"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Samstag, 12. Februar 2011

"Cây quýt này trồng ở đất Hoài Nam có quả rất ngọt, nhưng đem sang trồng ở đất Hoài Bắc thì quả lại chua"

Theo cuốn sách 100 mẩu chuyện cổ Đông Tây, Án Anh (tức Án Tử) là con một vị tướng nước Tề thời Chiến Quốc, ông có đạo đức cao và tài ứng đối giỏi. Một lần Án Anh sang thăm nước Sở. Trước khi ông đến, vua nước Sở nói với cận thần:
Án Tử là một tay ăn nói giỏi của nước Tề. Y sang đây, trẫm muốn làm nhục, có cách gì không?

Một kẻ cận thần góp ý:
– Đợi lúc Án Tử sang đây. Kẻ hạ thần sẽ cho trói một người dẫn đến trước mặt bệ hạ.

– Để làm gì ?


– Để giả làm một kẻ người nước Tề phạm tội ăn trộm.


Khi Án anh đến nơi, vua nước Sở đãi tiệc trọng thể. Lúc đương uống rượu thì bọn lính điệu một người bị trói vào. Vua Sở hỏi:

– Tên kia có tội gì mà phải trói thế?

Một tên lính thưa :

– Tên này là một người nước Tề phạm tội ăn trộm.

Vua nước Sở mỉm cười chế nhạo, nói với Án Anh:

– Người quý quốc hay trộm cắp nhỉ!

Án Anh bình tĩnh trả lời:

– Chúng tôi thiết nghĩ cây quýt mọc ở đất Hoài Nam có quả rất ngọt, nhưng đem sang trồng ở đất Hoài Bắc thì quả lại chua. Đó là do thủy thổ khác nhau mà sinh ra thế. Người ở nước Tề chúng tôi không quen trộm cắp, nhưng sang nước Sở lại sinh ra ăn trộm có lẽ cũng là vì thủy thổ giữa bản quốc và quý quốc khác nhau chăng?

1/. Khuôn Nào Trái Đó: Thời Việt Nam Cộng Hòa

– Ngay chính ông GS Đặng Phong, đảng viên cao cấp đảng CSVN, tác giả của hàng chục ngàn trang sử kinh tế csvn mà còn phải nhận định:

. Cuộc sống xã hội và tinh thần trong nội bộ xã hội VNCH, trong trường học, trong công sở, trong các gia đình, xóm giềng, bạn hữu… lại là quan hệ có nề nếp, có văn hóa. Học trò lễ phép với thầy, vợ chồng, cha con, mẹ con thương yêu gắn bó với nhau. Thời đó học trò ra đường không hỗn láo như bây giờ. Không có hiện tượng chửi thề, các quan chức cũng có chơi bời nhưng không tệ hại tới mức như một số quan chức hiện nay. Công an thời đó ít có hiện tượng chặn đường để ăn tiền mãi lộ một cách phổ biến như ngày nay.

. Xin giấy tờ ở cấp này cấp kia cũng không phải đút lót một cách phổ biến, đặc biệt là trong trường học thì tình trạng chạy điểm, mua điểm, ném phao, quay cóp gần như không có. Có thể nói, so với xã hội trước đây -thời VNCH- thì trên một số khía cạnh nào đó, cuộc sống văn hóa và tinh thần hôm nay đã xuống cấp nghiêm trọng…

. Những trí thức trước đây, công chức trong công sở là những người có tư cách, đàng hoàng, cả nói năng và hành xử rất có văn hóa. Còn bây giờ, một tỉ lệ đáng kể công chức và cả một số trí thức cũng không có được một phong độ văn hóa như trước đây” — (Xem BBC:Kinh tế miền Nam VN trước và sau 1975).

– Nhà văn Dương thu Hương, cùng đoàn quân chiến thắng, tới Sài gòn liền sau «ngày chiến thắng», thấy cảnh sung túc và cuộc sống văn minh của miền Nam, thấy ở nhà sách Khai Trí có bày bán tự do hàng trăm đầu sách về chủ nghĩa cộng sản…bà đã tìm một góc phố, hẻo lánh, ngồi xuống, bật tiếng khóc!. Theo như lời bà kể, và than lên : «Tôi đã vào Nam cùng đoàn quân chiến thắng. Nhưng kẻ chiến thắng chính là những kẻ man rợ; còn người chiến bại, chính là những người văn minh !»


