"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Samstag, 31. Juli 2010

Trương Văn Sương, Lý Tống: Đừng Cúi Đầu Trước Bạo Quyền Cộng Sản!

Nguyễn Quang Duy
 
Trong hai tuần qua, giới truyền thông đặc biệt chú ý đến hai người: ông Trương Văn Sương và Lý Tống. Một ngừơi vừa được rời khỏi cảnh tù đày và một người xuất chiêu “xịt hơi cay ” chống văn hóa vận cộng sản. Lạ kỳ là cả hai người có rất nhiều điểm giống nhau và lại xuất hiện cùng một thời điểm. Biết đâu đây chính là vận nước.

Trước tiên cả hai ông Trương Văn Sương và Lý Tống đều là những chiến sỹ kiên cường trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Cả hai cùng tham gia chiến đấu bảo vệ miền Nam tự do đến giờ phút cuối cùng trước khi lọt vào tay giặc. 
Trương Văn Sương là Thiếu Úy Địa Phương Quân, Phân Chi Khu Trưởng xã Mỹ Hương, Quận Thuận Hòa, Tiểu Khu Ba Xuyên. Trong khi ấy, phi công Lý Tống lái phản lực cơ A.37 chuyên công kích cộng quân. Khi người bạn “Đồng Minh” rút chạy, hai ông đã cùng chung số phận với đồng bào cả nước mất tự do và với hàng trăm ngàn binh sỹ miền Nam thành những người tù cải tạo.

Sau sáu năm tập trung cải tạo, Trương Văn Sương ra tù và vượt biên sang Thái Lan. Tại đây ông gia nhập “Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam”, làm trưởng toán dẫn mười thành viên nhập biên vào Hòn Ðá Bạc, mũi Cà Mau. Cả toán bị bắt, ngày 1/3/1983, ông bị kết án chung thân. Tính đến ngày rời trại giam Ba Sao (Nam Hà), ông đã bị Việt cộng giam 27 năm 4 tháng rưỡi. Như vậy nhập chung ông đã chịu 34 năm tù chính trị. Thế mà cái loa tuyên truyền của đảng cộng sản vẫn không ngừng rên rỉ “không có tù chính trị”.

Ông Sương cho biết tổ chức của ông có trên 200 người bị bắt. Nhiều người đã chết vì bệnh hoặc vượt ngục bị giết. Các ông Trần Văn Bá và Hồ Thái Bạch lãnh đạo Mặt Trận đã bị cộng sản sát hại ngay sau phiên tòa. Ông Sương và các chiến hữu của ông đã chọn chiến đấu cho tự do dân tộc thay vì tỵ nạn trên đất khách quê người như hàng triệu đồng hương khắp năm châu.

Còn Lý Tống đã trốn thoát trại tù, rời quê hương bằng đường bộ và được chính phủ Hoa Kỳ chấp thuận định cư. Tại Hoa Kỳ , ông đi học lại và lấy bằng Cử Nhân Khoa Chính Trị và Cử Nhân phụ Khoa Pháp Văn (1988), Cao Học (1990). Năm 1992 Lý Tống hoàn tất chương trình Tiến sĩ Chính Trị ngành Bang Giao Quốc Tế và chuẩn bị trình Luận án Tiến sĩ tại Đại Học New Orleans.

Thay vì tìm việc làm kiếm sống nuôi thân, ngày 4/9/1992, Lý Tống trở về Việt Nam trên chiếc Air Bus 321-200. Về đến thủ đô Sài Gòn , ông ép phi hành đòan thả 50 ngàn truyền đơn kêu gọi đồng bào Tổng Nổi Dậy lật đổ chế độ bạo quyền cộng sản, bị Việt cộng bắt và bị kết án 20 năm tù. Trước Tòa án ông tuyên bố: “Tôi Quốc tịch Việt Nam Cộng Hòa. ...Tôi trở về đây nhân danh Tổ quốc, Công lý để lật đổ Chế độ cộng sản. Các ông cũng nhân danh Tổ quốc, Công lý để kết tội tôi. Tại phiên tòa này các ông là quan tòa, tôi là bị cáo. Nhưng ngoài phiên tòa này còn có Tòa án Lịch sử và toàn Dân Việt Nam sẽ là những vị quan tòa công minh nhất, họ sẽ định công, định tội tôi và các ông!“  Cũng như Trương Văn Sương, ông cũng bị giam tại trại tù Ba Sao (Nam Hà) cho đến ngày thóat khỏi tù đày và về lại Hoa Kỳ .

