Về chế độ cộng sản và những hậu quả của nó, đã nhiều người có ý kiến.
Cựu Tổng thống Mỹ Ronald Reagan:
“Lịch sử nhân loại đã có nhiều trang sử đau thương và đẫm máu. Nhưng chưa có trang sử nào đau thương và đẫm máu bằng trang sử cộng sản.”
Đương kim Thủ tướng Đức, bà Angela Markel, người đã từng sống dưới chế độ cộng sản Đông Đức, nhân dịp lễ Kỷ niệm ngày 20 năm bức tường Bá linh sụp đổ; ông Medeved, đương kim Tổng thống Nga, người cũng đã sinh ra, sống và được giáo dục bởi chế độ cộng sản, nhân dịp lễ kỷ niệm 50 năm chiến thắng Đệ Nhị Thế chiến, cả hai đều tuyên bố đại ý rằng chế độ cộng sản là một guồng máy tạo ra sự dối trá, lừa đảo, bịp bợm và giết người, không những giết chính dân tộc nó, mà còn giết những dân tộc khác.
Ở Việt Nam, ông Phạm quế Dương, cựu đại tá cs, cựu Tổng biên tập tạp chí Nghiên cứu Lịch sử Quân đội Nhân dân:
Ông Lê xuân Tá, cựu cán bộ cao cấp cs, cựu Phó Chủ Nhiệm Ủy ban Khoa học, Kỹ thuật Trung ương đảng cs: “Sự ngu dốt và sự thấp hèn tự nó không đáng trách và làm nên tội ác. Nhưng sự ngu dốt và thấp hèn mà được trao quyền lực và được cấy vào vi trùng ghen tỵ, thì nó trở nên quỉ nhập tràng. Và con quỉ này nó ý thức rất mau lẹ rằng cái đe dọa quyền và lợi của nó, chính là sự hiểu biết, trí tuệ, văn hóa và văn minh; nên nó đã đánh những thứ này một cách tàn bạo, dã man, không thương tiếc. Vụ Nhân văn Giai phẩm ở VN là vậy. Cách mạng Hồng vệ binh ở bên Tàu là thế. Nhưng chính vì nó là ngu dốt và thấp hèn, nên những thứ này đã trở thành sơ gan, sỏi thận, trong lục phủ ngũ tạng của chế độ cộng sản, làm cho chế độ này không ai đánh mà tự chết.”
Và gần đây, một nhà tư tưởng, lịch sử gia có nói: “Chế độ cộng sản là một sự lừa đảo lớn nhất trong lịch sử nhân loại.”
Tại sao như vậy? Nguyên do tại đâu?
Thật vậy, chế độ cộng sản là một bộ máy sản xuất những dối trá lừa bip.
Theo ông Gorbatchev, cựu Tổng Bí Thư đảng cs Liên sô:
“Tôi đã bỏ hơn cả nửa đời người để tranh đấu và phục vụ cho lý tưởng cộng sản. Nhưng ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng cộng sản chỉ biết nói dối và tuyên truyền.”
Không những là một bộ máy nói dối và tuyên truyền, cộng sản còn là một bộ máy giết người.
Theo những tác giả của quyển Sách Đen về chủ nghĩa cộng sản ( Le Livre noir du Communisme) , các ông Courtois, Margolin v.v.., thì nạn nhân của những chế độ cộng sản được chia ra như sau: Liên sô: 20 triệu; Trung cộng: 65 triệu; Việt Nam: 1 triệu; Nam Mỹ: 1,5 triệu; Bắc Hàn : 2 triệu; Căm bốt : 2 triệu; Đông Âu : 1 triệu; Phi châu: 1,7 triệu; A phú hãn: 1,5 triệu.
Thật ra con số này là còn ít, theo 2 sử gia chuyên môn về Trung cộng, Jung Tchang và John Halliday, tác giả nhiều quyển sách về cộng sản Tàu, trong đó có quyển Mao, thì nạn nhân của Mao phải trên 70 triệu người. Riêng Việt Nam, con số 1 triệu quá ít, phải kể lên gấp 2 lần, chưa kể đến nạn nhân chiến tranh do chính cộng sản là kẻ chủ mưu, gây chiến, nhưng lại đóng vai trò là nạn nhân, để lừa dân Việt và thế giới.
