Nguyễn 
Quang Duy
 
 
Chưa 
đầy một năm, đảng Cộng sản đã phải liên tiếp triệu tập 4 Hội Nghị với 
mục đích 
duy nhất là duy trì sự tồn tại của đảng. Hội Nghị Trung Ương Đảng lần 
thứ tư 
công khai bàn đến việc chỉnh đốn đảng, ngăn chặn và đẩy lùi tình trạng 
suy thoái 
tránh sụp đổ.
 
6 
Ngày Họp 400 Lượt Ý Kiến
 
Sau 
sáu ngày họp, trong lời mở đầu của bài phát biểu bế mạc, Nguyễn Phú 
Trọng cho 
biết “…thành quả của Hội Nghị là đã có 
gần 400 lượt ý kiến phát biểu ở tổ và Hội trường.” Tính ra trong sáu
 ngày 
mỗi Ủy viên Trung Ương mở miệng một đôi lần. Họ nói cái gì thì chỉ có họ
 biết 
với nhau.
 
Ngày 
29/12/2011 trên báo Quân Đội Nhân Dân, Lê Khả Phiêu cho biết tình trạng 
của đảng 
Cộng sản bấy lâu nay là “tồn tại trong 
suy thoái”. Ông Phiêu cho biết :”Khi 
triệu tập hội nghị thì số đông ngồi im, nhưng ra ngoài nói đủ thứ. Bác 
Hồ từng 
nói: Trong hội thì im lặng, nhưng ngoài hội thì nhiều mồm. Như thế là 
rất cá 
nhân. Thấy cái sai thì lờ đi, cái đúng không bảo vệ. Nếu cứ kéo dài tình
 trạng 
này thì Đảng ngày càng hư hỏng và đến một lúc nào đó là mất chế độ.”
 Té ra 
ông Hồ cũng không chấp nhận phương cách sinh họat theo kiểu “đòan kết, 
đòan 
kết, đại đòan kết”, các Ủy viên Trung Ương chỉ biết vỗ tay và tung hô 
“nhất 
trí”. Và cũng có thể nhờ ý kiến cuả Lê Khả Phiêu mà Hội Nghị lần này mới
 gặt 
được kết qủa vô cùng tốt đẹp như Nguyễn Phú Trọng cho biết “…có
 gần 400 lượt ý kiến 
…”.
 
Cùng 
ngày 29/12/2111, trả lời phỏng vấn báo Tuổi Trẻ, Lê Khả Phiêu còn cho 
biết: 
“Tình
 
trạng chạy chức chạy quyền, kém mà vẫn vào được các vị trí, người giỏi 
bị gạt 
ra, đó là cá nhân chủ nghĩa. Thời gian chuẩn bị Đại hội XI, có hôm 11g30
 đêm một 
số anh còn đến nhà tôi, bấm máy lên để nghe thấy đang chạy như thế, 
nghĩa là 
hỏng chứ còn gì nữa, cái đó là nguy hiểm lắm…Có ông bí thư tỉnh ủy họp 
trung 
ương xong, gần nửa đêm trời lạnh vẫn mang máy đến bật lên 
cho tôi nghe ai nói 
thế nào. Tất nhiên không phải trực 
tiếp các ông ấy mà bộ phận khác chạy, các doanh nghiệp chạy 
cho.”
 
Qua lời phát biểu nói trên chúng ta thấy được phần nào tình trạng nội bộ
 và nội 
dung các phát biểu trong các Hội Nghị. Chúng ta cũng có thể biết được lý
 do các 
Ủy Viên Trung Ương quá tiết kiệm lời ăn tiếng nói trong các Hội 
Nghị.
Bởi 
vì các Hội Nghị, các Đại Hội là cơ hội để các phe cách trong “Đảng” gặp 
nhau để 
mua quyền bán chức, phân chia quyền lực quyền lợi. Họ sử dụng mọi thủ 
đọan, chụp 
bắt mọi cơ hội rình mò và tố giác lẫn nhau. Họ biết rõ họat động của các
 bè phái 
trong “Đảng” nhưng sợ động rừng nên thoả hiệp để tiếp tục “tồn
 tại trong suy thoái” dù có phải bán 
nước buôn dân.
 
