"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Donnerstag, 26. August 2010

Giáo dân Cồn Dầu kể lại chuyện bị Công an truy bức

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok

2010-08-25 - Như tin chúng tôi đã loan cùng quí thính giả, hiện có gần 40 giáo dân Xứ Cồn Dầu đang lánh nạn tại Thái Lan, sau những vụ truy bức tại làng quê của họ bởi công an, chính quyền địa phương.

Một nạn nhân từng bị bắt, hỏi cung, bị đánh đập vì đã tham dự đám tang cụ bà Hồ Nhu, nhũ danh Maria Đặng thị Tân, hồi ngày 4 tháng 5 vừa qua, nay cũng đã đến được đất Thái, và quyết định dành cho biên tập viên Gia Minh của Đài Á Châu Tự do cuộc nói chuyện vào ngày 25 tháng 8, để trình bày sự thật đã xảy ra đối với bản thân anh sau đây.


Đánh đập, tra tấn, nhục hình

Nạn nhân Cồn Dầu: Tôi qua Thái này đã hai tháng rưỡi rồi, đáng ra tôi đã lên tiếng nhưng vì sợ cho vợ, con còn ở quê hương. Tuy nhiên, qua cái chết của anh Nguyễn Thành Năm, cũng là một người bạn của tôi, nên tôi có được mạnh mẽ để nói lên sự đàn áp của chính quyền, công an đối với chúng tôi.

Cảnh sát 113 đánh tôi cho đến nhà bác Bình, tại đó họ dung roi điện chích vào người tôi, đánh xối xả và thân hình tôi, trên một đoạn đường chừng 500 mét, cảnh sát 113 cứ đánh xối xả vào chúng tôi, rồi có những người lạ mặt đánh hôi chúng tôi nữa.

Gia Minh: Bản thân ông bị đàn áp thế nào?

Nạn nhân Cồn Dầu: Bản thân tôi bị bắt khi tham gia đám tang, cảnh sát 113 đánh tôi cho đến nhà bác Bình, tại đó họ dung roi điện chích vào người tôi, đánh xối xả và thân hình tôi. Họ kéo tôi ra ngõ, sau lưng tôi là những chị em của làng cũng bị bắt. Trên một đoạn đường chừng 500 mét, cảnh sát 113 cứ đánh xối xả vào chúng tôi, rồi có những người lạ mặt đánh hôi chúng tôi nữa.

Công an đưa chúng tôi lên xe và đem về quận; tại đó chúng tôi bị bắt đứng áp mặt vào tường. Tôi nghe một cô công an nói những người này dám chống lại sao. Sau đó là những tiếng la, tiếng bớp, tiếng đánh.

Tôi cũng bị đạp mấy cái, tôi quay lại thì một người công an đã đánh thẳng vào đầu tôi. Sau đó họ lấy hết điện thoại của chúng tôi và bắt ngồi xuống để điều tra. Tại cơ quan điều tra, họ vừa hỏi vừa đánh. Họ đánh tôi mấy cái vào mặt, vào đầu, vào lưng.

Họ hỏi tôi tại sao chống lệnh của Nhà nước. Nghe lời kẻ xấu nào mà đi dự đám tang. Tôi vừa nói ‘thưa anh’ thì họ đánh tôi, nên tôi ngồi xuống không dám nói nữa bởi nói cũng bị đánh mà không nói cũng bị đánh. Cuối cùng, viên công an viết vào tờ giấy và bảo tôi ký vào. Tôi nhìn giấy qua nước mắt, và ký đại vào không biết trong đó người ta viết gì.

Tại cơ quan điều tra, họ vừa hỏi vừa đánh. Họ đánh tôi mấy cái vào mặt, vào đầu, vào lưng.Tôi vừa nói ‘thưa anh’ thì họ đánh tôi, nên tôi ngồi xuống không dám nói nữa bởi nói cũng bị đánh mà không nói cũng bị đánh.

Gia Minh: Ký xong thì ông được trả về vào lúc nào?

Nạn nhân Cồn Dầu: Chưa, ký xong họ đưa ra ngoài ngồi nghỉ. Tôi thấy một cháu bị đánh sưng mặt, nói với tôi ‘chắc con đi tù, người ta buộc con đủ tội hết’. Không riêng bản thân tôi, mà cháu nào đi ra cũng sưng mặt hết. Tôi thấy chị Nhẫn, chị Huy, chị Thế ai cũng bị sưng mặt hết.

