"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Montag, 20. September 2010

Thói hèn muôn thuở

Tuần vừa qua, trong 3 ngày liền, Tòa Án Nhân Dân TP.Hà Nội đã xử 2 vụ án giết người. Vụ thứ nhất xử hết 2 ngày (28 & 29/05) là vụ xử 2 bị cáo là công dân Trung Quốc can tội giết 1 kỹ sư Việt Nam trên đường phố Hà Nội; Vụ thứ hai là vụ xử một ông Phó thôn cùng 7 thanh niên đánh chết 2 người, nhưng cũng chỉ xử vỏn vẹn trong 1 ngày (30/05).

Chuyện xử án giết người như thế này thì cũng như biết bao vụ án xảy ra trên đất Việt Nam hằng ngày hằng giờ. Thế nhưng giữa hai vụ giết người điển hình này, được xử cùng một thời điểm, có nhiều điểm giống và khác biệt đến “lạ thường”, cần được xem xét rõ. Chỉ cần nhìn sơ qua thì cũng thấy ngay những điều lạ thường.

Chi tiết của vụ án “Phó thôn đánh chết người vì nghi trộm chó”

Chuyện xảy ra đêm 9/9/2008. Vì nghi 2 thanh niên lạ đang đi trên xe gắn máy vào thôn, là kẻ ăn trộm chó trong thời gian vừa qua, nên ông phó thôn hô hoán toán thanh niên dân phòng đang tuần tra chặn đánh. Mặc dầu hai thanh niên này kêu oan, nhưng đã bị cả nhóm “hội đồng” vụt roi gậy đấm đá liên tục, khiến hai thanh niên này tử vong. Sau trận đánh “hội đồng”, cả nhóm bỏ đi để mặc hai thanh niên kia nằm quằn quại trên mặt đất. Những cú đá, đánh đấm đó đã dẫn đến cái chết của hai thanh niên kia.

Như vậy là từ khi xảy ra vụ án cho đến khi xét xử là gần 9 tháng.

Chi tiết của vụ án “2 người Trung Quốc đánh chết người”

Chuyện xảy ra vào đêm 29/6/2008, khi anh Nguyễn Văn Hà đi xe máy chở anh rể là anh Phùng Lưu Trung (33 tuổi, là kỹ sư xây dựng) xuống quận Thanh Xuân. Khi đến ngã ba đường Lương Thế Vinh - Nguyễn Trãi (địa phận phường Thanh Xuân Nam) thì xảy ra cọ quẹt nhỏ với một nhóm đi trên 3 chiếc xe gắn máy vượt đèn đỏ. Đó là hai thanh niên Trung Quốc tên là Zheng Mao Guang (17 tuổi) và Chen Jian Mei (21 tuổi), cùng một thanh niên Việt Nam. Sau vài lời qua tiếng lại thì nhóm 2 thanh niên Trung Quốc này đã nhổ nước bọt xuống đất và bất ngờ nhảy vào đấm đá anh Trung và em vợ túi bụi. Người em vợ thì thoát thân, trong khi đó hai thanh niên này tiếp tục đổ dồn trận đòn lên người anh Trung. Như chưa hả dạ cơn đấm đá, hai tên say máu kia đã cầm chân nhấc bổng anh Trung lên rồi dộng đầu xuống nền đường. Cú đập đầu này là đòn chí mạng kết liễu đời anh Trung vì chấn thương sọ não quá nặng.

Như vậy là từ khi xảy ra vụ án cho đến khi hoàn tất hồ sơ và xét xử là hơn 11 tháng.

Những cái giống và khác nhau giữa 2 vụ án

Tuy cả 2 vụ án đều có cái giống nhau là có ý đả thương, đưa đến tử vong, nhưng lại có nhiều cái khác biệt. Vụ thứ nhất, 2 bị can là 2 thanh niên Trung Quốc can tội giết người Việt ngay trên đất Việt, trong khi vụ thứ nhì là người Việt giết người Việt. Tuy cũng là cố ý đả thương, đưa đến tử vong, nhưng các bị can người bản xứ trong vụ án thứ nhì đã nhận những bản án nặng nề, trong khi đó 2 bị can người Trung Quốc thì nhận một bản án nhẹ hơn nhiều.