Điều 
đáng nói là nếu ai có tiền nhiều hơn sẽ mua được nhiều quyền lực hơn, 
thậm chí 
mua được cả cái Trung Ương và cả Bộ Chính Trị. Ai cũng biết Trung cộng 
có dư 
tiền thừa của để mua tòan bộ giới cầm quyền cộng sản Việt Nam. Nói thế 
để thấy 
chuyện cờ Trung cộng chưa chính thức có thêm ngôi sao thứ sáu là do cả 
hai giới 
cầm quyền Việt Trung còn sợ một dân tộc thấm nhuần tư tưởng “Thà là Quỷ 
nước Nam 
còn hơn làm vương đất Bắc”.
 
Tư 
Tưởng Quốc Tế “Môi Hở Răng Lạnh”
 
82 
năm trước Hồ chí Minh và đảng cộng sản đã mang tư tưởng quốc tế cộng sản
 về thí 
nghiệm tại Việt
 Nam . Lịch sử đảng Cộng sản cho thấy 
cứ mỗi lần cần kiểm soát tư tưởng và thanh trừng nội bộ, đảng Cộng sản 
lại tính 
đến chuyện chỉnh đốn nội bộ. 
 
Cuộc 
thanh trừng tàn khốc nhất xẩy ra vào những năm đầu 1950 khi Hồ chí Minh 
áp dụng 
tư tưởng Mao Trạch Đông vào thực tiễn Việt Nam “Chỉnh Quân, Chỉnh Phong 
và Chỉnh 
Ðảng”. Cuộc thanh trừng cũng bắt đầu bằng tự phê tự kiểm rồi sau đó mang
 ra 
thanh tóan hay thanh trừng. Khi ấy có đến hằng trăm ngàn cán bộ đảng 
viên bị 
thanh lọc, nhưng vì là chuyện nội bộ của đảng Cộng sản và so với cuộc 
Cải Cách 
Ruộng Đất thì mức độ tàn ác chẳng thấm vào đâu nên ít người trong chúng 
ta để ý 
đến.
 
Trong 
cuộc chỉnh đảng lần đó những người có tư tưởng quốc gia dân tộc đều bị 
thanh 
tóan hay hạ cấp. Những cán bộ cộng sản còn sót lại như Hồ chí Minh đều 
xem hai 
đảng Cộng sản Việt Trung như môi và răng, còn cái đầu hay tư tưởng chính
 là chủ 
nghĩa Mác – Lê Nin – Stalin – Mao Trạch Đông.
 
Tư 
tưởng này vẫn còn tồn tại đến ngày nay, mà bằng chứng rõ ràng nhất là 
tại Phủ 
Chủ tịch, Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang chào đón Tập Cận Bình bằng
 cờ sáu 
sao. Mặc cho dư luận xôn xao đảng Cộng sản chỉ xem là “sự cố kỹ thuật” 
và Trung 
tứơng Nguyễn Trọng Vĩnh là đảng viên lão thành duy nhất không đồng ý, 
ông đòi 
đảng Cộng sản phải minh bạch cho dân biết họ muốn gì ? 
Thế 
hệ cầm quyền hiện nay còn xem Trung cộng như chỗ bám cuối cùng. Còn đảng
 Cộng 
sản Trung Hoa thì còn đảng Cộng sản Việt
 Nam . Bởi thế họ 
không chỉ lệ thuộc vào tư tưởng, mà còn lệ thuộc vào kinh tế, vào chính 
trị, vào 
văn hóa, vào giáo dục... và tệ hại nhất là lệ thuộc vào công an và quân 
đội 
Trung cộng. Giới cầm quyền cộng sản Việt
 Nam tự xem Việt
 Nam là thuộc địa 
Trung cộng. 
 
Từ 
bản chất họ xem ngọai bang Trung cộng như đồng chí anh em, xem tư tưởng 
của 
ngừơi như cứu cánh. Sai lầm tư tưởng dẫn đến hành động sai trái tội lỗi.
 Bộ 
Chính Trị và Trung Ương Đảng Cộng sản quên rằng theo Tầu bán nước mới 
chính là 
nguyên nhân sẽ dẫn đến sự sụp đổ nhanh chóng của đảng Cộng sản Việt 
 Nam .
 