Sau khi ra tù ông Trương Văn Sương cho giới truyền thông tự do biết trong tù ông luôn viết bản kiểm điểm như sau: “Chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi vô tội và chúng tôi là những người có công với đất nước. Chúng tôi đã đem mồ hôi xương máu xây dựng và đấu tranh cho nhân quyền, tự do dân chủ cho Việt Nam . Chính đảng Cộng Sản Việt Nam mới là người có tội. Bằng chứng là các cuộc cải cách ruộng đất đã giết chết bao nhiêu người vô tội tại miền Bắc. Sau đó năm 1975, khi chiếm được miền Nam họ đã làm kiệt quệ kinh tế bằng các cuộc cải tạo tư sản, đánh tư bản, đẩy dân đi kinh tế mới, gây cho hàng triệu người vượt biên trong đó hàng trăm ngàn người đã chết. Họ đã buộc hàng trăm ngàn sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đi cải tạo và có biết bao người chết mà không biết thân xác bị vùi dập nơi đâu. Cán bộ thì tham nhũng, thối nát, hiếp đáp dân chúng nhưng lại hèn nhát cúi đầu trước các vụ lấn đất, lấn biển của ngoại bang. Hoàng Sa và Trường Sa không được bảo vệ khiến đất nước cha ông đã và đang rơi vào tay quân giặc.”

Ông Sương còn cho biết: “Với những điều vừa nêu, chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi là người vô tội, còn đảng CSVN mới là người có tội. Vì thế chúng tôi mới yêu cầu họ phải thả chúng tôi vô điều kiện. Chẳng những thế, mà họ còn phải có lời xin lỗi trước quốc dân đồng bào về sai trái của họ để dư luận quốc nội và hải ngọai minh oan cho chúng tôi là những người tù chính trị phải chịu hàm oan suốt hơn 30 năm nay."

Các bạn tù của Lý Tống cũng cho biết khi viết “Thu Hoạch học tập Nội Quy”, Lý Tống đã kết luận: “Tôi trở về đây để thay đổi, sửa đổi Luật pháp chứ không phải để tuân thủ và chấp hành Nội quy, Luật pháp rừng rú nầy! ... Tôi nguyện sẽ cải tạo đến chừng nào chế độ cộng sản tốt mới về!” Dù trong vòng tay giặc cả hai ông Lý Tống và Trương Văn Sương đều kiên cường và bất khuất một tấm gương sáng cho chúng ta noi theo.

Ông Trương Văn Sương tâm sự với Thanh Quang phóng viên Đài Á Châu Tự Do, ông luôn nghĩ tới những bạn tù chính trị còn trong cảnh đọa đày. Ông mong mỏi:“Trong những ngày bị lao tù, tôi cũng mong một ngày nào đó có được một giải pháp chính trị để họ thả tôi ra. Thật ra, tôi không nghĩ rằng họ có nhân đạo thả tôi, hoặc tôi cũng không nghĩ rằng tôi là người cải tạo tiên tiến để được đặc xá hay giảm án, tha án gì. Tôi mong rằng có một giải pháp chính trị nào đó để giúp giải quyết cho những người tù chính trị.”

Ngày 1/9/1998, tai Phi trường San Francisco , trước hàng trăm đồng bào chào đón, Lý Tống tuyên bố: “Chúng ta đã bóp cổ cộng sản đủ mạnh để chúng phải nhả 3 người chúng tôi hôm nay. Chúng ta cần phải bóp cổ cộng sản mạnh hơn nữa để chúng phải thả hết những tù lương tâm còn lại. Và chúng ta cần phải tiếp tục bóp cổ đến khi nào bạo quyền cộng sản hoàn toàn tắt thở!“

Từ đó Lý Tống không ngừng nghỉ tiếp tục “bóp cổ cộng sản”. Ngày 1/1/2000, ông đã bay đến Havana, Cuba, rải 50 ngàn tờ truyền đơn kêu gọi toàn dân Cuba đứng lên lật đổ “Con Khủng Long Già Nua Fidel Castro’’.

Ngày 17/11/2000 ông bay về Sài Gòn lần thứ nhì để rải 50 ngàn tờ truyền đơn kêu gọi dân chúng đứng lên lật đổ ách độc tài áp bức của bạo quyền Việt cộng, rồi bay trở lại Thái Lan. Chuyến bay vào ra Việt Nam an tòan đã làm bạo quyền run sợ. Chúng không còn láo khóet tuyên truyền về khả năng phòng chống an ninh. Bằng mọi giá Việt cộng đã tìm cách mua chuộc, làm áp lực giới chức Thái Lan để giải giao Lý Tống với “tội xâm nhập lãnh thổ bất hợp pháp”.

