Hãy nói về cái tin thiệt là xấu trước, bởi vì không những nó bốc mùi, nhưng cũng vì các chính phủ phương Tây thường vật vã với chuyện này đã bịt mũi, ngoảnh mặt làm ngơ và giả vờ như không thấy.
Hôm thứ Ba tuần rồi, tại buổi lễ kỷ niệm 65 năm Ngày Truyền thống Công an Việt Nam, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng kêu gọi công an trên toàn quốc tiếp tục nghiền nát bất kỳ tổ chức chính trị nào đang còn manh nha trong trứng nước, nhưng có thể hăm dọa đến chế độ của Đảng Cộng sản Việt Nam đang cầm quyền.
Ông Dũng nói công an hãy đấu tranh với “âm mưu xảo quyệt của những lực lượng thù địch và ngăn chận không cho những đảng phái chính trị đối lập được thành lập nhằm hăm dọa nhà nước chúng ta.”
Hiến pháp Việt Nam không cho phép bất kỳ đảng phái chính trị nào được hiện hữu ngoài cái đảng Cộng sản Việt Nam. Nên nhớ, khi quý vị lên tiếng chê bai, khiển trách Myanmar, vốn là một chế độ đàn áp các đảng phái đối lập thô bạo, thì đừng quên rằng tối thiểu ở Myanmar, các đảng phái đối lập được phép tồn tại.
Xảy ra chỉ mấy ngày trước lời hô hào bốc mùi của ông Dũng, kết qủa của việc đấu tranh với những thế lực thù địch này được thể hiện qua chuyện công an bắt Giáo sư Phạm Minh Hoàng, một giảng viên môn toán ứng dụng của trường Đại học Kỹ thuật thành phố Hồ Chí Minh.
GS Phạm Minh Hoàng (hàng đầu, giữa) và các sinh viên của Đại Học Bách Khoa TPHCM trong buổi tiệc Tất Niên ngày 28/01/2010. Nguồn: Đài Á châu Tự do
Ông Hoàng bị kết tội là thuộc một nhóm chống đối, và khi ông bị bắt, công an đọc nội dung Điều 79 luật hình sự, là điều luật cấm “những hoạt động nhằm lật đổ nhà nước.”
Cũng với điều luật này, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã bắt giữ hằng chục người hoạt động, đấu tranh cho dân chủ, và cũng như nhiều bloggers độc lập khác, và tuyên án họ hằng năm tù ở.
Một nhà ngoại giao Hoa Kỳ ở Hà Nội cho tôi hay là viên chức của bộ công an đã tuyên bố rất hung hăng là những người bất đồng chính kiến đồng nghĩa với tội phạm hình sự. “Ngu xuẩn và nhục nhã,” nhà ngoại giao này bày tỏ quan điểm của ông.
Thế nhưng, cho đến giờ này, cả Hoa Kỳ và châu Âu đều làm thinh, một sự im lặng điếc tai.
Thực thế, mới tháng rồi, nhân kỹ niệm lần thứ 15 ngày bình thường hoá quan hệ giữa Hoa Thạnh Đốn và Hà Nội, chủ tịch ủy ban quan hệ nước ngoài của Quốc hội Hoa Kỳ, Thượng nghị sĩ John Kerry nói: “Nền chính trị trong nước của Việt Nam đang thay đổi dần dần, ngày càng trở nên cởi mở và minh bạch hơn.”
Dĩ nhiên là thế. Đó là lý do tại sao nhà nước cộng sản Việt Nam bắt ông Hoàng. Đó là lý do tại sao nhà nước cộng sản Việt Nam cấm các đảng phái chính trị hoạt động. Đó là lý do tại sao nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn một mực kiểm soát mạng internet.
Đó là lý do tại sao, cứ mỗi một thứ Ba hằng tuần, tổng biên tập trên toàn nước lũ lượt kéo đến bộ thông tin để nhận chỉ thị điều gì họ có thể - và không thể được đề cập đến trên báo lề phải.