Tuy nhiên từ từ thế giới cũng sẽ rõ, sự thật vẫn là sự thật và sẽ được phơi bày ra ánh sáng mặt trời. Chính vì vậy mà Ủy Ban Sưu tầm về tội ác cộng sản trong Hội Đồng các nước Âu châu, đã đưa ra Nghị quyết 1481, kết án chế độ cộng sản là giết người, diệt chủng.
Nguyên do từ tư tưởng không tưởng của Karl Marx:
Ngày hôm nay, sau gần 2/3 thế kỷ áp dụng tại Liên sô, hơn nửa thế kỷ áp dụng tại những nước khác, người ta mới thấy tư tưởng của Marx là hoàn toàn không tưởng; mặc dầu Marx đã giành gần 1/3 quyển sách Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng Sản (Ở đây tôi dựa trên bản tiếng Pháp), để chỉ trích những nhà xã hội trước Marx hay đồng thời với ông như Robert Owen, Charles Fourer, Proudhon v.v.., nào là chủ nghĩa xã hội phản động ( socialisme réactionnaire), xã hội chủ nghĩa phong kiến ( socialism feudal), nào là xã hội chủ nghĩa tiểu tư sản (socialisme petit-bourgeois).
Thật vậy, chỉ cần quan niệm làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu hay quan niệm bãi bỏ quyền tư hữu, chúng ta cũng đã thấy không tưởng, hão huyền rồi. Bãi bỏ quyền tư hữu là bãi bỏ một nguyên động lực thúc đẩy con người làm việc. làm cho xã hội cộng sản bị ngừng trệ kinh tế, lâm vào cảnh: cha chung không ai khóc, nhà chung không người chăm sóc, ruộng chung không ai cày. Không những thế K. Marx đã sai lầm khi nghĩ rằng quyền tư hữu có thể bãi bỏ; nhưng thực tế quyền tư hữu chỉ có thể chuyển nhượng. Như sự việc, tôi có một căn nhà, một chiếc xe, do mồ hôi nước mắt tôi tạo ra. Nay cộng sản cướp được chính quyền, lấy cái nhà, cái xe của tôi, bảo rằng chúng thuộc về nhân dân, thuộc về nhà nước, nhưng trên thực tế chúng đã chuyển nhượng cho một cán bộ cộng sản nào đó ở nhà tôi, dùng chiếc xe của tôi.
Marx không tưởng nghĩ rằng sau khi cướp được chính quyền, xã hội cộng sản trở nên công bằng, nhưng trên thực tế, xã hội cộng sản trở nên vô cùng bất công, vì sự chuyển nhượng quyền tư hữu: quyền tư hữu đang ở trong tay đại đa số dân, nay chuyển sang tay một thiểu số cán bộ cộng sản, đi đến tình trạng đại đa số thì trắng tay, trong khi thiểu số cán bộ thì trở nên giàu có. Có tất ngay cả mạng sống của người dân.
Marx không tưởng cho rằng quyền kinh tế quyết định. Nhưng ở trong những nước cộng sản, chính quyền chính trị quyết định. Có quyền chính trị là có quyền kinh tế và có tất cả những quyền khác.
Marx không tưởng cho rằng, sau khi cướp được chính quyền, bãi bỏ quyền tư hữu, thì nhà nước cộng sản tự biến mất, chữ mà Marx dùng là “ tự tắt “ ( s’éteint). Nhưng thực tế nhà nước cộng sản càng ngày càng lớn mạnh, càng đàn áp, như lịch sử đã chứng minh.
Marx nghĩ rằng lý thuyết của mình là khoa học; nhưng lý thuyết của Marx không có một tý gì là khoa học. Marx nghĩ rằng mình đi từ những dữ kiện cụ thể; nhưng Marx đã đi từ những lời tiên tri, vô cùng trừu tượng và ảo tưởng. Marx, mặc dầu chỉ trích tôn giáo, nhưng Marx đã bị ảnh hưởng sâu đậm bởi tư tưởng Do Thái giáo, đạo của gia đình ông, và ông bà, cha mẹ ông đã nhiều đời làm mục sư Do thái giáo ở vùng Trèves (Trier), Đức, gần biên giới Pháp. Theo tư tưởng Do Thái giáo, thì con người xưa kia đang sống sung sướng trên địa đàng; nhưng rồi con người ăn vào trái cấm, nên bị đọa đày xuống trần gian, phải chịu cực khổ. Cực khổ đến tột cùng thì sẽ có một Đấng Cứu Thế, xuống cứu con người, đưa trở về đời sống địa đàng.. Nay Marx lấy tư tưởng này và hiện đại hóa. Thay vì là địa đàng thì là xã hội nguyên thủy cộng sản. Thay vì là trái cấm thì là quyền tư hữu. Thay vì là Đấng cứu thế, thì là giai cấp vô sản ( le proletariat). Thay vì địa đàng mới, thì là xã hội cộng sản mới (1).
