Tuổi Trẻ ngày 18/1/2011 có hai tin đáng chú ý, tin thứ nhất là “Thêm bốn “đinh tặc” vào tù”, tin thứ 2 là “Vụ tham nhũng tại Dự án Tượng đài Chiến Thắng: Nhiều bị cáo được hưởng án tù treo”.
Ở vụ thứ nhất, ngày 17/1/2011, hội đồng  xét xử Tòa án nhân dân thị xã Thủ Dầu Một (Bình Dương) đã tuyên phạt Lê  Văn Khôi (19 tuổi, Hà Nam) và Phạm Tuấn Anh (20 tuổi, Thanh Hóa) 18  tháng tù giam, Lê Xuân Trọng (28 tuổi, Bình Thuận) 30 tháng tù giam, Lê  Xuân Chín (25 tuổi) 24 tháng tù giam vì tội “cố ý làm hư hỏng tài sản”.  “Tại cơ quan điều tra, Trọng khai nhận đã nhiều lần điều khiển xe máy  60L-8672 rải đinh trên đại lộ Bình Dương và thu 50.000 đồng khi thay mới  ruột xe”. “Tại phiên toàn, Khôi thừa nhận: vì tiệm sửa xe vắng khách  nên rải đinh để có khách. Bị cáo không nhớ số người bị hại, chỉ biết  nhiều”. “Trước đó ngày 11-1, “đinh tặc” Nguyễn Văn Công (20 tuổi, quê  Ninh Bình) đã bị tòa án này xử 24 tháng tù giam về tội danh trên”.
Bài báo không nói rõ chi tiết nhưng ai  đọc cũng hiểu các tên “đinh tặc” này không có “tên” nào là đại gia rồi  kiêm thêm nghề “đinh tặc” hoặc làm “đinh tặc” rồi trở thành đại gia.  “Tên” nào cũng nghèo xơ nghèo xác, không “tên” nào có bằng đại học, thạc  sĩ, tiến sĩ, càng không tên nào giữ chức vụ gì kêu kêu cỡ “kế toán  trưởng” hay “phó giám đốc”, “giám đốc”.
Tuy nhiên, hành vi của chúng đã bị Hội  đồng xét xử đánh giá là “thủ đoạn đê hèn, móc túi, kiếm tiền trên nỗi  đau của người khác. Hành vi này không chỉ hủy hoại mà còn gieo rắc tội  ác cho người đi đường”, “có thể gây nguy hại cho xã hội, cho nhiều  phương tiện tham gia lưu thông và gây hoang mang cho người dân. Bị cáo  Trọng là người chủ mưu, cầm đầu. Cả ba bị cáo còn lại đều đều tham gia  rất tích cực nên cần xử lý nghiêm”. Vì vậy, tuy số tiền các “đinh tặc”  thu lợi bất chính không nhiều, nhưng mức án tù giam cho tất cả “bọn  chúng” là đích đáng, không “tên” nào được hưởng án treo, cho thấy sự  “nghiêm minh” của pháp luật.
Vụ thứ hai, xét xử cùng ngày với vụ trên  tại Tòa án nhân dân tối cao khu vực phía Bắc. “Theo cáo trạng của Viện  Kiểm sát nhân dân tối cao, tám bị cáo trong vụ án đã phạm các tội cố ý  làm trái các quy định của Nhà nước, lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi  thi hành công vụ, tham ô tài sản, đưa và nhận hối lộ. Theo đó, số tiền  các bị cáo gây thiệt hại gồm 8,3 tỉ đồng, số tiền tham ô tài sản 242  triệu đồng và số tiền đưa nhận hối lộ là 500 triệu đồng”. Tuy nhiên, mức  án đã tuyên làm nhiều người ngạc nhiên.
Bị cáo Võ Thị Hồng (nguyên giám đốc Công  ty Mỹ thuật trung ương) phạm tội “lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi  thi hành công vụ”, mức án 25 tháng 4 ngày tù treo; Bị cáo Lương Phượng  Các và bị cáo Lê Văn Viễn (nguyên phó giám đốc Ban quản lý dự án di tích  Điện Biên Phủ) 44 tháng 25 ngày tù về tội “tham ô”. Bị cáo Trần Quốc  Hưng (nguyên kế toán Ban quản lý dự án di tích Điện Biên Phủ) bị tuyên  phạt 43 tháng 5 ngày tù và trả tự do ngay tại tòa. Bị cáo Nguyễn Trọng  Hạnh (phó giám đốc Công ty TNHH Đoàn Kết) bị tuyên phạt 25 tháng tù treo  về hành vi “lợi dụng chức vụ quyền hạn”. Bị cáo Nguyễn Đức Sứng  (PGS.TS, nguyên chủ nhiệm khoa tạo dáng ĐH Mỹ thuật công nghiệp Hà Nội)  bị tuyên phạt 24 tháng tù treo. Bị cáo Lê Huyên (PGS.TS, nguyên hiệu  trưởng Trường ĐH Mỹ thuật công nghiệp Hà Nội) bị phạt cảnh cáo. Riêng bị  cáo Nguyễn Văn Chính (nguyên cán bộ kỹ thuật ban quản lý) được miễn  truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi “cố ý làm trái các quy định của  Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”. Tất nhiên, ai  cũng hiểu là các bị cáo “đục” tượng đài Chiến Thắng không phải “bỗng  dưng tham ô…”, “bỗng dưng lợi dụng…”, “bỗng dưng cố ý làm trái…”, v.v…  mà phải có “bổng” gì đó vào túi riêng bọn họ mới “gan” như vậy.