Cứ mỗi một thứ Ba hằng tuần, tổng biên tập trên toàn nước lũ lượt kéo đến bộ thông tin để nhận chỉ thị... Và nhân dân ta tha hồ nghiên cứu báo lề phải. Nguồn: AP
Đương nhiên, thưa ngài Thượng nghị sĩ Kerry, mọi cái đang trở nên cởi mở và minh bạch hơn ở Việt Nam. Và không biết ngài có hay, ngay cả những chuyện giật gân, động trời khó tin mà có thật nữa.
Cái thông điệp cho Hà Nội: Không có gì sai trái khi người dân sinh hoạt chính trị. Như cựu tổng thống John F Kennedy đã từng nói: “Sinh hoạt chính trị là trách nhiệm cao cả nhất của một công dân.”
Và giờ là tin xấu thật xấu.
Hệ thống tiền tệ Việt Nam sụp đổ. Hôm thứ Ba tuần rồi, cùng ngày ông giảng viên Hoàng bị bắt, nhà nước của Thủ tướng Dũng đã phá giá tiền Việt Nam một lần nữa, đây lần thứ ba kể từ hôm tháng Mười Một năm rồi.
Sau khi bị giảm chính thức 2.1 phần trăm, giá trị tiền “đồng” càng bị trụt hơn nữa và đã không cứu vãn được khi một cố vấn tái chánh của nhà nước lỡ mồm cho hay là Việt Nam có nguy cơ bị cơn “sốc” ngoại tệ.
Tiền tệ Việt Nam giờ bị trụt 5.2 phần trăm trong năm nay - tệ nhất trong 17 nền tiền tệ Á châu được theo dõi.
Việt Nam đã làm mất cân bằng trong cán cân mậu dịch đến mức thê thảm trong năm nay, gần như gấp đôi lên tới 7 tỉ 4 trong bảy tháng đầu năm.
Thị trường chứng khoán Việt Nam lại tệ hại như chưa bao giờ tệ hại như thế, tồi tệ nhất thế giới. Chỉ số định chuẩn VN đã giảm 8.4 phần trăm, cao nhất trong 93 thị trường chứng khoán được công ty Bloomberg theo dõi trên toàn cầu.
Roger Mitton: cựu phóng viên thâm niên của báo Asiaweek và cựu trưởng văn phòng báo The Singapore Straits Times ở Hoa Thạnh Đốn và Hà Nội. Nguồn: The Phnompenh Post
Chế độ cộng sản của ông Dũng không những chỉ giỏi ném những người ủng hộ, cổ xúy dân chủ và vô tội vô nhà tù, nhưng cái chế độ của ông ta cũng chứng minh cho thấy họ hoàn toàn bất lực trong việc điều hành một nền kinh tế.
Thông điệp thứ nhì cho mấy ông có đầu óc bã đậu: Hãy xem xét lại cái điều, tại sao cùng lúc có một sự bất ổn xã hội, mà nền kinh tế Thái Lan vẫn phát triển tốt đẹp.
Câu trả lời nằm ngay trong câu nói của Bộ trưởng kỹ nghệ ông Chaiwuti Bannawat mới tuần rồi: “Chính phủ có vai trò ủng hộ khu vực kinh tế tư nhân, nhưng chính phủ không dẫn đường hay chỉ tay năm ngón. Tôi không tin rằng chính phủ có khả năng làm kinh tế giỏi hơn khu vực kinh tế tư nhân.”
Điều sau cùng hết trong câu nói đó nên được đóng khung và đặt ngay trên bàn làm việc của viên chức nhà nước cộng sản Việt Nam, những người liên quan đến chuyện “nắm tay nhau” đưa những tập đoàn kinh doanh lớn của nhà nước lần lượt đến chỗ phá sản, nợ nần chồng chất.
Và cho giới công chức, quan liêu ở Cam Bốt, vốn có mối quan hệ kinh tế ngày càng gắn bó với Việt Nam, cũng được khuyên hết lời, là nên làm như thế.
