Nguyễn
Phúc Bảo Ân
Chuyện Xứ Người: Thật
khó ai có thể hình dung được rằng, khi vào tháng 10 năm 1949, khi vệ binh Trung
Cộng cưỡng chiếm một quốc gia hoàn toàn độc lập chủ quyền - Cộng Hòa Đông Thổ-
East Turkistan – của người Duy Ngô Nhĩ – Uyghur để sát nhập vào nước Cộng Hòa
Nhân Dân Trung Hoa của Mao Chủ tịch, thì tỷ lệ người Hán trên cả xứ Tân Cương
này chỉ xấp xỉ 4%. Vậy mà chỉ với 60 năm cai trị và áp đặt chính sách Hán hóa
trên lãnh thổ tự trị Tân Cương này, đến nay, tỷ lệ người Hán đã lên đến 46%,
nghĩa là chiếm gần một nữa dân số của xứ tự trị này.
Với nền chuyên chính vô sản, với bạo lực cách mạng như những
nước cộng sản khác, chính quyền Bắc kinh đã đàn áp đẫm máu và dễ dàng dập tắt
ngay những ngọn lửa đấu tranh này của người Duy Ngô Nhĩ ngay khi nó vừa khởi
phát. Bạo loạn ở Tân Cương gần đây nhất là vào ngày song thất 07 tháng 7 năm
2009 vừa qua, tại thủ phủ Urumqi của xứ tự trị này với hàng ngàn người Duy Ngô
Nhĩ xuống đường biểu tình chống lại các chính sách Hán hóa và đòi lại độc lập
cho dân tộc, và cũng như những cuộc nổi dậy trước đó, những người Duy Ngô Nhĩ
yêu nước đã bị quân đội cộng sản Bắc Kinh đàn áp đẫm máu, khiến hơn 160 người
bị giết chết tại chỗ, hơn 1,000 bị trọng thương, hơn 1,400 người bị bắt giữ và bị
kết án lên đến 10 năm tù giam. Vào hôm 10 tháng 11 vừa qua đã có 9 người “nổi
loạn” này đã bị đưa ra hành quyết ngay sau khi bị tòa án tuyên phạt với mức án
tử hình. Nhưng vẫn chưa hết, nhằm dằn mặt những người Duy Ngô Nhĩ dám yêu nước
thương nòi, ngày 03 tháng 12 vừa qua lại thêm 5 người yêu nước Duy Ngô Nhĩ nữa
vừa bị đem ra hành quyết.
Trông người mà nghĩ đến ta… Với một ngàn năm Bắc thuộc cũng
với chính sách cai trị vô cùng hà khắc, rợ Hán đã áp đặt chính sách Hán hóa lên
tộc người Nam Việt chúng ta, và hàng ngàn người dân Nam cũng đã từng bị rợ Hán
bắc phương hành quyết vì họ đã dám yêu nước, thương nòi, dám đứng lên đấu tranh
giành độc lập cho dân tộc. Ông cha chúng ta đã giữ vững được cõi bờ không bị
sát nhập vào đế quốc Đại Hán. Tổ tiên chúng ta đã giữ vẹn toàn quốc túy quốc
hồn nhờ tướng sỹ luôn một lòng chống ngoại xâm để giữ nước. Nhờ hào khí Diên
Hồng mà vó ngựa của quân Nguyên Mông, dẫu đã xâm chiếm từ Á sang Âu, đành phải
chùn bước trước tinh thần quyết chiến của vua tôi Nam Việt. 50 vạn quân Mông cổ
đã bị quân dân Nam Việt đánh cho tan tác, cho hồn xiêu phách lạc mỗi khi nghe
đến hào khí của dân Nam. Những trang sử vàng dân tộc còn lưu danh một Lý Thường
Kiệt phá Tống bình Chiêm, một Ngô Quyền, một Hưng Đạo Đại Vương đã hai lần
nhuộm đỏ dòng Bạch Đằng Giang bằng máu của hàng vạn quân cướp nước Nam Hán và
Nguyên Mông. Lịch sử Việt tộc vẫn còn những trang lẫy lừng với chiến thắng Xuân
Kỷ Dậu 1789 với 20 vạn quân Thanh không còn một manh giáp, với một Tôn Sỹ Nghị
phải quăng cả ấn tín để chạy tháo thân về cố quốc, với một Sầm Nghi Đống phải
treo cổ tự vẫn ở gò Đống Đa…
Trong hầu hết các cuộc chiến chống ngoại xâm quân dân Nam chúng
ta đã luôn luôn chiến thắng dẫu ta phải thường lấy yếu để đánh mạnh, lấy ít để
địch nhiều… bởi ông cha ta đã biết vì nợ nước, quên thù nhà và luôn đặt lợi
quyền của quê hương, của dân tộc lên trên lợi quyền của chế độ, của giai cấp.
