"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Freitag, 1. Oktober 2010

Xếp hàng với cò mồi?

Lữ Giang

Trang web của đài RFA ngày 24.9.2010 đã phổ biến bài dưới đề tựa “Đảng Việt Tân trúng bẫy Hà Nội?” ghi lại cuộc phỏng vấn ông Đỗ Hoàng Điểm, Chủ tịch đảng Việt Tân, về lý do tại sao đảng này lại xác nhận 4 thành viên của họ đang hoạt động tại Việt Nam vừa bị bắt. Người phỏng vấn là ký giả Mặc Lâm.

Đọc bài này, chúng ta thấy ông Đỗ Hoàng Điềm cũng chỉ cãi chày cãi cối như Hoàng Tứ Duy và chứng tỏ rằng đảng Việt Tân biết rất ít về chủ trương, phương thức hành động và thủ đoạn của đảng CSVN trong việc khống chế các thành phần bị coi là chống đối. Ông còn tự đồng hoá đảng Việt Tân với đám chống cộng cò mồi do Công An CSVN lập ra để gài bắt các con mồi... Do đó, chuyện “Đảng Việt Tân trúng bẫy Hà Nội” là chuyện không có gì đáng ngạc nhiên.

NHỮNG LỜI GIẢI THÍCH VỚ VẨN

Mở đầu, ký giả Mặc Lâm hỏi rằng trên trang web chính thức của Việt Tân ghi rằng “Phải đợi đến sau khi đảng Việt Tân lên tiếng tố cáo trước công luận, nhà cầm quyền CSVN mới chịu thú nhận việc bắt giữ ông Phạm Minh Hoàng vào ngày 9 tháng 9 vừa qua”, phải chăng đây là một hành động chứng tỏ Việt Tân đã trúng bẫy của Hà Nội?

Lời giải thích của ông Đỗ Hoàng Điềm gồm những điểm chính sau đây:

(1) Sở sĩ đảng Việt Tân phải công bố như thế vì Hà Nội thường xuyên bắt giữ rất nhiều người và không bao giờ xét xử hoặc đem ra trước công luận nên đảng Việt Tân phải làm sao cho những người này được dư luận quốc tế biết tới.

(2) Việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam xử nặng hay nhẹ một người nào đó không lệ thuộc vào những bằng chứng họ có trong tay hoặc người đó có theo đảng phái nào hay không. Nữ luật sư Lê Thị Công Nhân, phát ngôn nhân của đảng Thăng Tiến Việt Nam phải chịu một bản án là 3 năm tù, trong khi đó nhiều người không nằm trong một đảng nào như nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị 6 năm tù.

(3) Việc công bố sự liên hệ của 4 người này đối với đảng Việt Tân là để có thể huy động được sự đấu tranh một cách hữu hiệu hơn.

Ông Đỗ Hoàng Điềm đã đưa trường hợp ba đảng đã lên tiếng xác nhận những người của họ bị bắt là Đảng Thăng Tiến, Đảng Dân Chủ Việt Nam và Đảng Dân Chủ Nhân Dân và cho rằng sự chính thức xác nhận những người của họ bị bắt làm cho sự tranh đấu trở nên hữu hiệu hơn.

Ký giả Mặc Lâm hỏi rằng khi đảng Việt Tân tuyên bố có đảng viên hoạt động trong nước như vậy thì sai nguyên tắc của quốc tế hay không, vì mỗi quốc gia có một luật riêng về các hoạt động đảng phái của họ. Ông Đỗ Hoàng Điềm nói ông nghĩ rằng lý do chính mà Đảng CSVN “có thái độ khá là gay gắt đối với đảng Việt Tân không phải vì đảng Việt Tân có chi nhánh hoạt động ở ngoài nước Việt Nam, mà lý do chính là những hoạt động của chúng tôi họ không chấp nhận. Có thể họ đánh giá hoạt động của chúng tôi có giá trị, có khả năng hay tầm ảnh hưởng nào đó đối với nhân dân Việt Nam...”

Những lời phát biểu này cho thấy đảng Việt Tân biết rất ít về phương pháp cộng sản và ngụy biện.