So hậu quả hai vụ án thì số tiền “bọn  đinh tặc” gây thiệt hại chỉ là con chí so với con voi ma mút “đục ruỗng”  cái tượng đài. “Đinh tặc” gây nguy hiểm tính mạng cho vài người đi  đường, quan tham làm gương xấu mất niềm tin, hư hỏng cả thế hệ trẻ, thối  khắm cả xã hội nhưng không thấy Hội đồng xét xử nhận xét là “thủ đoạn  đê hèn, móc túi, kiếm tiền trên nỗi đau của người khác”, “gieo rắc tội  ác”, xem ra, nhóm tội tham nhũng được Tòa cho rằng rất “hiền lành”, “thủ  đoạn sang trọng”???
Cách đây không lâu, báo chí trong nước  xôn xao về việc ông “Nguyên Bí thư Tỉnh ủy Ninh Bình Đinh Văn Hùng là  người mua một chiếc trống đồng có niên đại được xác định vào khoảng  2.000 năm”. Theo thông tin ban đầu, giá của chiếc trống cổ được ông Hùng  mua là 1,2 triệu USD”. Báo điện tử Tầm Nhìn  (18/11/2010) viết thêm “Đồng thời, ông nguyên bí thư này còn “chơi” một  đôi lục bình sản xuất vào khoảng thế kỷ 17-18, trị giá 1,8 tỷ đồng. Nói  nguyên bí thư vì mới đây ông Hùng không làm Bí thư Tỉnh ủy Ninh Bình  nữa nhưng khi mua những cổ vật trên, ông đương chức Bí thư Tỉnh ủy Ninh  Bình”. Nếu chỉ căn cứ thu nhập là tiền lương Bí thư tỉnh ủy thì ông Đinh  Văn Hùng phải làm việc liên tục vài trăm năm, không ăn, không uống,  không chi bất cứ đồng nào cũng chưa đủ tiền mua những món kể trên, không  rõ ông Đinh Văn Hùng lấy đâu ra nhiều tiền mua đồ chơi như thế. Tác giả  bài báo bình luận: “Nhưng đem trống đồng về nhà mình trưng bày, trong  đội ngũ quan chức Việt Nam hiện nay, ông Đinh Văn Hùng chắc gì đã là  người đầu tiên hay cuối cùng?”. Câu hỏi này khi nào có khám nhà đột xuất  (không bị lộ bí mật kế hoạch) các quan mới có kết quả chính xác.
Kỳ họp Quốc Hội vừa rồi, các đại biểu đã  nêu lên ý kiến “Một thực trạng khác là từ năm 2008 đến nay, không ít vụ  tham nhũng đã bị khởi tố nhưng sau đó đình chỉ điều tra với lý do thân  nhân tốt, đã khắc phục hậu quả, bồi thường thiệt hại. chưa hết, có đến  166/479 số bị cáo phạm tội tham nhũng bị phạt tù nhưng cho hưởng án  treo… cũng phải được mổ xẻ”, nhưng xem ra tình hình không có gì thay  đổi, đại biểu nói cứ nói, quyền “ta” xử cứ xử.
Căn cứ tình hình này, thôi thì người dân  Việt Nam ráng mà dạy cho con cháu chúng ta phải cố gắng bằng mọi cách  chen, lấn, xô, đẩy, ngoi, đạp, chạy, chọt, quỳ, dâng, bợ, bưng… để được  làm quan thì mới mong có nhiều tiền. Mà có lỡ bị phát hiện là “quan  tham” thì hy vọng án treo là rất lớn, không sao cả, hạ cánh an toàn.  Đừng ngu dại đi làm “đinh tặc” lượm bạc cắc không đáng bao nhiêu, bị  “báo ta” gọi là “tội phạm bẩn thỉu“,  mà án cũng tương đương “quan tham”, còn không được án treo nữa, thiệt  là phí cuộc đời. Lỡ có tánh “tham tiền” thì không được dùng “thủ đoạn đê  hèn”, “ phải “tham tiền” “lành mạnh”, “sang trọng” bằng cách tham nhũng  nghen con!
Tạ Phong Tần
 