Dâng 
Cờ Đảng, Cộng Sản Được Gì ?
 
Khi 
Tập Cận Bình đến Việt
 Nam một chuyện lạ nhưng lại ít được 
để ý, ông Bình đi đến đâu ta cũng thấy tướng công an cộng sản Lê Hồng 
Anh tại 
đó. Ông Anh theo ông Bình sát gót để ông Bình yên tâm vì trước đó ít hôm
 Phong 
Trào Tòan Dân Cứu Nước loan báo đón ông bằng cách cho bốc cháy tòa tháp 
đôi tại 
Hà Nội. Thực hư chưa rõ nhưng hai đảng Cộng sản Việt – Trung vẫn chỉ 
ngán cách 
đánh du kích của người Việt chúng ta. 
 
Còn 
Nguyễn Tấn Dũng tiếp Tập Cận Bình với khuôn mặt tươi vui. Ông Dũng mặc 
một bộ 
đồ, cả đến viền tay áo cũng y như bộ đồ của ông Bình. Chỉ khác là ông 
Bình đeo 
một chiếc cà vạt với những chiếc mỏ neo, còn ông Dũng khóat một chiếc cà
 vạt màu 
xanh nứơc biển. Thâm độc ở chỗ, nó ám chỉ mỏ neo tàu hải quân Trung cộng
 đã bỏ 
neo trên lãnh hải Việt
 Nam . Khuôn mặt tươi cười của ông Dũng 
đủ thấy bản lãnh kém cỏi và bản chất bán nước của ông Dũng cùng tập đòan
 cộng 
sản Việt
 Nam .
 
Có 
thể ông Dũng tươi cười vì Tập Cận Bình quyết định cho ông vay 300 triệu 
Mỹ Kim, 
đủ nuôi tập đòan háu đói “Đảng” vài ngày. Vài hôm sau, Tập Cận Bình lại 
ký quyết 
định cho Thái Lan vay 11 tỷ Mỹ Kim. Dũng, Sang, Trọng, Vĩnh, Quang ơi 
!!! đau 
chưa ??? dâng cả cờ đảng cho giặc, dâng cả đất nước cho Tầu thế mà trong
 cơn 
túng thiếu vẫn chẳng được gì.
 
Tránh 
Bàn Vấn Đề Tư Tưởng
 
Trong 
Hội Nghị vừa qua Nguyễn Phú Trọng tránh không nhắc đến việc đa số đảng 
viên cộng 
sản ngày nay không còn tin vào tư tưởng vào chủ nghĩa Mác – Lê Nin – 
Stalin – 
Mao Trạch Đông. Bài viết trước đây “Đảng 
Cộng Sản Tự Thú Thất Bại” người viết đã sử dụng Phần B khỏan số 6 
của bản Dự 
Thảo Báo Cáo Chính Trị Đại hội Đảng để phân tích lời thú nhận và nỗi 
khủng hỏang 
tư tưởng mà giới cầm quyền cộng sản đang phải đương đầu. Phần này đã bị 
cắt bỏ 
trong Báo Cáo Chính Thức.
 
Một 
cách vắn tắc đảng Cộng sản chính thức tự thú thất bại trong “công tác 
xây dựng 
Đảng” vì nền tảng tư tưởng và thực tiễn khách quan không còn lừa dối 
được các 
đảng viên. Mọi sai lầm mà đảng Cộng sản mắc phải là vì đã quá tin vào 
chủ nghĩa 
Mác Lênin và hệ thống chính trị Sô viết do Stalin tạo ra. Hệ thống này 
đã sai từ 
gốc đến ngọn nhưng lại được đảng Cộng sản vay mượn áp dụng vào Việt 
 Nam để xây dựng cái gọi là “xã hội xã 
hội chủ nghĩa”.
 