Nhưng than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu khi tinh thần quốc gia, tinh thần dân
tộc bị thay thế bởi tinh thần quốc tế cộng sản. Khi lòng yêu nước phải gắn liền
với yêu chủ nghĩa xã hội, khi “quan san muôn dặm một nhà, bốn phương vô sản đều
là anh em”. Dể từ khi nắm quyền cai trị đất nước từ năm 1945 đến nay, “Bác” và
Đảng đã hữu hảo cắt dâng hết các hải đảo đến thềm lục địa rồi cả nhiều vùng đất
liền Việt nam cho rợ Hán của “Bác Mao”, và “ Ngài” thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
lại tiếp tục dâng bán cả Tây Nguyên cho Hán tặc và đón hàng vạn cháu con của Mã
Viện, của Tô Định đến để tàn hại môi trường thiên nhiên lẫn môi trường văn hóa
của dân tộc, khiến nhân tâm ly loạn, bởi ý đảng đang chống lại lòng dân, bởi
quyền lợi của đảng, của giai cấp thống trị đang được đặt lên trên quyền lời của
dân tộc.
Trong Nam ngoài Bắc ngày nay đâu đâu cũng thấp thoáng bóng
dáng của con cháu bác Mao. Do áp lực dân số đã vượt hơn 1,3 tỷ người, trong
suốt 4 thập niên qua nhà nước Trung cộng đã nghiêm khắc áp đặt một chính sách
về dân số và kế hoạch hóa gia đình là “mỗi gia đình chỉ có một con” lên phạm vi
cả nước. Bởi chính sách này cùng với tư tưởng trọng nam khinh nữ cố hữu của
người Hán mà ở Trung cộng hiện có hơn 20 triệu thanh niên không thể nào lấy
được vợ do nạn gái thiếu trai thừa. Nhằm tạo điều kiện cho các thanh niên ế vợ
này tại cố quốc có điều kiện “làm chồng”, có điều kiện cấy hạt giống đỏ lên các
thiếu nữ nam phương, Trung Nam Hải đã có chính sách bảo hộ cho các công ty xây
dựng công trình nhà máy của Trung cộng bằng mọi giá với mục đích là họ liên tục
thắng từ gói thầu này đến gói thầu khác để rồi những làng công nhân quốc phòng
Tàu nối đuôi nhau mọc lên khắp miền xuôi lẫn miền ngược mà theo đó những hàng
quán ăn uống giải khát, những quán bia ôm, những dịch vụ mát-xa tươi mát cũng
liên tục phát triển, khiến cho đến nay đã có hàng ngàn thiếu nữ Tây Nguyên và
hàng ngàn chị em ở miền xuôi khác, sau một thời gian phục vụ nhu cầu “vui chơi”
của các công nhân “Hán Chệt” đó, thì “bụng đã tấn công, mông đã phòng thủ” và
đã nhiều, quá nhiều những chú “Chệt con” lần lượt ra đời để giúp gia tăng tỷ lệ
cháu con của “Bác Hồ Cẩm Đào” trên mãnh đất hình cong chữ S vốn đã nghèo nàn,
chật hẹp và đông người này.
