"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Donnerstag, 12. Januar 2012

SỰ THẬT LỐ BỊCH Ở TIÊN LÃNG: HÓA RA CHÚNG NÓ CẢ

 

Giải thích ảnh: Sau cái vẻ mặt gớm ghiếc, ông Kẹ, đầy sự hù dọa này,nếu lột ra, thì phía sau chỉ là cái chum đất nung thôi, gõ vào kêu rất to, nhưng trống rỗng…

Tết nhất, túng bấn, bờ lốc bờ leo ngày hai nhát ổn rồi, nhưng hôm nay phá lệ, mần nhát nữa.

Hôm qua Trưởng thôn Khoai Lang hỏi Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng 4 câu, tưởng thế là oách lắm, ra vẻ ta đây,  ra vẻ nhà báo nhà bót, nhà văn nhà vót, ai dè hôm nay, nhiều thông tin lộ ra, lộ be bét, và vì cái sự lộ này, dù cố gắng lịch sự và nhã nhặn, nhưng xin lỗi, cho Khoai Lang gọi mấy lão lãnh đạo này là chúng nó, vâng, chúng nó theo đúng nghĩa đen nhất của từ này.

Vì sao lại có thể dám xúc phạm lãnh đạo xã, huyện người ta như vậy?

Chúng nó đây:

Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền là anh ruột của Lê Văn Liêm Chủ tịch UBND xã Vinh Quang ( nơi cứ trú của anh Đoàn Văn Vươn và có đầm hồ nuôi trồng thủy sản đang bị thu hồi). Hèn chi vừa rồi họp báo, ông Liêm gào lên là việc thu hồi đất của huyện ( của anh mình) là đúng pháp luật. Hèn chi, anh trai Hiền lại ra hết lệnh này đến lệnh khác ủng hộ thằng cu em đến vậy. Hèn chi  với cái kiểu anh em ruột rà trong xử lý vụ việc, tiền hô hậu ủng, anh kỹ sư chân đất Đoàn Văn Vươn và bà con nghèo ở xã Vinh Quang bị đè dúi đầu xuống trong tủi khổ, uất hận cũng phải thôi.

Mà vì sao lần này hai anh em họ Lê nhanh chóng hợp tác trở thành chúng nó của nhân dân vậy ta? Đây rồi, hóa ra, chúng nó dùng quyền lực quản lý nhà nước để cưỡng chế đất của dân, sau đó thì giao cho những hộ khác với danh nghĩa đấu thầu.

Nhưng việc làm của chúng nó đã đánh động lương tri của nhân dân, đánh động lương tâm các nhà báo, đánh động trách nhiệm của Thành ủy Hải Phòng. Thành ủy đã họp, cam kết xem xét lại quy trình giao đất, thuê đất tại xã Vinh Quang, và nếu sự xem xét đó là trung thực, công tâm, minh bạch, mà lần này chắc chắc phải công tâm, trung thực, minh bạch thôi vì áp lực của dư luận, của báo chí, của các luật sư, của hệ thống tòa án, thì chắc chắn anh em nhà họ Lê chết, lộ ra nhiều điều nữa. Sự che chắn, vây bủa, dấu diếm đang rách toạc ra dưới ngòi bút trung thực của báo chí, của nhân dân, của những nhà chức trách có trách nhiệm. Mấy hôm nữa, lột áo chúng nó ra, xem cái bụng mỡ của anh em họ Lê nó dính dấu vân  tay bóp nặn, vuốt ve của những ai đã cùng hùa vào cướp đất dân. (Chắc chắn dấu vấn tay của những người muốn đấu thầu đầm hồ này- lại nghe nói anh em bà con với chúng nó cả)

Chuyện ấy rồi sẽ biết sớm thôi…

Anh Đoàn Văn Vươn đã thế chấp cả mồ hôi, tiền bạc, máu, và cả mạng sống đứa con 8 tuổi vào đầm lầy này, với cái trò cướp đất trắng trợn của những kẻ mang danh cán bộ lãnh đạo từ huyện đến xã để câu kết thành phường cướp ngày, thì sự bức xúc, phẫn nộ, thậm chí là căm thù của anh và bà con để dẫn đến sự phạm tôi đáng tiếc, thật buồn và thương xót nhưng đó chính là đi đúng với câu ông bà đã dạy: tức nước vỡ bờ.

“Bom” về những bí ẩn sau vụ cưỡng chế đất đã nổ, sáng tỏ bộ mặt đáng khỉnh bỉ của những kẻ được coi là “ công bộc” của nhân dân.

Những cán bộ lãnh đạo Thành ủy Hải Phòng, của tòa án Tối cao, các luật sư, của cán bộ nguyên là bí thư đảng ủy xã Vinh Quang, của lãnh đạo hội nuôi trồng thủy sản huyện, và bà con, nhân dân…cùng với báo chí, đang vạch toạc rõ mười mươi một màn kịch bỉ ổi tại Tiên Lãng của quan chức huyện, xã.

Hôm nay, Trưởng thôn Khoai Lang không gọi Chủ tịch huyện Tiên Lãng và chủ tịch xã Vinh Quang là đồng chí, là ông nữa, không và không, gọi đúng tên: CHÚNG NÓ.

                  

Anh Đoàn Văn Vươn đang khoát tay chỉ cho các nhà báo vị trí đầm hồ của mình

Bây giờ thì chúng tôi đồng ý với anh, căn nguyên bức xúc dẫn đến phạm tội: Chúng nó đang kéo bè kéo cánh, kéo anh kéo em để cướp đất của anh và bà con nghèo. Dù anh không may trở thành  người phạm tội nhưng anh là NGƯỜI LƯƠNG THIỆN, vâng MỘT NGƯỜI LƯƠNG THIỆN mà chúng tôi  vô cùng kính trọng.

 Nguồn:  blog nguyencuvinh