Sau gần 7 năm bị giam cầm, ngày 3/4/2007 Toà Chung Thẩm Thái Lan đã ra Phán Quyết công nhận phi vụ thả truyền đơn của Lý Tống là một hành động chính trị, phải trả tự do cho Lý Tống, một thắng lợi lớn nhờ nỗ lực đấu tranh của Đồng Bào Hải ngoại và thất bại nhục nhã của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.

Ngày 18/07/2010 vừa qua, tin từ San Jose Hoa Kỳ đã được nhanh chóng truyền khắp năm châu “Đàm Vĩnh Hưng bị xịt hơi cay khi đang trình diễn tại San Jose”. Theo đó bên ngòai đồng bào tham dự biểu tình. Bên trong, Lý Tống đã giả dạng một phụ nữ đi vào xem hát, ngồi ngay hàng đầu. Ông đã bình thản xem ca nhạc đợi đến phần trình diễn của văn công Đàm Vĩnh Hưng mới đứng lên tặng hoa. Khi Hưng bước đến gần cúi xuống nhận hoa thì bất ngờ, ông đã “xịt hơi cay” vào mặt của Đàm Vĩnh Hưng.

Mặc cho thông tin trong và ngòai nứơc đưa tin về hành vi chính trị của Đàm Vĩnh Hưng. Văn công Hưng vẫn một điều chỉ làm văn nghệ và xin đừng mang chính trị vào văn nghệ. Bài ca cũ rích này càng tạo sự quan tâm đến vai trò đảng giao của con chốt thí Đàm Vĩnh Hưng. Con chốt đã trên 40 lần nhảy tới nhảy lui, từ casino này sang casino khác, để rồi bứơc vào khung thành được quân sỹ cộng đồng Lý Tống xịt văng.

Việc ông Lý Tống làm đã đánh thức cộng đồng hải ngọai quan tâm đến sách lược dùng văn hóa vận để nhuộm đỏ cộng động hải ngọai. Thúc đẩy hàng ngàn người tham dự biểu tình tại Nam California ngày 24/7/2010. Tại cuộc biểu tình này, Lý Tống tuyên bố sẽ sang Úc để cùng đồng hương Úc đuổi cổ con chốt thí Đàm Vĩnh Hưng. Bà con Úc châu nghe thế càng mạnh dạn hơn, hăng hái hơn rủ nhau tham dự biểu tình để đuổi văn công cộng sản, để chặt đứt cánh tay nối dài của “đảng” và cũng để ủng hộ cao trào dân chủ - yêu nước Quốc nội đứng lên lật đổ bạo quyền Việt cộng.

Bên cạnh đó cũng có một số lập luận xuất phát từ một số bậc trí thức và nhà báo “tự do” cho rằng Lý Tống làm như vậy là bạo động, là phi văn hóa Mỹ, là không được quần chúng Tây Phương ủng hộ ... Mặc dù đã sống ở xã hội Tây Phương các người này cố tình quên đi phương cách thu hút giới truyền thông hay sự quan tâm của quần chúng bằng cách “chơi nổi”.

Ở Tây Phương không đâu tự do, độc lập và có văn hóa hơn môi trường đại học. Thế mà các vị lãnh đạo hay làm chính trị Tây Phương thường ngán nhất là xuất hiện tại các Viện Đại Học không ăn bom nước, thì bom bột, cà chua trứng thúi ... Như bà Tân Thủ Tướng Úc Julia Gillard chưa ngồi yên ghế và chưa nóng chân đi xin phiếu, ngày 24/7/2010 tại viện Đại học Queensland thành phố Brisbane, đã được một ứng viên Tiến sỹ anh Bradley Smith tấn công. Tin tức và hình ảnh của anh là tin nóng được đưa lên hàng đầu trong ngày. Anh Smith cho biết làm như thế để quần chúng Úc quan tâm hơn đến việc bảo vệ môi trường sinh thái. Theo giới bình luận chính trị bầu cử lần này đảng Lao Động chỉ có thể thắng nhờ vào lá phiếu chuyển tiếp của đảng Xanh (môi trường). Mọi chính sách tương lai của đảng Lao Động cũng sẽ lệ thuộc vào việc thương lượng với đảng Xanh.

Với đa số quần chúng hải ngọai việc Lý Tống xịt Đàm Vĩnh Hưng là việc một việc bình thường nhưng không phải ai cũng làm được. Tôi thiếu năng khiếu giả gái và khả năng bình tĩnh vượt qua mạng lưới an ninh chìm nổi của Đàm Vĩnh Hưng để thực hiện công việc. Có làm được hai việc trên tôi lại thiếu sự duyên dáng và hấp dẫn để Đàm vĩnh Hưng sà tới hưởng hoa. Ngoài ra, tôi sợ làm sẽ ảnh hưởng đến công việc, sợ ảnh hưởng đến gia đình, sợ sẽ bị thiên hạ đàm phán, sợ bị bọn Việt cộng và tay say để ý gây khó dễ hay đánh lén, sợ bị tù, sợ ra tòa, sợ, sợ … và sợ. Nói trắng ra mặc dù đã thóat khỏi lao tù cộng sản, những cái sợ đã kềm hãm tôi có thể trở thành một con người thực sự tự do. Hành động của Lý Tống đã đánh thức cá nhân tôi hãy bớt sợ đi để cùng đồng bào đấu tranh chống bạo quyền cộng sản.