Tư 
tưởng không còn cũng như mất cái đầu, đảng Cộng sản lộ nguyên hình một 
“Đảng” 
cướp. Quan lớn cướp theo kiểu quan lớn, quan nhỏ cướp theo kiểu quan 
nhỏ. Đại đa 
số các đảng viên nhận ra họ là nạn nhân của chế độ, họ đều mất hẳn niềm 
tin vào 
đảng Cộng sản, họ hết sợ quyền lực của “Đảng” và đang tìm kiếm các tư 
tưởng các 
phương cách điều hành quốc gia mới để thay thế guồng máy lỗi thời hiện 
nay. Như 
ông 
Nguyễn Văn An, 
Cựu Chủ tịch Quốc hội Cộng sản công 
khai xác nhận: “Đảng đã trở thành lực 
lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội.” Xin
 mời quý 
vị xem bài “Đảng Cộng Sản Tự Thú Thất 
Bại” để biết thêm chi tiết.
 
Đảng 
Cộng sản nay lại muốn các đảng viên tự phê tự kiểm và như đã nói ở bên 
trên mọi 
cuộc thanh trừng đều bắt đầu bằng tự phê tự kiểm rồi sau đó mang ra 
thanh trừng 
hay thanh tóan. Không mấy ai còn tin vào phương cách tự phê và tự kiểm 
nói trên. 
Ngược lại nhiều dấu hiệu cho thấy thanh trừng bằng bạo lực theo kiểu xã 
hội đen 
đang và sẽ xảy ra giữa nhưng bè phái trong đảng Cộng sản.
 
Nguyễn Tấn Dũng Thông 
Điệp Đầu Năm
 
Ngay đầu năm 2012, 
Nguyễn Tấn Dũng đã cho phổ biến một bài viết với kết luận như sau: "Phải chuyển nhận thức, quyết tâm thành hành 
động và hành động quyết liệt để vượt qua sức ỳ của quá trình khởi động, 
đặt tiến 
trình phát triển của đất nước vào quỹ đạo mới - Quỹ đạo phát triển bền 
vững" 
Người đọc sẽ khó tin đây là bài viết của Nguyễn Tấn Dũng hay sẽ thắc mắc
 Tấn 
Dũng có hiểu mình đang nói chuyện gì không ?
 
Không 
khác gì ông Nguyễn 
Văn An, 
Tấn 
Dũng 
công 
khai xác nhận: “Đảng đã trở thành lực 
lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội.” 
Tấn Dũng 
xác nhận Việt Nam đã và đang trong “quỹ đạo phát triển không bền vững” 
do “sức 
ỳ” của guồng máy đảng. Theo bài viết của Tấn Dũng, Việt
 Nam muốn phát 
triển phải hòan tòan và triệt để áp dụng kinh tế và chính trị tự 
do.
 
Lấy thí dụ vào cuối 
tháng 12-2011, Nguyễn Phú Trọng ra mặt lo lắng vì sự hình thành các 
“nhóm lợi 
ích”. Trong bài viết Tấn Dũng trả lời lo ngại của Trọng như sau “Thể chế kinh tế thị trường cùng với tác động 
của quá trình mở cửa, hội nhập gắn liền với việc hình thành cấu trúc đa 
sở hữu 
và cơ cấu đa chủ thể kinh tế dẫn đến sự hình thành các “nhóm lợi ích”. 
Về khách 
quan, các “nhóm lợi ích” này có thể tác động đến quá trình ra quyết định.”
 
 
Trong bài viết Nguyễn 
Tấn Dũng cho biết phương cách để giảm thiểu tác hại do các nhóm lợi ích 
gây ra 
như sau: “Công khai minh bạch không những 
tạo cơ hội bình đẳng trong tiếp cận thông tin, mà quan trọng hơn, thực 
hiện công 
khai minh bạch và đề cao trách nhiệm giải trình, tạo điều kiện cho người
 dân 
giám sát các quyết định của các cơ quan quản lý, là biện pháp cơ bản để 
ngăn 
ngừa tham nhũng và sự tác động của các “nhóm lợi ích” vào quá trình ra 
quyết 
định, bảo đảm cho các quyết định theo chuẩn “giá trị chung”, vì lợi ích 
của đất 
nước. Công khai minh bạch cũng hạn chế đầu cơ, giảm chi phí kinh doanh 
và tăng 
hiệu quả của thị trường.” Nói cách khác Nguyễn Tấn Dũng đã công khai
 nhìn 
nhận chỉ có Thể Chế Tự Do mới có thể hạn chế được tầm ảnh hửơng của các 
nhóm lợi 
ích. 
 
