"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Montag, 29. November 2010

Ánh Sáng Hy Vọng

Bốn ngọn nến tỏa sáng trên vòng hoa Mùa Vọng.
Không gian thật yên lặng, đến nỗi ta có thể nghe chúng trò chuyện:

Cây nến thứ nhất nói:
"Tôi tên Hoà Bình,
nhưng con người không muốn có tôi nữa."

Một làn gió thổi tắt cây nến.

Cây nến thứ hai nói:
"Tôi tên Niềm Tin,
nhưng con người không thích nghe nói đến Thiên Chúa nữa."

Một luồng gió thổi tắt cây nến.

Cây nến thứ ba nói: 
"Tôi tên Tình Yêu,
nhưng con người chỉ còn nghĩ đến chính mình, không nghĩ đến người khác."

Ngọn nến cháy bùng lên lần cuối rồi tắt lịm.

Một cậu bé bước vào phòng, buồn bã nhìn các ngọn nến đã tắt.

Và ngọn nến thứ tư lên tiếng:
"Đừng sợ! Tôi tên Hy Vọng. Cho đến khi nào tôi còn cháy, thì chúng ta luôn luôn có thể thắp lên lại những ngọn nến của Tình Yêu, của Niềm Tin và của Hòa Bình!"


 .................................................

Licht der Hoffnung

Vier Kerzen brannten am Adventskranz.
Es war so still, daß man sie reden hörte.

Die Erste sagte:

"Ich heiße Frieden,
aber die Menschen wollen mich nicht mehr".

Ein Lufthauch löschte sie aus.  smylie 

Die Zweite sagte:

" Ich heiße Glaube,
aber die Menschen mögen von Gott nichts mehr wissen".

 

Ein Luftzug löschte sie aus.

Die Dritte sagte:

"Ich heiße Liebe,
aber die Menschen denken nur noch an sich, und nicht an andere".

 

Ein letztes Aufflackern und sie erlosch.

Da kam ein Kind in das Zimmer,
sah die dunklen Kerzen und wurde traurig.

Nun meldete sich die vierte Kerze: 

"Hab keine Angst, ich heiße Hoffnung, und so lange ich brenne,
können wir die Kerze der Liebe, des Glaubens,und des Friedens immer wieder neu entzünden".