KHÔNG NẮM VỮNG CHỦ TRƯƠNG CỦA ĐẢNG CSVN

Thông thường khi thanh toán một thành phần có hành động chống đối chế độ, đảng CSVN thường tùy theo MỨC ĐỘ NGUY HIỂM CỦA ĐỐI TƯỢNG để áp dụng biện pháp xử lý chứ không theo những tiêu chuẩn như Đỗ Hoàng Điềm đã nêu ra. Chúng tôi đã từng đưa vụ Cồn Dần ra làm thí dụ cụ thể:

Khi một nhóm giáo dân quyết định dùng đám tang bà Đặng Thị Tân để chống lại lệnh giải tỏa nghĩa địa của giáo xứ, Công An đã coi anh Nguyễn Thành Nam, người phụ trách tang lễ của giáo xứ, như là người chủ mưu, nên ra lệnh cho toán dân phòng thanh toán. Sở dĩ Công An cho lệnh thanh toán mà không cần truy tố và xét xử, vì cho rằng anh ta là thành phần nguy hiểm: Mặc dầu linh mục chính xứ đã khuyến cáo nên đưa quan tài bà Tân ra “viếng tiên tổ” rồi đưa đi chôn nơi khác, và lực lượng an ninh đã bao quanh nghĩa trang, anh ta vẫn quyết định đưa quan tài bà Tân đến nơi đó. Điều này chứng tỏ anh ta là người hành động có kế hoạch và có quyết tâm. Nếu “nhẹ tay” với anh ta, người khác sẽ đi theo con đường của anh ta.

Đối với những người cổ võ đấu tranh, anh Nam là một anh hùng, nhưng đối với Công An anh ta là thành phần nguy hiểm nên cho thanh toán.

Về phương diện đấu tranh chính trị, kinh nghiệm cho thấy Công An đã chia các thành phần đối kháng ra hai loại để áp dụng các biện pháp đối phó khác nhau:

Loại 1: Những thành phần có hành động chống đối tự phát do bức xúc của cá nhân hay những thành phần chỉ thích đánh phèng la...

Loại 2: Gồm những thành phần chống đối sau đây:
- Hành động có kế hoạch, có phương pháp hay có tổ chức, có thể gây ảnh hưởng đến nhiều người.
- Chủ mưu một biến cố hay lãnh đạo nhiều người.
- Được sự tài trợ từ trong hay ngoài nước.
- Có một tổ chức đứng đàng sau chỉ đạo.

Đối với loại 1: Nếu hành động của đối tượng có ảnh hưởng trong một giới hạn nhỏ, Công An thường bắt làm tờ cam kết ngưng hoạt động rồi cho phóng thích (như trường hợp của Mẹ Nấm, Người Buôn Gió). Nếu hành động của đối tượng có ảnh hưởng sâu rộng, đối tượng thường bị truy tố chiếu theo điều 88 Bộ Hình Luật về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam”, nhưng áp dụng hình phạt tương đối nhẹ (như Blogger Điếu Cày, 30 tháng tù giam).

Đối với loại 2, Công An coi đây là những thành phần nguy hiểm, nên gài bẩy để bắt và trừng phạt nặng.

Công An thường gài cho dính với một tổ chức đấu tranh ở trong nước (như khối 8406) hay hải ngoại (như đảng Việt Tân) hoặc một tổ chứng chống cộng cò mồi do họ lập ra (như Đảng Dân Chủ Việt Nam, Đảng Vì Dân...) để tạo ra những bằng chứng không thể chối cãi được. Sau đây là một vài thí dụ cụ thế.

- Nguyễn Văn Đài bị nghi là “agent” của CIA, bị gài vào Đảng Dân Chủ 21 và bị tuyên án 5 năm tù giam. Lê Thị Công Nhân bị gài vào khối 8406 và đảng Thăng Tiến thuộc hệ thống đảng Vì Dân, một đảng chống cộng cò mồi do Nguyễn Công Bằng điều khiển, và bị phạt 4 năm tù giam.

- Lê Công Định, cũng bị nghi là một “agent” của CIA, bị cài vào Đảng Dân Chủ Việt Nam (hậu thân của Đảng Nhân Dân Hành Động), một đảng chống cộng cò mồi do Nguyễn Sỹ Bình lãnh đạo, được Nguyễn Sĩ Bình "bơm" lên thành "nhân vật của Việt Nam thế kỷ XXI". Khi được đưa lên cao, Định đã tự coi mình là bất khả xâm phạm, sang Phuket, Thái Lan, gặp Nguyễn Sỹ Bình, vạch ra con đường lật đổ Nhà nước CHXHCN Việt Nam, thành lập thêm Đảng Lao Động VN do Lê Công Định làm chủ tịch và Đảng Xã Hội VN do Trần Huỳnh Duy Thức đứng đầu. Tất cả các cuộc họp với Nguyễn Sỹ Bình đều được công an ghi âm và thu hình, nên Lê Công Định phải nhận tội. Lê Công Định, Lê Thăng Long, Trần Huỳnh Duy Thức và Nguyễn Tiến Trung bị truy tố về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” chiếu theo điều 79 Bộ luật Hình Sự. Trần Huỳnh Duy Thức bị phạt 16 năm tù, Nguyễn Tiến Trung 7 năm tù, Lê Công Định và Lê Thăng Long mỗi người 5 năm tù.

- Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa là người nhận giải thưởng Hellman/Hammett của tổ chức nhân quyền Human Rights Watch, thành viên của khối 8406, đã tổ chức treo biểu ngữ và bích chương có nội dung chống chính quyền, kêu gọi dân chủ đa nguyên đa đảng, chỉ trích tình trạng lạm phát và chính sách biển đảo. Ông còn bị cáo buộc đã "nhận tiền của nước ngoài" để tổ chức kích động khiếu kiện... Ông bị tuyên phạt 6 năm tù giam và 4 năm quản chế tại gia, vì ông là người lãnh đạo.

- Trần Anh Kim, cựu Trung Tá bộ đội, thuộc khối 8406, bị gài vào làm Phó Tổng Thư Ký Đảng Dân Chủ Việt Nam của Đặng Sỹ Bình. Ông khai đã viết 60 tài liệu có nội dung chống chế độ và cho biết ông phải viết như vậy mới được đăng tải, xử dụng và ông mới được trả tiền. Trước sau ông đã nhận được 59 triệu đồng và 2.900 USD của các tổ chức và cá nhân... Ông bị tuyên phạt 5 năm 6 tháng tù giam và 3 năm quản chế.

ĐI VÀO MẠNG LƯỚI ĐỊCH

Ông Đỗ Hoàng Diềm đã nại trường hợp một số đảng đã xác nhận người họ bị bắt để biện minh cho Việt Tân, đó là đảng Thăng Tiến, Dân Chủ Việt Nam và Dân Chủ Nhân Dân. Nhưng các đảng này đều là các đảng chống cộng cò mồi, có nhiệm vụ phải xác nhận như vậy để những người bị bắt không còn chối cãi được.

Đảng Thăng Tiến rồi Liên Đảng Lạc Hồng đều nằm trong hệ cấp của Đảng Vì Dân, một đảng chống cộng cò mồi do Nguyễn Công Bằng điều khiển. Đây là đảng đã đưa Linh mục Nguyễn Văn Lý và Lê Thị Công Nhân vào bẫy. Tài liệu dẫn chứng đã được chúng tôi trình bày trong bài “Lại một con nhạn sa lưới” đăng trên Saigon Nhỏ số ra ngày 11.4.2008 và trên mạng lưới toàn cầu.

Đảng Dân Chủ Việt Nam, hậu thân của Đảng Nhân Dân Hành Động, một đảng chống cộng cò mồi khác do Nguyễn Sỹ Bình lãnh đạo. Đây là đảng nổi tiếng trong việc gài bẫy đưa những người hoạt động chống cộng ở Kampuchia vào bẫy cho Công An hốt, sau đó giăng một mạng lưới lớn đưa Lê Công Định, Lê Thăng Long, Trần Huỳnh Duy Thức và Nguyễn Tiến Trung vào tù. Tài liệu dẫn chứng đã được chúng tôi trình bày trong nhiều bài, nhất là bài “Thủ đoạn chính trị” được phổ biến ngày 23.6.2009.

Đảng Dân Chủ Nhân Dân, một đảng được nói là thành lập tại Sài Gòn ngày 18.1.1991 nhưng không có ban lãnh đạo và bất cứ những ai đồng tình với bản Tuyên Ngôn của đảng đều được coi là đảng viên. Đảng chủ trương “chuyển hoá từ quản trị độc tài sang quản trị dân chủ sẽ được tiến hành từ từ, bảo đảm công ăn việc làm cho các viên chức của bộ máy cũ...” Chúng tôi đã phân tích những trò đánh lận con đen của đảng này trong bài “Vàng thau lẫn lộn” đăng trên Saigon Nhỏ ngày 21.11.2006 và trên mạng lưới toàn cầu.

Tất cả những bài này đang được lưu trữ trên website motgoctroi.com, trong mục “Mỗi tuần một truyện”.

Nay nếu ông Đỗ Hoàng Điềm xếp Đảng Việt Tân ngang hàng với các đảng nói trên, phải chăng ông đã tự đồng hóa Đảng Việt Tân với các đảng chống cộng cò mồi của Công An CSVN?