Trên 
báo Quân Đội Nhân Dân, ngày 29/12/2011, Lê Khả Phiêu còn cho biết: “… nếu suy thoái về tư tưởng 
chính trị thì sẽ 
dẫn đến suy thoái cả về kinh tế, xã hội và văn hóa. Như thế là đi chệch 
hướng, 
mà ở chúng ta chính là chệch hướng XHCN. Nghĩa là cái “chất” CNXH không 
được xây 
dựng cao lên, mà làm tụt đi, mặc dầu kinh tế có thể phát triển…” 
Ông
 Phiêu 
quên rằng nguyên nhân sự nghèo nàn, lạc hậu, văn hóa suy đồi đều xuất 
phát cái 
tư tưởng chính trị ông đề cập tới. Nói theo cách chúng ta thường nói là 
vì tư 
tưởng bảo thủ và không tưởng “Xã Hội Chủ Nghĩa” của Lê Khả Phiêu, của 
Nguyễn Phú 
Trọng, của Trương Tấn Sang… Những người luôn luôn lo sợ sự thay đổi nhất
 là thay 
đổi về chính trị. Đó chính là “sức ỳ” mà Nguyễn Tấn Dũng muốn nhắc tới. 
 
Nói thế không có 
nghĩa là ông Dũng thuộc thành phần tiến bộ, thậm chí ngược lại. Tuy 
nhiên bài 
viết của Nguyễn Tấn Dũng là dấu hiệu cho thấy bắt đầu xuất hiện công 
khai đấu 
tranh tư tưởng, công khai đòi hỏi phải thay đổi triệt để từ bên trong 
đảng Cộng 
sản Việt
 Nam . Vì thế chúng ta cần sáng suốt 
xem ai là người bảo thủ, xem việc làm nào là bảo thủ chống lại những 
những thay 
đổi chính trị từ bên trong. Có như thế chúng ta mới chủ động trong đánh 
ra ngòai 
đánh tạo cơ may giải thể một chế độ tàn bạo và bảo thủ nhất trong lịch 
sử Việt 
 Nam .
 
Một bạn đọc góp ý cho 
bài “Boris Yeltsin Việt
 Nam - Trương Tấn Sang?” rằng ông 
Boris Yeltsin khởi đầu cũng chỉ muốn đảng Cộng sản Liên Sô tự thay đổi 
nhưng 
càng về sau càng nhận ra "Cộng sản không 
bao giờ thay đổi. Chúng chỉ có thể bị thay thế". Thêm vào đó nếu 
không có sự 
ủng hộ của quân đội và dân chúng có thể cuộc cách mạng ở Liên Sô đã 
chuyển sang 
một hướng khác.
 
Tình 
hình và hòan cảnh tại Việt
 Nam khác với Liên Sô (1) đảng Cộng sản Việt 
 Nam lệ thuộc vào đảng Cộng sản Tầu và 
(2) giới cầm quyền Cộng sản đều trưởng thành trong chiến tranh, tự tin 
vào bạo 
lực và vô cùng bảo thủ. Vì thế cuộc cách mạng tại Việt
 Nam sẽ 
khác với các cuộc cách mạng đã xẩy ra tại Đông Âu và Liên 
Sô.
 
Bất Ổn Chính 
Trị
 
Đảng 
Cộng sản thường tuyên truyền ổn định chính trị để phát triển kinh tế 
nhằm thu 
hút đầu tư từ quốc tế. Trên thực tế và càng ngày càng nhiều dấu hiệu cho
 thấy 
những tranh chấp chính trị những bạo động xã hội sẽ phơi bày thực trạng 
chính 
trị tại Việt
 Nam .
 