Mức án tuyện phạt hôm 30/09 dành cho các bị can trong vụ án “Phó thôn đánh chết người vì nghi trộm chó” là:

Ông phó thôn Lê Công Tôn: 20 năm tù ở, vì là kẻ chủ mưu. Trong khi đó, các thanh niên trong nhóm như Nguyễn Văn Tiến lãnh nhận 18 năm; Lê Quang Triều 17 năm; và bị các còn lại như Lê Đức Viện, Nguyễn Văn Đạt, Nguyễn Doãn Như, Lê Đức Xá và Nguyễn Bá Tùng đều phải lãnh nhận từ 12 năm đến 16 năm tù ở về tội giết người. Như vậy tổng số năm tù cho cả nhóm là 130 năm tù ở, hoặc trung bình cho mỗi đầu người là hơn 16 năm tù.

Trong khi đó, bản án dành cho 2 quý tử Trung Quốc giết người là 5 và 6 năm tù ở, vị chi 5 năm rưỡi cho mỗi tên sát nhân. Như vậy mức án khác biệt nhau đến gấp 3 lần!

Đối với bản án thứ nhì, Tòa Án Nhân dân TP.Hà Nội đã xử “đúng người đúng tội” các bị can người Việt Nam theo Điều 93 (Tội giết người) của Bộ luật Hình sự nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 1999, nhưng trong bản án thứ nhất lại để “lọt người lọt tội” đối với 2 cậu quý tử người Trung Quốc.

Tại sao lại có chuyện lạ đời như vậy? Phải chăng đây là một vụ án “nhạy cảm” và mức án là do nể nang sự can thiệp của các viên chức ngoại giao từ Tòa Đại Sứ Trung Cộng tại Hà Nội? Hay là do chỉ thị từ trung ương, không muốn làm sứt mẻ “tình anh em đồng chí”, hay “16 chữ Vàng”?

Không chỉ dừng ở đó, mà còn nhiều cái lạ đời khác nữa. Vào tháng 7 năm ngoái, khi vụ án xảy ra thì cùng một lúc có nhiều tờ báo lớn nhỏ trong nước đua nhau đăng tải. Thế nhưng sau khi xử vụ án “nhạy cảm” này vào tuần qua thì chỉ có một tờ báo lớn là VNExpress đưa tin, mà cũng chỉ đưa một mẫu tin ngắn gọn, nhằm tránh gây “kích động”. Riêng báo CAND của Bộ Công An, là tờ báo có đầy đủ tin về các vụ án, thì năm ngoái đã đưa tin liên tiếp trong 2 ngày 9/07 và 10/7/2008, nhưng nay thì .... im re “như không có gì xảy ra”.

Cũng có một điều lạ nữa là vào thời điểm xảy ra vụ việc hai tên sát nhân Trung Quốc đã ngang nghiên đánh người Việt Nam ngay trên đường phố Hà Nội, nơi có đông người qua lại, mà chẳng thấy có ai dám nhảy vào can gián, chứ chưa nói đến chuyện vì bất bình và tự ái dân tộc, nhảy vào để dạy cho hai tên sát nhân một bài học.

Với mức án trời ơi đất hỡi như vậy, cộng thêm vào tài “chạy án” và sự can thiệp ngoại giao của các quan chức Trung Cộng, và dịp “Đặc Xá” đầu năm thì có lẽ sang năm hai cậu quý tử Trung Quốc này sẽ ăn Tết ở quê nhà.

Oan uổng thay cho cái chết của anh Trung, vì anh là một kỹ sư xây dựng còn trẻ, chết đi khi tuổi đời mới 33 tuổi, tương lai còn dài. Từ nay vợ con anh mất đi chỗ nương tựa, bơ vơ giữa một xã hội dững dưng thờ ơ đến độ lạ thường.

Chung quy, tất cả cũng chỉ vì cái thói hèn muôn thuở của các “đỉnh cao trí tuệ”. Ôi đau đớn làm sao!

Lê Minh