Diễn văn khai mạc hội nghị xây dựng Đảng của ông Nguyễn Phú
Trọng nói rằng, đợt xây dựng chỉnh đốn Đảng lần này rất cấp bách bởi bốn lý do
trong đó có hai lý do nhắc đến vấn đề bạn và thù.
Tuy không nói rõ ra trong bài phát biểu của mình, nhưng cách
ông Trọng nhắc đến làm mọi người hiểu rằng ai là bạn của Đảng. Người bạn lớn đầu
tiên ông nhắc đến là Đảng CS Liên Xô với 21 triệu đảng viên, dù bây giờ chỉ còn
là hồn ma vất vưỡng nhưng sự tự sụp nhào trong chốc lát của bạn cũng rút ra bài
học máu xương cho lần xây dựng chính đốn này của Đảng. Người bạn lớn thứ hai là
đồng chí Trung Cộng. Ông Trọng nói rằng người bạn ấy ‘trong cải cách, mở cửa
cũng luôn luôn khẳng định dứt khoát phải kiên trì vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng
sản‘. Và ông thú nhận:Trong những lần trao đổi với chúng ta, bạn thường nhấn mạnh
không để bị “Tây hóa”, “tha hóa”, “thoái hóa”.
Một người bạn nữa được nhắc tới là Đảng CS Cuba, dù đang đổi
mới vẫn kiên quyết khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng CS, không chấp nhận đa
nguyên, đa đảng.
Như vậy là Đảng xác định có ba bạn nhưng đã tiêu tùng một bạn
nên bây giờ chỉ còn có hai bạn. Không thấy nhắc đến Bắc Triều Tiên và Lào. Có lẻ
anh BTT nầy “chuyên chính” quá thành thật không một chút che đậy, tạo cớ
cho thế giới bêu riếu làm xấu hổ lây cho cả khối cộng sản nên bị lờ đi không
dám nhận là bạn chăng? Còn Lào thì quá nhỏ bé và mờ nhạt nên bị quên
chăng?
Tóm lại trong thế giới rộng lớn nầy Đảng chỉ còn hai người bạn
chí cốt mà thôi. Đó là Trung Cộng và Cuba
Còn kẻ thù?
Cả thế giới còn lại, dù độc tài hay dân chủ, dù Hồi Giáo hay
không Hồi Giáo… thì cũng đều đi theo ý thức hệ tư bản hoàn toàn trái ngược với
ý thức hệ của Đảng nên không thể là bạn được. Nhưng cũng không thể xem họ là
thù, bởi họ không những không có ý định xấm lấn nước ta mà phần lớn trong số họ
còn quan hệ làm ăn, cho ta vay vốn và giúp ta vươn lên văn minh thóat khỏi đói
nghèo như ngày nay. Hiện nay trên thế giới chỉ còn một nước duy nhất đang xâm lấn
một phần lãnh thổ của ta và đang đe dọa tiếp tục xấm lấn nữa, là Trung Cộng. Nhưng
khổ nỗi, Đảng đã xác định nó là bạn rồi thì không thể xem nó là kẻ thù được nữa.
Rất trớ trêu!
Do vậy cái việc xác định kẻ thù hiện nay là rất khó cho Đảng.
Nhưng như ông Trọng nói có 4 lý do liên quan đến “sự tồn vong của Đảng và chế độ”
(không phải là sự tồn vong của dân tộc và đất nước đâu nhé) thì trong ấy có một
lý do là có kẻ thù chống phá Đảng, muốn tiêu diệt chủ nghĩa xã hội.
Vậy phải xác định cho ra kẻ thù ấy là ai chứ. Có rồi. Đó là
các Thế lực thù địch, phản động.
Ông Trọng nói lý do thứ tư để chỉnh Đảng như sau: “Bốn
là, sự chống phá điên cuồng và quyết liệt của các thế lực thù địch, phản động.
Âm mưu cơ bản, lâu dài của chúng là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta,
xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng
Hồ Chí Minh. Để thực hiện được âm mưu cơ bản đó, các thế lực thù địch đã áp dụng
lần lượt hết chiến lược này đến chiến lược khác, hết chiến dịch này đến chiến dịch
khác, rất kiên trì, kiên quyết, xảo quyệt. ‘Diễn biến hòa bình’ là một chiến lược
nằm trong hệ thống chiến lược phản cách mạng của chủ nghĩa đế quốc, là ‘thủ đoạn
hòa bình để giành thắng lợi’. Nhiều chuyên gia và chính khách phương Tây còn gọi
đây là phương pháp ‘chuyển hóa hòa bình’, ‘biến đổi hòa bình’, ‘cách mạng hòa
bình’ và gần đây là ‘cách mạng nhung’, ‘cách mạng màu’, ‘cách mạng đường phố’…“
Đọc kỹ đoạn văn đó chúng ta thấy rõ kẻ thù là các thế lực
thù địch, phản động với những âm mưu cực kỳ xảo quyệt của chúng nhưng lại
hoàn toàn không biết bọn chúng là ai, ở đâu, đe dọa đến sự an nguy của Đảng và
chế độ từ phương trời nào?
Vì không xác định rõ chúng nó là ai và ở đâu nên có thể hiểu
rằng chúng có thể bất kỳ là ai và ở bất cứ nơi đâu.
Mà trên thế giới, như đã phân tích ở trên, không có ai là kẻ
thù của ta rồi, kể cả Trung Cộng. Vậy thì kẻ thù chỉ có thể ở ngay trong nước
và ở ngay trong nhân dân mà thôi.
Như vậy thì nguy quá rồi.
Nguồn: Huỳnh Ngọc Chênh blog