Nguyên do từ chế độ độc đảng và Nhà nước độc tài do Lénine lập ra, và đuợc sao y bản chính tại những nước cs khác:
Thật vậy, bà Rosa Luxembourg, bạn và người cùng tranh đấu với Lénine ở trong Đệ Nhị Quốc tế Cộng sản, dù bị ở trong tù, nhưng bà theo dõi rất sát tình hình bên ngoài, nhất là hành động của Lénine, từ khi ông này cướp được chính quyền, bà đã viết thư cho ông ta vào năm 1919, trưóc khi bà chết:
"Cái độc đảng và Nhà nước độc tài mà anh lập ra, anh bảo rằng nó phục vụ nhân dân và thợ thuyền. Nhưng trên thực tế, nó chẳng phục vụ một ai cả; vì nó đã đi trái lại những nguyên tắc chính của chủ nghĩa xã hội; đó là tôn trọng tự do và dân chủ.”
Thật vậy, trong lịch sử nhân loại chưa có một chế độ nào mà độc tài, tàn ách như chế độ cộng sản. Chế độ quân chủ phong kiến xưa kia cũng chỉ độc tài, tàn ác ở trung ương, quanh vua, quanh triều đình. Nay với chế độ cộng sản, với đảng trị, độc tài, tai ách xuống tận thôn xóm. Ngày xưa quyền sinh sát là chỉ ở trong tay vua hay một vài ông quan đại thần, được đặc quyền của vua. Nay với chế độ cộng sản, thì quyền sinh sát ở ngay trong tay một cán bộ cộng sản ở cấp xã, cấp huyện. Ngày xưa, tham nhũng, hối lộ phần nhiều ở trung ương, triều đình, ngày nay với chế độ cộng sản, tham nhũng hối lộ xuống tận xóm làng.
Chính vì vậy, mà nhà thơ Vũ hoàng Chương đã phải than lên:
Từ độ người về, hỡi loài man dại!
Dẫu vô tri, sỏi đá cũng buồn đau.
Tiếng thở dài vang tận đáy sông sâu.
Màu đỏ oan cừu hành hung phố chợ.”
Từ lý thuyết không tưởng của Marx, một số người làm chính trị, cách mạng nhà nghề, đã lợi dụng thời cơ, cướp chính quyền, lập nên chế độ độc đảng và nhà nước độc tài, áp dụng lý thuyết không tưởng đó, bị lâm vào hoàn cảnh “Đẽo chân để đi vừa giày “, gặp sự chống đối của dân, bắt buộc phải đàn áp, ai chống đối thì bị đi “ cải tạo “, đi tù, bị giết, đồng thời dùng thông tin, tuyên truyền lừa dối, bịp bợm, đưa ra những thống kê giả, những kết quả ảo, thiên đàng mù, chương trình kế hoặch ma, nào là ngũ niên, nào là thập niên, tiến mạnh, tiến nhanh lên xã hội chủ nghĩa; nhưng đều dựa trên những con số phóng đại; nên chế độ cộng sản đã trở thành một sự lừa dối, đàn áp, giết người lớn nhất trong lịch sử nhân loại.
Chế độ cộng sản quả là một trang sử đẫm máu và đau thương nhất, quả là một sự lừa đảo, giết người lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Những dân tộc Nga, Đông Âu đã can đảm đứng lên lật qua trang sử đẫm máu và đau thương đó. Dân tộc Việt Nam và những dân tộc còn phải chịu dưới sự cai trị độc tài cộng sản, nhất là giới sĩ phu, trí thức, quân cán chính bị lầm đường theo cộng sản, hãy can đảm đứng lên, nhìn rõ sự thật, đấu tranh, hướng dẫn và tổ chức dân, vì để làm cách mạng thì cần đến dân, nhưng để cách mạng thành công, thì phải cần đến sĩ phu, trí thức, để lật qua trang sử cộng sản, để viết lên trang sử tự do, dân chủ và phồn thịnh.
Paris ngày 03/01/2011
Chu chi Nam
(1) Xin xem them những bài viết về cộng sản, trên http://perso.orange.fr/chuchinam./