Tất cả chúng tôi những người bị bắt không ai từ nhỏ đến lớn có vi phạm gì đối với chính quyền hết. Máu chúng tôi đổ ra từ dưới đồng ruộng cho đến về nơi cơ quan chính quyền.

Sử dụng bạo lực, côn đồ

Gia Minh: Sự việc tiếp tục ra sao cho đến khi anh được thả ra?

Nạn nhân Cồn Dầu: Đêm đó chúng tôi ngủ từ ngoài vỉa hè hành lang, cho đến trong một số phòng của cơ quan công an. Đến sáng họ tiếp tục đưa chúng tôi đi điều tra. Vì quá đông nên nơi tôi bị hỏi cung có năm, sáu người ngồi cùng tôi. Mỗi người có một công an.

Khi hỏi các cháu mới lớn, họ dựng lên đạp và đánh. Có một em tại đám tang tôi biết em không ném đá, nhưng họ bảo em phải khai có ném đá, em không chịu nhưng cuối cùng phải khai có vì nghe nói lại là nếu không họ sẽ tháo khớp tay của em.

Có một em tại đám tang tôi biết em không ném đá, nhưng họ bảo em phải khai có ném đá, em không chịu nhưng cuối cùng phải khai có vì nghe nói lại là nếu không họ sẽ tháo khớp tay của em.

Gia Minh: Bản thân ông họ bắt khai điều gì?

Nạn nhân Cồn Dầu: Họ nói tôi chống đối người thi hành công vụ và gây rối trật tự công cộng.

Gia Minh: Chiều hôm trước, ông phải ký một tờ giấy, còn ngày hôm sau điều tra đến mấy giờ?

Nạn nhân Cồn Dầu: Họ cứ kêu lên nói viết chưa thành khẩn, chưa đúng sự thật, lại viết tiếp. Tôi thấy cán bộ điều tra tôi viết tờ giấy, mà trong đó tôi chỉ thấy được những chữ ‘hỏi & đáp’. Khi đó người tôi quá đau, vì bị đánh từ dưới làng quê lên, tôi quá bang hoàng không dám nhìn thẳng vào mắt người điều tra.

Gia Minh: Ông viết tổng cộng mấy tờ khai?

Nạn nhân Cồn Dầu: Tôi không nhớ nổi- sáu bảy tờ gì đó- vì lúc ấy đầu của tôi quá đau, bị đánh vào đầu nên tâm thần không được ổn định lắm. Tôi chỉ nhớ những chuyện kinh hoàng.

Họ cứ kêu lên nói viết chưa thành khẩn, chưa đúng sự thật, lại viết tiếp... Khi đó người tôi quá đau, vì bị đánh từ dưới làng quê lên, tôi quá bang hoàng không dám nhìn thẳng vào mắt người điều tra.

Gia Minh: Đó là ngày 5 tháng 8, đến khi nào xong điều tra?

Nạn nhân Cồn Dầu: Họ tiếp tục điều tra, đến khi tôi nghe họ đọc lệnh: chị Nguyễn Thị Liễu phải đi tù, theo lệnh cùa tòa án nhân dân quận Cẩm Lệ: chị Liễu gây thương tích cho chị Tùng, rồi dẫn đi. Tiếp đến đọc lệnh tạm giam ba ngày đối với 12-13 người. Còn chúng tôi thì được gọi lại bảo ‘thả ra’; lúc đó khoảng 10 giờ đêm. Tôi biết họ không dám thả chúng tôi ra ban ngày vì người chúng tôi mặt mày hốc hác, bị sưng hết. Trước khi về chúng tôi cũng phải viết cam kết sáng mai 7 giờ tập trung lại. Dù người rất mệt mỏi, vết thương đau nhưng hôm sau vẫn phải đến để tiếp tục điều tra.

Gia Minh: Cuộc điều tra kéo dài thế nào?

Nạn nhân Cồn Dầu: Họ cứ kêu, sang lên, chiều lên, vài ba ngày gì đó rồi thưa dần, rồi họ thích thì lại kêu lên. Chúng tôi phải chấp hành, vì khi về chúng tôi có hứa với công an. Vì bị đánh đập, rồi thấy người khác bị đánh đập quá nặng nên ai cũng sợ. Nêu sau đó vấn đề giấy tờ, đất đai kiểm định chúng tôi đều phải theo hết .

Gia Minh: Cám ơn về những điều ông vừa chia xẻ, vừa trình bày.