– Thi sĩ Vũ hoàng Chương cũng gọi những người cộng sản là loài man rợ, man dại. Họ có lý. Bản chất của những người cộng sản cũng là ác ôn, côn đồ, giết người, cướp của và cực kỳ quỉ quyệt, xảo trá…

Từ độ người về hỡi loài man dại !
Dẫu vô tri sỏi đá cũng buồn đau.
Tiếng thở dài vang tận đáy sông sâu.
Màu đỏ oan cừu hành hung phố chợ
. – Vũ Hoàng Chương

2/. Khuôn Nào Trái Đó:

“Chế độ lưu manh, nên cách hành xử cũng lưu manh” – Dương Thu Hương

Nhà văn csvn Dương Thu Hương, từng là đảng viên cao cấp Đảng Cộng sản Việt Nam, trong quyển “THIÊN ĐƯỜNG MÙ”, bà có nhận định:

. Vả chăng, trong lịch sử bốn ngàn năm, triều đình Cộng sản là triều đình duy nhất cho tới nay, dạy cho con gái con dâu vu khống bố hiếp dâm, dạy con trai chỉ vào mặt bố “đả đảo thằng bóc lột”, dạy cho láng giềng tố cáo điêu chác, đâm chém, dày xéo mồ mả của nhau… vào những năm 1953, 1954 và kéo tới mùa Xuân năm 1955.

. Khi con người đã đủ can đảm vu khống, nhục mạ ngay bố mẹ đẻ của mình thì họ thừa sự nhẫn tâm để làm những điều ác …gấp ngàn lần như thế với tha nhân. (! ! ! ! !)

Cộng Sản VN đã làm cho người dân VN trở thành gian dối.

– Trong một cuộc trả lời phỏng vấn thẳng thắn trên nhật báo Thanh Niên, ông Trần Quốc Thuận -Phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội csvn- nói tham nhũng ở Việt Nam không chỉ gây ra thiệt hại vật chất mà còn khiến đạo đức của cả xã hội suy thoái. Ông THUẬN thừa nhận:
. Cơ chế hiện nay đang tạo kẽ hở cho tham nhũng vơ vét tiền của của Nhà nước. Không tham nhũng mới là lạ !?. Nhưng cái mà chúng ta mất lớn nhất lại không phải là mất tiền, mất của, dù số tiền đó là hàng chục tỉ, hàng trăm tỉ.
. . . . Cái lớn nhất chúng ta bị mất, đó là mất đạo đức. Chúng ta sống trong một xã hội đang khiến người Việt phải “tự nói dối với nhau để sống”. ! ! !

– Thừa nhận của ông Trần Quốc Thuận, được đăng tải trên BBC dưới nhan đề “Cơ chế khiến người Việt nói dối?” và nó lập tức nhận được hàng chục chục phản hồi hết sức bức xúc, tâm huyết, chân thật, có giá trị… Tôi xin trích 04 phản hồi:


. @Ngọc Anh, TP. HCM: …Dối trá đã trở thành một căn bệnh trầm kha của xã hội VN, lây lan đến những em học sinh rất nhỏ. Từ bé các học sinh của chúng ta đã phải dối trá (quay cóp, đạo văn) để đạt được điểm tốt, để có được bằng này, bằng kia với người khác thì sau này cũng sẽ dễ dàng dối trá để đạt được mục đích của mình. Suy cho cùng thì tất cả cũng do cơ chế của VN cả…

. @Tam Tu, Đà Nẵng: …chuyện ông Thuận nói thì tôi cho đây là sự thực phủ phàng mà vô cùng đau xót. Thực tế là xã hội ta đang có tình trạng như vậy. Tôi đã trăn trở rất nhiều, đành rằng chúng ta phải trả giá cho sự phát triển nhưng sự trả giá ở đây là quá đắt…

. @Giấu Tên: Ông Trần Quốc Thuận đạo đức xã hội bị suy thoái vì văn hoá nói đối, điều này là sự thật khởi đầu từ các cơ quan Nhà nước, đó là nạn báo cáo lấy thành tích, bưng bít thông tin không có lợi cho Đảng, vu khống, bôi nhọ, chụp mũ, sách nhiễu, hãm hại những ai có ý kiến bất đồng…

. @Dominic Nguyen, Santa Barbara: Năm ngoái lần đầu tiên có dịp về thăm Hà Nội. Người bạn giới thiệu cuốn truyện “Chuyện làng Cuội” của nhà văn Lê Lựu. Đọc xong thấy người dân thời đầu Cách Mạng ghê quá, họ nói dối để sống, họ nói dối không biết ngượng, nói dối thì mới vượt thành tích được. Nói dối trở thành “đạo đức xã hội chủ nghĩa”.

Sau 1975, người ta truyền miệng nhau câu cao dao như thế này: Thẳng thắn thật thà thường thua thiệt / Lọc lừa luồn lụy lại lên lương”.


Thôi biết làm sao, vận nước đã đến thế rồi!. Cầu Trời khấn Phật may ra có lấy lại được lòng đạo đức “Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín” chăng!?.