© DCVOnline
--------------------------------------------------------------------------------
Nguồn:
(1) The bad news and then the really bad news in Vietnam. The Phnompenh Post, 23 August 2010
(2) Ông Roger Mitton là cựu phóng viên thâm niên của báo Asiaweek và cựu trưởng văn phòng báo The Singapore Straits Times ở Hoa Thạnh Đốn và Hà Nội.
.................................................................
Nguyên bản Anh ngữ:
The bad news and then the really bad news in Vietnam
MONDAY, 23 AUGUST 2010 15:01 ROGER MITTON
LET’s take the really bad news first, because not only did it stink, but the Western governments that would normally lambast this kind of thing held their noses and moved on.
Last Tuesday, at the 65th anniversary of Vietnam’s public security forces, Prime Minister Nguyen Tan Dung urged the country’s police to continue to crush any fledgling political bodies that might threaten the ruling Communist Party regime.
He told the security services to fight the “cunning plots of hostile forces and to prevent political opposition parties setting up to threaten our government.”
Vietnam’s constitution forbids the existence of any political party except the Communist Party of Vietnam. Keep that in mind when you castigate Myanmar, which may horribly oppress opposition parties, but at least allows them to exist.
Days before Dung’s odious exhortation, its effects were demonstrated when the police arrested Professor Pham Minh Hoang, a lecturer in applied mathematics at the Ho Chi Minh City Institute of Technology.
Hoang was charged with belonging to an opposition group, and while he was being arrested, the police read out Article 79 of Vietnam’s penal code, which bars “activities aimed at overthrowing the government”.
Under this provision, the authorities have detained dozens of pro-democracy activists and independent bloggers and sentenced them to years in jail.
An American diplomat in Hanoi informed me that public security officials have claimed quite aggressively that political dissidents were criminals.
“That is stupid and offensive,” he said.
But there was a deafening silence from the United States and Europe.
Indeed, last month, on the 15th anniversary of the normalisation of ties between Washington and Hanoi, the US senate foreign relations chairman, Senator John Kerry, said: “Vietnam’s domestic politics are gradually changing, becoming more open and transparent.”
Of course, they are. That’s why they arrested Hoang. That’s why they ban other political parties. That’s why they censor the internet.
That’s why, every Tuesday, the nation’s editors in chief troop over to the information ministry to be told what they can and can’t write.
Sure, Senator Kerry, things are getting more open and transparent in Vietnam. And pigs are flying higher too, you know.
Memo to Hanoi: There is nothing wrong with people getting involved in politics. As former US President John F Kennedy said: “Political action is the highest responsibility of a citizen.”
And now the bad news.
Vietnam has a collapsing currency. Last Tuesday, the same day that Hoang was arrested, Prime Minister Dung’s government devalued the dong for the third time since last November.
After the official 2.1 percent devaluation, the dong plummetted further and was not helped when a government adviser let slip that Vietnam risked a foreign-currency liquidity “shock”.
Its currency has now slumped 5.2 percent this year – the worst performance among 17 monitored Asian currencies.
Vietnam has racked up a catastrophic trade deficit this year that has nearly doubled to US$7.4 billion in the seven months to July.
It also has the world’s worst-performing stock market. The benchmark VN Index has dropped 8.4 percent this month, the most of 93 markets tracked by Bloomberg globally.
Dung’s communist regime is not only throwing innocent pro-democracy advocates into jail, but has proved utterly inept at running an economy.
Second memo to the dinosaurs: Consider why, despite social unrest, Thailand’s economy is booming.
The answer lies in last week’s comment by Thai Industry Minister Chaiwuti Bannawat, who said: “The government has a role to play in supporting the private sector, but not leading it. I don’t believe the government is more capable than the private sector.”
That last sentence should be blown up and hung over the desk of every Vietnamese official involved in leading its still largely state-run economy into bankruptcy.
And bureaucrats in Cambodia, which is becoming more and more economically tied to Vietnam, would be strongly advised to do the same.
--------------------------------------------------------------------------------
Roger Mitton is a former senior correspondent for Asiaweek and former bureau chief in Washington and Hanoi for The Straits Times.
http://www.phnompenhpost.com/index.php/2010082341412/World-news/the-bad-news-and-then-the-really-bad-news-in-vietnam.html