Lý do khiến đảng Việt Tân phải chính thức xác nhận người của họ được ông Đỗ Hoàng Điềm nêu ra trên không đứng vững. Có nhiều cách để “huy động được sự đấu tranh một cách hữu hiệu hơn”, chẳng hạn như cung cấp tài liệu cho các cơ quan truyền thông quốc tề, các chính khách ngoại quốc hay các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền nhờ lên tiếng. Từ trước đến nay chúng ta vẫn làm như vậy. Đảng Việt Tân cũng có thể lên tiếng nhưng đừng nói những người bị bắt là đảng viên của Việt Tân, để những người bị bắt có thể dễ ứng biến. Chỉ có một lý do khiến đảng Việt Tân xác định những người bị bắt là đảng viên của họ, đó là đảng muốn “biểu dương khí thế”, la làng cho dư luận biết: Ta cũng có tranh đấu trong nước đấy! Nhưng chơi trò thí chốt này gian ác quá.

CẦN ĐỀ CAO CẢNH GIÁC

Trong thời gian gần đây, nhiều hoạt động của đảng Việt Tân ở trong nước đã bị bại lộ, kể cả việc cung cấp tiền cho dân oan khiếu kiện.

Trong cuộc phỏng vấn ngày 24.9.2010 của Gia Minh, phóng viên RFA, Mục sư Nguyễn Hồng Quang, quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Mennonite ở Sài Gòn đã phát biểu như sau:

“Là một mục sư tôi cũng thông cảm với ông Dương Kim Khải vì ông bị cướp nhà, cướp đất, hội thánh ‘bị ủi’ và bàn ghế để giảng dạy cũng bị ủi đem ra đường làm củi. Vì bị mất nhà, mất cửa nên phải đi đấu tranh, rồi các tổ chức đảng phái hải ngoại giúp cho ‘cơm, nước suối’; chuyện đó đến đâu chúng tôi không biết; và vì chưa có chứng cứ nên chúng tôi chưa thể kỷ luật...


Anh em Việt Tân ở hải ngoại họ tự do nói, khiến trong này chúng tôi thiệt hại cực lớn. Tôi đã phản ánh với họ rồi và nhờ phía Hoa Kỳ cũng nên làm sáng tỏ.”


“Một người bị bắt vừa qua nữa là bà Trần Thị Thúy, ngụ tại huyện Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp. Gia đình bà này lâu nay cũng bị công an và an ninh địa phương sách nhiễu vì kiên quyết khiếu kiện về việc thu hồi đất đai bất công của địa phương. Bà Trần Thị Thuý bị bắt đi và công an từ Bến Tre báo về cho gia đình bà biết bà là một đảng viên Đảng Việt Tân. Người mẹ già của bà Trần Thị Thúy luôn cho hay bà chẳng hề nghe biết đảng đó, ngoại trừ Đảng Cộng sản Việt Nam mà loa truyền thanh và truyền hình ở quê bà nhắc đến thường xuyên."

Có hai giả thuyết được đặt ra: Hoặc Công An đã gài người được vào tổ chức đảng Việt Tân nên nắm vững các đường dây hoạt động của Việt Tân và bắt những người liên hệ. Hoặc đảng Việt Tân đã cố tình tiết lộ các đường dây của họ ra cho Công An bắt để chứng minh với mọi người rằng đảng Việt Tân thật sự đang hoạt động trong nước.

Dù giả thiết nào đúng, kết quả cũng rất tai hại. Nhiều người có thành tâm thiện chí muốn làm một cái gì cho đất nước hay chỉ vì đang gặp khó khăn cần có sự giúp đỡ, đã trở thành nạn nhân của đảng Việt Tân.

Chúng tôi nghĩ, điều tốt nhất là những người tranh đấu trong nước đừng dính líu gì đến đảng Dân Chủ Việt Nam, đảng Vì Dân, đảng Dân Chủ Nhân Dân và đảng Việt Tân. Phải thẳng tay gạt ra những số tiền nhỏ mà họ đề nghị cung cấp hàng tháng, vì sớm muộn gì Công An cũng sẽ khám phá ra.

Trường hợp của khối 8406 đã được chúng tôi lưu ý nhiều lần. Trong khi ban đại diện của khối này ra tuyên ngôn, tuyên cáo chống cộng “lút cán” mà chẳng sao cả thì nhiều thành phần bị gài cho liên kết với khối 8406 đã bị bắt, bị truy tố và bị phạt rất nặng. Hiện nay hai thành phần thuộc ban đại diện là ông Nguyễn Xuân Nghĩa và ông Trần Anh Kim đã bị bắt vì những lý do đã nói trên, nhưng Linh mục Phan Văn Lợi vẫn phây phây “chống cộng” thoải mái. Phải chăng đây cũng là một cái bẫy được Công An nuôi dưỡng và dùng để gài bắt những thành phần chống đối?

Chúng tôi mong các nhà tranh đấu trong nước luôn thận trọng để tránh những tai hoạ đáng tiếc.

Ngày 28.9.010
Lữ Giang