Khắp các phố thị từ miền ngược đến miền xuôi, từ Đồng Xuân
của Hà Nội đến An Đông của Sài Gòn nơi nào cũng dầy đặc những gian hàng của
tiểu thương Hán Chệt kinh doanh đủ loại ngành hàng nhằm mở rộng thị trường tiêu
thụ các sản phẩm độc hại để hủy diệt nhanh chóng những người “đồng chí tốt” “láng
giềng tốt” Nam Man. Ngay cả ở khu
làng sinh viên HACINCO tại phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân Hà Nội, là khu
liên hợp cao cấp chủ yếu làm nơi ký túc cho sinh viên các trường đại học, thì
hiện nay cũng đã có trên 500 “công nhân quốc phòng” của Hán Chệt đến thuê ở,
cát cứ và chiếm giữ luôn các thang máy để bài bạc, để đùa nghịch suốt ngày
không cho bất cứ ai sử dụng và cũng đã không ít nữ sinh viên Việt nam trong
làng sinh viên này đã từng bị các công nhân quốc phòng là cháu con của “Mao
Xếnh Xáng” cưỡng hiếp để gieo hạt giống đỏ ngay trong những chiếc thang máy
này.
Sau một ngày làm việc căng thẳng tại công sở, với chút thời
giờ nhàn rỗi sau lúc tan tầm, nếu quyết định đi thư giãn vào các trung tâm
thương mại, các quán xá, hay ngay cả vào các khu giải trí của làng sinh viên
HACINCO này, người ta sẽ hốt hoảng khi tưởng rằng đang đi lạc vào một đô thị
nào đó ở Thượng Hải, ở Bắc Kinh bởi đâu đâu cũng nghe tiếng khạc nhổ, tiếng
chào mời, cười nói bô bô theo đúng phong cách của Hán Chệt “Nị hảo ma? Shen ma?
Nị Shuo shen ma?”.
Với tinh thần 16 chữ vàng mà lãnh đạo của hai nước cộng sản
Việt-Trung đã thống nhất: “Láng giềng
khốn nạn, cướp đất toàn diện, lấn biển lâu dài, thôn tính tương lai” Trong
thời gian vừa qua có nhiều ngư phủ Việt Nam bị hải quân Tàu cộng trấn cướp hết
ngư cụ, bị bắt giam đòi tiền chuộc, hoặc bị bắn chết khi họ đang khai thác hải
sản trên vùng biển của tổ quốc mình, rồi có nhiều người Việt nam yêu nước
thương nòi mà lên tiếng khẳng định chủ quyền về các quần đảo Hoàng Sa, Trường
Sa, đã bị cơ quan an ninh của nước nhà tịch thu tài sản, bị tra tấn, bị giam cầm…
tất cả chỉ mới là khúc dạo đầu của chính sách Hán hóa mà Bắc Kinh đã áp dụng
hết sức thành công trên hai xứ tự trị Tây Tạng và Tân Cương… Rồi ngày đó cũng
sẽ đến với dân tộc Việt nam như những gì đã đến với người Tây Tạng và người Duy
Ngô Nhĩ… Rồi dân Việt cũng sẽ trở thành một dân tộc thiểu số trên chính quê
hương của mình… và những người yêu nước thương nòi cũng sẽ không chỉ bị các
“đồng chí” công an Việt nam đánh đập giam cầm hay bị các tòa án của Việt nam
xét xử như hiện nay… mà rồi đây họ sẽ bị xét xử và hành quyết bởi chính quyền
trung ương Bắc Kinh như những người Duy Ngô Nhĩ vừa bị hành quyết trong tháng
11 và tháng 12 vừa qua.
Ôi tổ quốc tôi bao giờ sẽ trở thành một tỉnh Việt Nam nằm
bên cạnh tỉnh Vân Nam của Đại Hán? Ôi dân tộc tôi còn bao lâu nữa sẽ trở thành
người thiểu số trên chính quê hương của mình?