Lại cũng có người cho rằng hành động của Lý Tống không được đồng bào Quốc nội hửơng ứng. Chủ nhật vừa qua, hằng chục ngàn đồng bào Bắc Giang đã biểu tình trước Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Bắc Giang đòi giải thích về cái chết của anh Nguyễn văn Khương. Sau đó bạo động giữa công an và dân chúng đã xẩy ra. Có người đặt câu hỏi tại sao lúc này công an hay đánh chết người? Câu trả lời là từ ngày cộng sản cướp chính quyền tháng 8-1945, công an Việt cộng vẫn thường xuyên đánh chết người nhưng do sợ mà dân chúng chưa dám đứng lên. Gió đã đổi chiều đồng bào Quốc nội đã hiểu rõ với Việt cộng không thể nói chuyện ôn hòa, vì thế mới mang quan tài anh Khương đi đòi công lý cho anh và cho dân tộc.

Cũng có người cho rằng Lý Tống làm như vậy không được giới trẻ ủng hộ. Việc Đàm Vĩnh Hưng nửa đàn ông nửa đàn bà, khi nghệ sỹ lúc văn công, Việt không ra Việt Tây chẳng phải Tây, thiếu văn hóa, thiếu trình độ học vấn, … nửa người nửa ngợm nửa đười ươi, chẳng hợp với ai, chỉ để “đảng” lợi dụng, đã là những đề tài được giới trẻ bàn luận từ lâu. Thậm chí các bạn còn lập ra Hội Ghét Đàm Vĩnh Hưng có diễn đàn mạng riêng. Nhưng nếu qủa thực giới trẻ không ủng hộ việc làm của Lý Tống thì đây lại chính là cơ hội để chúng ta giải thích ngọn nguồn cho các bạn về lý do chính trị trong việc Lý Tống xịt Đàm Vĩnh Hưng.

Tin từ Hoa Kỳ cho biết Lý Tống đã chính thức thưa Đàm Vĩnh Hưng và những người đứng ra tổ chức về việc trốn thuế. Tháng ba vừa qua các đồng hương tại Victoria Úc đã tham dự và biến một phiên tòa kiện Cộng đồng thành nơi để xác định lập trường Cộng đồng Úc châu là một cộng đồng chống cộng. Lần này Lý Tống và đồng hương tại San Jose sẽ biến các phiên tòa thành nơi lên án bạo quyền Việt cộng, chứng minh sự xâm nhập của đảng cộng sản, chặt đứt các cánh tay nối dài của đảng và chứng minh hành động chính trị của Lý Tống để bảo vệ “vùng cấm Việt cộng” San Jose.

Trở lại ông Trương Văn Sương và ông Lý Tống hai chiến sỹ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã làm những việc không phải vì họ muốn trở thành anh hùng. Hai ông đã làm vì trung thành với lời thề Tổ Quốc Danh Dự và Trách Nhiệm . Cũng do lời thề này mà năm tướng Lê Nguyên Vỹ , Phạm Văn Phú, Trần Văn Hai, Lê Văn Hưng và Nguyễn Khoa Nam và hàng ngàn binh sỹ VNCH thà chết không hàng giặc. Hay tướng Hòang Cơ Minh và hàng ngàn anh hùng vô danh đã quay về chiến đấu cho tự do dân tộc để hy sinh trên đường giải phóng hay nằm xuống trong lao tù cộng sản. Trong lao tù cộng sản hiện vẫn cò nhiều chiến sỹ VNCH hiện đang ngày đêm chiến đấu cho tự do, cho sự sống còn của dân tộc, cho sự tồn tại của biên cương bờ cõi do ông cha để lại. Sự kiên cường và bất khuất của chiến sỹ quân lực VHCH không phải sẽ chỉ được ghi vào sử sách ngàn đời, mà còn là phương châm để các thế hệ tiếp nối noi theo cùng đồng bào cả nước đứng lên giành lại chủ quyền dân tộc.

Xin được lấy lời Lý Tống làm kết luận bài: “Ta cúi đầu, cộng cỡi cổ. Ta đứng dậy, cộng sụp đổ! …”

Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
28/7/2010

__._,_.___