"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Montag, 8. August 2011

Vietnamesische Schleuserbande vor Gericht



Zwölf mutmaßliche Mitglieder einer internationalen Schleuserbande müssen sich seit Montag in Berlin vor Gericht verantworten. Ihnen wird vorgeworfen, mehr als ein Jahr lang 23 Schleuserfahrten durchgeführt zu haben. 

Ba đêm canh thức ở Vinh cầu nguyện cho thanh niên Công Giáo bị bắt

Saturday, August 06, 2011 7:34:59 PM

VINH (TH) -
Một Thánh lễ và một buổi thắp nến đã được tổ chức và một chương trình “tam nhật canh thức” sẽ được tổ chức ở Vinh để cầu nguyện cho các thanh niên Công Giáo thuộc giáo phận bị nhà cầm quyền bắt giam cách đây mấy ngày.

Giáo dân giáo xứ Yên Hòa, giáo phận Vinh, thắp nến cầu nguyện cho các thanh niên mới bị bắt mà không ai biết bị bắt về tội gì, giam giữ ở đâu. (Hình: VRNs)

Chuyện hi hữu

Sông Kôn (danlambao) Thế giới động vật có chuyện hi hữu, con thằn lằn cái đuôi bị đứt lìa khỏi cơ thể vẫn còn sống và vùng vẫy thêm vài phút nữa. Thế giới xã hội loài người nay cũng có chuyện hi hữu, Cộng Sản theo chủ nghĩa Max-Lê Nin thật sự đã chết nhưng cái đuôi của nó ở Việt Nam vẫn đang còn vùng vẫy, và tàn phá đất nước thêm vài năm nữa.

Tuổi trẻ chúng tôi

 
“Sao chúng tôi không có quyền !lên tiếng nói, tìm cuộc đời đáng sống
Tìm về nguồn quê hương bao ngàn năm anh dũng!
Sao chúng tôi phải gục đầu mà hy sinh cho bạo quyền
Mà hy sinh cho chủ nghĩa cho danh từ rỗng không!”

Cám ơn lòng can đảm


1. Bố mẹ chúng tôi đã đào mồ chôn sâu lòng can đảm từ mùa đông Cải cách ruộng đất, từ những ngày Trần Dần đi không thấy phố thấy nhà, chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ. Can đảm đã biến mất trên cuộc đời khi mảnh đất tổ tiên trở thành một phần của hợp tác xã, khi những miếng thịt không còn trong cửa hàng mậu dịch, và hơi thở tự do của Nhân Văn Giai Phẩm đã vào tù. Từ ấy, chúng tôi ra đời. Sữa mẹ ngọt nhưng luôn có mùi sợ hãi. Sợ hãi! Gia tài lớn nhất để lại cho con. Can đảm? Làm sao chúng tôi mất đi cái chưa bao giờ có - từ thuở lọt lòng cho đến lớn khôn!?