Blog Đào Tuấn – Sam Cucurullo, một “râu ngô”, đã “sững sờ” khi nghe giá của một căn nhà ở Việt Nam. “Tôi không hiểu. Người Việt Nam thu nhập có mức bình quân như vậy mà lại mua được một căn nhà như thế”- ông nói trên Thời báo kinh tế Việt Nam.
Mà Sam là ai? Là CEO khu vực Châu Á – Thái Bình Dương của
CBRE, một tổ chức nghiên cứu, tư vấn BĐS tầm cỡ thế giới người “thuộc như cháo”
giá cả từng căn hộ ở Tokyo, từng cửa hiệu ở Thượng Hải, hay một căn ngõ nhỏ
giữa Bắc Kinh.
Cucurullo không sững sờ mới lạ. Bạn hãy ngồi cho vững để
nghe thông tin sau đây: Sau 3 lần sốt giá, giá nhà- đất ở Việt Nam đã tăng hơn
100 lần trong vòng hai thập kỷ, kể từ những năm 90. Giáo sư Đặng Hùng Võ có lần
đưa ra so sánh giá nhà đất cao hơn gấp 25 lần so với thu nhập bình quân của
người lao động, lớn hơn gấp 5 lần so với các nước phát triển, và gấp 10 lần so
với các nước chậm phát triển. Đó là một thứ giá nhà “đang vi vu trên đỉnh của
thế giới”, trong khi thu nhập của người Việt ở nhóm thấp nhất thế giới.
Phải cày như trâu, phải bóp mồm bóp miệng bao nhiêu năm thì
một người Việt chân chính mới có thể mua được một căn nhà? Nếu là bộ trưởng,
phải cỡ 40 năm mới có thể mua được nhà thu nhập thấp- như lời đương kim thứ
trưởng Bộ Xây dựng. Nếu là người lao động, thì phải 75 năm, tức là phải ở độ
tuổi “cổ lai hy” hoặc thậm chí vào lúc “nhắm mắt xuôi tay”- như lời nguyên thứ
trưởng Đặng Hùng Võ.
Cũng lạ. Bộ Tài nguyên môi trường nắm đất. Bộ xây dựng quản
lý nhà. Các vị quan chức nói thế, dù là để đồng cảm với người dân, nhưng như
thế người dân còn biết trông vào đâu?!
Cũng cần phải nói thêm rằng, cái thứ giá ngất ngưởng đang
“vi vu ở trên giời” khiến CEO của một tổ chức tư vấn BĐS “sững sờ”, đang là cái
giá ở thời điểm mà các đại gia BĐS phải lập đàn cầu siêu, hành hương khắp xứ,
điện thoại cho con đang du học phải về nước, bán siêu xe, chia tay siêu chân
dài, thậm chí “đi nước ngoài chữa bệnh”.
Giá BĐS tưởng đã “đến đáy” vẫn làm một “Râu ngô” cao thủ
trong ngành BĐS thế giới phải “sững sờ”. Mới biết đúng là những người dân Việt,
có lẽ từ lâu đã mất thói quen “sững sờ”, quả là lạc quan nhất nhì thế giới.
Cũng hôm qua, một dự thảo chính sách đã được đưa ra, theo đó, sẽ có tới 30.000
tỷ đồng được dùng để cho vay, với lãi suất 6%, nhằm kích cầu tiêu dùng BĐS.
Trước đó, Bộ Xây dựng cũng bật “đèn xanh” cho phép chia nhỏ căn hộ lớn từ 22.4
tới đây, để “phù hợp với nhu cầu thị trường”.
Điều đó là cần, nhưng chưa đủ.
Điều đó là cần, nhưng chưa đủ.
TS Alan Phan có lần giải thích về việc giá nhà đã giảm thậm
chí đến 40-50% mà vẫn không có người mua, rằng: Giá BĐS liên quan tới ba nhân
tố chính: nhu cầu, thu nhập và tâm lý. Các yếu tố như địa điểm, lãi suất… cũng
quan trọng. tại hai TP lớn là Hà Nội và TP.HCM, tổng thu nhập trung bình của
một gia đình khoảng 180 triệu đồng/năm. Nếu mua nhà trả góp trong 20 năm với
lãi suất 10%, khả năng họ trả được khoảng 30% trên tổng thu nhập (1 tỉ đồng).
Do đó, tính ra giá họ có thể chấp nhận được là 14 triệu đồng/m2 cho một căn hộ
70 m2. Và ông kết luận: Giá BĐS chưa trở về thực trạng.
Cần lao đã phải chịu đựng quá nhiều khi BĐS bị thổi giá cả
trăm lần trong chỉ 2 thập kỷ, bởi các đại gia có quyền, có tiền, có quan hệ, có
thông tin và tâm lý bầy đàn của đám đông. Đóng băng, đối với những người đang
ấp ủ mơ ước rất giản dị “căn nhà và những đứa trẻ”, vì thế là cần thiết, để giá
BĐS đừng “vi vu trên giời” mà trở về giá trị thực của nó, ở mặt đất.
Nguồn: CLB Nhà Báo Tự Do