– Thực trạng người Việt đang phải “tự nói dối với nhau để sống” cũng được nhà văn 60 năm tuổi đảng csvn Nguyễn Khải minh họa sống động trong tùy bút cuối đời của mình:

 - Người cầm quyền cấp cao nhất và cấp thấp nhất csvn đều biết cách nói mơ hồ, càng nói mơ hồ càng được đánh giá là chín chắn. Và họ nói dối, nói dối hiển nhiên, không cần che đậy. Vẫn biết rằng nói dối như thế sẽ không thay đổi được gì vì không một ai tin nhưng vẫn cứ nói. Họ nói đủ thứ chuyện, nói về dân chủ và tự do, về tập trung và dân chủ, về nhân dân là người chủ của đất nước còn người cầm quyền chỉ là nô bộc của nhân dân. Rồi họ nói về cần kiện liêm chính, về chí công vô tư, về lý tưởng và cả quyết tâm đưa đất nước tiến lên chủ nghĩa cộng sản.

. Họ nói dối lem lém, nói dối lì lợm, nói dối không biết xấu hổ, không biết run sợ. . . . còn mình là người dân, mình chả nên hỏi lại nói thế là thật hay không thật??. Mình cứ làm theo ý mình và mình cũng sẽ nói dối, nói che đậy. . . – (Xem đoạn 18: ĐI TÌM CÁI TÔI ĐÃ MẤT)

3/. Gieo Nhân nào, gặt Quả đó: 

Những cái gì nói láo và tuyên truyền thì không thể lâu bền. Sự thật vẫn là sự thật, mặc dầu chế độ cộng sản là một sự lừa đảo lớn nhất trong lịch sử nhân loại!

Nói như Abraham Lincoln: «Người ta có thể nói láo một lần, hai lần; nhưng người ta không thể nói láo mãi mãi. Người ta có thể lừa gạt một người, hai người ; nhưng người ta không thể lừa gạt cả một dân tộc». Dân tộc Việt Nam ngày hôm nay đã nhìn thấy rõ cái tuyên truyền, nói láo của cộng sản, họ ý thức rõ bản chất cái chiến thắng man dại của csvn. Chính vì vậy, mà cái gì là văn hóa, văn minh đang từ từ chiến thắng lại những cái gì là man dại, phản văn hóa, văn minh ở Việt Nam.


Năm 1986, Phạm văn Đồng, Thủ tưóng cộng sản lúc bấy giờ có tuyên bố một câu bằng tiếng Pháp, khi tiếp xúc các nhà báo quốc tế : «Chúng tôi đã chiến thắng chiến tranh. Nhưng chúng tôi đang chiến bại hòa bình» ( Nous avons gagné la guerre. Mais nous sommes en train de perdre la paix.). Từ 1986 tới nay, chiến bại cộng sản vn trong hòa bình lại càng quá rõ…

- Rõ trong việc cộng sản VN lệ thuộc ngoại bang, dâng đất, nhượng biển cho Trung Cộng.

- Rõ trong việc cộng sản «Bất tài, bất lực, bất lương», như lời ông Phạm quế Dương, cựu đại tá cộng sản, cựu chủ nhiệm tờ báo Nghiên cứu lịch sử Quân đội Nhân dân.

. Rõ trong việc cộng sản VN đã đưa đất nước ta và dân tộc chúng ta vào chỗ tụt hậu so với láng giềng, là một quốc gia chỉ biết bán tài nguyên ông cha để lại, chỉ biết bán sức lao đông rẻ mạt cho ngoại quốc là chính, một quốc gia nghèo đói của thế giới, đạo đức bị suy đồi, kỷ cương bị băng hoại.

TÚM LẠI:


Trong lịch sử, những kẻ man dại, man rợ chiến tháng người văn minh cũng không phải là không có. Nhưng đó chỉ là chiến thắng của những kẻ vũ phu, chứ không phải chiến thắng của lý trí, của lẽ phải, của lương tâm và lương tri con người, như một câu châm ngôn Pháp nói : «Sức của bạo lực chứ không phải sức mạnh của lẽ phải» ( Raison de la force ou force de la raison). Thường ra thì sức mạnh của bạo lực không có bền lâu. Ngược lại, sức mạnh của lẽ phải, mặc dầu lúc đầu có vẻ yếu thế, nhưng về sau sẽ thắng thế và trở nên trường cửu.
 
Những người Việt Nam tranh đấu cho văn hóa, văn minh, tự do, dân chủ, nhân quyền hãy tận nhân lực! Rồi số phận sụp đổ của cộng sản Việt Nam sẽ sớm tới với chúng ta, với toàn thể dân tộc Việt Nam chúng ta.