Vừa qua nhà nước ta đã xuất bản số 1 Tạp chí Nhân quyền Việt Nam trong đó có bài của ông thứ trưởng Bộ công an, Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, nhan đề Hãy hiểu đúng về nhân quyền Việt Nam ! (có thể xem toàn văn bài này trên mạng Anh Ba Sàm). Ai có thời giờ đọc bài này sẽ hiểu rằng quan niệm "nhân quyền" của ông Thượng Hưởng này rất khác đời, nó không giống quan niệm mà nhân loại đã từng bước xây dựng trong hơn hai thế kỉ vừa qua.
Cũng giống như cái gọi là "xã hội hóa" của Đảng cộng sản Việt Nam: nếu Karl Marx sống lại và được thấy thế nào là "xã hội hóa giáo dục" ở Việt Nam, nghĩa là tư nhân hóa nhà trường (để mấy ông quan chức về hưu kinh doanh bán bằng), là bắt phụ huynh nộp đủ thứ học phí, tiêu cực phí, phung phí... thì chắc ông cụ sẽ hô khẩu hiệu: “ Vô sản toàn thế giới, hãy tha thứ cho tôi! ”.
Nhưng phải nói, ông Thượng Hưởng này hết sức can đảm: ông đã giảng nghĩa nhân quyền ở Việt Nam nằm gọn trong câu nói của Cụ Hồ: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành…”
Dân ta được hoàn toàn tự do, ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành... Coi chừng “ nhân quyền ” kiểu này là của “phương Tây” đấy, cụ Hồ sống nhiều năm ở phương Tây, bị nhiễm độc nên nói thế, chứ đâu có phải là “nhân quyền Việt Nam” theo kiểu ông Thứ trưởng Bộ công an.
Nhưng thôi, cũng chẳng nên mất thời giờ tranh luận với ông ta làm gì. Thư này, tôi chỉ xin giới thiệu đôi lời "nói miệng không đăng báo" của ông Thượng Hưởng về nhân quyền, về tự do. Hè năm ngoái, dư luận xôn xao về vụ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng kí quyết định cấm đoán các trung tâm nghiên cứu độc lập được phản biện công khai về các vấn đề chính sách (do đó mà Viện IDS đã tuyên bố tự giải thể để phản đối). Giới trí thức cả nước đã được thông tin miệng về những lời của thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng. Gặp một số trí thức trong dịp này, ông Hưởng đã dõng dạc tuyên bố như sau:
“Nước ta Đảng lãnh đạo, không có phản biện gì cả, phản biện là phản động ”, “Các anh muốn phản biện hả? Nhà tù còn nhiều chỗ lắm! Mà cũng chẳng cần bắt bớ tù đày làm gì, thời buổi này, tai nạn giao thông là chuyện cơm bữa; mà cũng chẳng cần tông xe làm gì, buổi sáng các vị đi uống cà phê, về tới nhà cứng đơ, không làm gì được nữa; các nước người ta đều biết kĩ thuật này, chúng tôi cũng chẳng thua đâu ”.
Giá ông Thượng Hưởng cứ viết toạc như ông đã nói toạc, thì thế giới sẽ "hiểu đúng" thế nào là "nhân quyền Việt Nam" theo quan điểm của ông. Trên thế giới, khắp đông tây nam bắc, chứ không phải chỉ ở phương Tây, người ta gọi vắn tắt hơn: bạo quyền.