Ở đây còn lưu giữ những di vật của một số vị thánh tử đạo người Việt Nam, có cả một căn phòng riêng để trưng bày tài liệu,hiện vật như cái túi, đôi giày, tranh ảnh, phòng chiếu phim.
Có ông cha cố người Pháp từng ở Việt Nam, ông nói tiếng Việt rành rẽ lắm, chả biết tên Pháp của ông là gì, ông bảo gọi ông là cha May, đấy là tên người ta gọi ông lúc ông ở Việt Nam.
Cha May có lẽ xúc động khi ôn lại những ngày ở Việt Nam, ông vừa nói vừa khóc, ông ở Việt Nam một quãng thời gian dài, từng chống gậy đeo túi một mình lặn lội núi rừng để đi làm mục vụ, bệnh tật sốt rét , đói và lạnh.
Ở Việt Nam bây giờ, như ở giáo phận Hưng Hóa, có linh mục chỉ đi làm lễ xa lắm là 3 cây số nhưng cũng tậu xe hơi. Có hôm đám ma của một bà cố ở Hưng Hóa, thấy các ông cha ở đây tụ ở bãi đậu xe bàn tán chỉ trỏ khoe nhau về xe hơi của mình. Thế mới biết thời Việt Nam CNXH các linh mục sướng hơn thời thực dân nhiều lắm.