Mới 
đầu năm đã có tin Tướng Phan Văn Đông, phó chánh thanh tra Bộ Công an và
 Thượng 
tá Lê Văn Thắng, phó chánh thanh tra công an An Giang chết đuối vào lúc 
từ 
5-5h30 sáng ngày 6/1/2012 khi đi tắm biển ở Mũi Né, Phan Thiết. Bản tin 
cho biết 
khu vực biển Long Sơn này "nước sâu, dòng chảy xiết, sóng đánh rất 
mạnh". Cũng 
theo Bản tin hội nghị nhằm "trang bị, bổ sung, cập nhật những kiến thức 
cần 
thiết" cho thanh tra của 63 tỉnh và thành phố ở Việt
 Nam .
 
Dư 
luận đặt nhiều câu hỏi như tại sao một tướng một tá chết cùng lúc? Tại 
sao 
"nước sâu, dòng chảy xiết, sóng đánh rất mạnh" mà lại đi tắm vào sáng 
sớm? Tại 
sao không có người bảo vệ hai vị quan lớn này ? Tại sao cả hai cùng là 
dân 
 Nam và là vây cách của Tấn Dũng? … 
Những câu hỏi đều đưa đến một lập luận cả hai đã bị trấn nước thanh 
trừng.
 
Ngày 
7/1/2011 lúc 2 giờ đêm môt tiếng nổ lớn tại nhà Giám đốc Công an tỉnh 
Thái 
Nguyên Đại tá Nguyễn Như Tuấn. Vụ nổ đã khiến nhà của Đại tá Tuấn bị phá
 tan khu 
vực tầng một. Theo tin Đại tá Công An Nguyễn Như Tuấn mới được điều lên 
làm Giám 
đốc công an tỉnh Thái Nguyên cách đây vài tháng. Biết đâu đây lại cũng 
là một 
cuộc thanh trừng khác của những phe phái bên trong ngành công an cộng 
sản.
 
Đến 
tối ngày 7 tháng 1, lại thêm tin tại thành phố Móng Cái, Quảng Ninh, 
thiếu tá 
công an cộng sản Nguyễn Văn Biện và 5 người dân bị thương vì một vụ ném 
lựu đạn. 
Hai hung thủ Trần Phước Hưng và Nguyễn Văn Thắng đã bị bắt để điều tra 
hành vi 
giết người. 
 
Cùng 
một thời gian một vụ cướp đất đã dẫn tới nổ súng bắn bị thương 6 công an
 và bộ 
đội, trong đó có một thiếu tá công an, thuộc xã Vĩnh Quang, huyện Tiên 
Lãng, Hải 
Phòng. Đây là một vụ cướp trắng công lao khai phá đất hoang đầm lầy của 
gia đình 
ông Đoàn Văn Vươn. Vụ án mới chỉ bắt đầu và chưa biết ai sẽ là tội nhân,
 chỉ 
thiệt cho 6 công an và bộ đội làm bia đỡ đạn cho bọn tham quan. Vụ án 
đang gây 
dư luận phản ảnh tình trạng “Một Là Sống - Hai Là Chết” giữa dân lành và
 đảng 
Cộng sản Việt
 Nam .
 
Một 
Là Sống - Hai Là Chết
 
Miền 
Bắc vốn đất ít dân đông. Ông cha chúng ta khi xưa một mặt giữ biên thùy 
phía Bắc 
không để một tấc đất lọt vào tay giặc Tầu xâm lược. Một mặt tiến về phía
 Tây và 
phía
 Nam để mở mang bờ cõi. Mặt khác ông 
cha chúng ta cũng tìm mọi cách để lấn biển, biến những bãi sình lầy do 
phù sa 
sông Hồng bồi đắp thành ruộng đồng làng xã.
 
Những 
đất đai khai phá này thường được triều đình công nhận như đất tư nhân và
 những 
người có công khai phá được cư dân con cháu thờ phượng như những thần 
làng những 
người có công khai phá. Đến thời cải cách ruộng đất Hồ chí Minh và đảng 
Cộng sản 
đã tiêu diệt những người có ruộng đất và gia đình. Đất của những người 
này bị 
cướp đi và tình trạng cướp đất vẫn kéo đến ngày nay.
 
Ông 
Đoàn Văn Vươn một dân lành theo chân ông cha chấp nhận mọi rủi ro biến 
70 mẫu 
đất hoang đầm lầy thành một cơ sở nuôi thủy sản và vườn cây ăn trái. 
Công lao 
của ông đối với đất nước với làng xã to lớn vô cùng. Không may cho ông 
bọn quan 
lại cộng sản đã tìm cách cướp đi công lao, biến ông và gia đình thành 
nhữngngười 
chống lại chế độ.
 
Gia 
đình ông 7 người bị bắt. Công an cộng sản dùng dùi cui đánh đến đổ máu 
mồm phụ 
nữ trong gia đình ông. Các con nhỏ trong gia đình thì hoặc bị bắt hoặc 
không 
người chăm sóc. 
 
Tin 
mới cho biết: Chủ tịch huyện Tiên Lãng, Lê Văn Hiền là anh ruột chủ tịch
 xã 
Quang Vinh, Lê Văn Liêm. Cả hai quan huyện và quan xã là anh em ruột 
cùng quyết 
định cướp đất ông Đoàn Văn Vươn và nhiều hộ dân trong 
vùng.
 
Gia 
đình ông Vươn được diễn đàn BBC phỏng vấn cho biết: “Cả đời 
bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng ấy. 
Bao nhiêu năm mới gây dựng được nên, càng đắp càng nợ nhiều. Bao nhiêu 
năm nay, 
chưa giả hết nợ. Tất cả chỉ trông vào cái đồng ấy để sống, để trả nợ. 
Ngày xưa 
anh em xây được cái nhà, nhưng tàn tạ rồi. Bác ấy chỉ tâm huyết vào cái 
đồng, 
chưa phục vụ được gì cho gia đình cả. Bây giờ nhà nước không đền bù, bác
 ấy bảo 
dù có chết cũng phải giữ lấy đồng. Nhưng giữ làm sao được với các quan. 
Là quan, 
muốn sao thì dân phải chịu. Quá bức xúc, thôi thì một là 
chết, hai là sống, cứ ở đấy giữ 
đồng, chứ bác ấy chẳng nghĩ có mưu đồ gì chống lại quan 
đâu.”
 
Tiếng 
nói của ông Đòan văn Vươn tiêu biểu cho tiếng nói của người dân khi đảng
 Cộng 
sản đã đẩy họ đến đường cùng. Nỗi uất ức của dân lành vô tội đã tràn ra “một 
là chết, hai là sống”. Dân 
tộc Việt đã nhiều lần tha thứ cho đảng Cộng sản thế nhưng càng tha thứ 
thì đảng 
Cộng sản càng lộ rõ bản chất tham tàn cướp bóc, buôn dân, bán nước. 
Những quả 
mìn tự chế, những tạc lựu đạn, những phát súng gia đình ông Vươn bắn vào
 công an 
bộ đội cộng sản cũng chính là lời khai chiến của một dân tộc bị áp bức 
đang đứng 
lên giải thể chế độ cộng sản.
 
Giờ 
đã điểm, người có tiếng nói cất tiếng nói, người có viết dùng viết, 
người có 
súng dùng súng, người có của góp của, người có công góp công… bằng mọi 
phương 
tiện có được, mỗi người trong chúng ta cần quyết tâm “Một là
 Sống Hai là Chết” liên kết đứng 
lên dẹp bọn tham quan cộng sản. Mỗi người cần góp một bàn tay để bọn 
quan lại 
cộng sản không thể tiếp tục tổ chức những Hội Nghị hay Đại Hội nhằm lừa 
bịp dư 
luận trong và ngòai nước. 
 
Năm 
2012 sẽ là năm của dân tộc Việt
 Nam từng bước đứng lên giành lại tự 
do, dân chủ, bảo vệ lãnh thổ lãnh hải và xây dựng tương lai cho chính 
mình.
 
Nguyễn 
Quang Duy
 
Melbourne, 
Úc Đại Lợi
 
12/1/2012
 
