Thời gian vừa qua, mọi người đã biết đến các giáo sư giả Nguyễn  Chí Vịnh (Thứ trưởng Bộ Quốc phòng), Phạm Minh Chính (Thứ trưởng Bộ Công  an) qua sự cáo giác của những người yêu nước chân chính. Hẳn các bạn sẽ  tự hỏi liệu rằng, trong danh sách đặc cách giáo sư, một thứ quái đản  của nền khoa học Việt Nam có còn ai nữa không? Xin thưa vẫn còn, đó là  Bùi Văn Nam, Thứ trưởng Bộ Công an.
Với Bùi Văn Nam thì mọi người ít được biết đến bởi ông ta trưởng  thành từ tình báo. Có thể khẳng định rằng, Bùi Văn Nam là ví dụ điển  hình của chủ nghĩa cơ hội. Bùi Văn Nam nịnh khéo, nịnh giỏi và nịnh bất  kỳ người nào cần thiết cho con đường công danh của ông ta. Khi còn làm  Tổng cục trưởng Tổng cục V, Bùi Văn Nam đã được anh em cảnh vệ đặt tên  là Nam “chực”, vì thường xuyên lỳ mặt, ăn cơm chực ở nhà đồng chí Bộ  trưởng. Nhưng Bùi Văn Nam cũng quên rất nhanh, khi đã đạt được mục đích  thì sẵn sàng gạt bỏ những người đã từng cưu mang, giúp đỡ nếu ông ta cảm  thấy cản trở, gây khó khăn cho sự phát triển của mình. Việc này, mọi  người có thể hỏi đồng chí Sỹ, đ/c Bình (Tổng cục trưởng Tổng cục V đã  nghỉ hưu) thì sẽ hiểu rõ.
Việc Bùi Văn Nam tìm cách kiếm bằng được cái danh xưng giáo sư thông  qua hình thức đặc cách của cái gọi là khoa học tình báo mà mọi người vẫn  gọi là “giáo sư giả” là để đánh bóng hình ảnh bản thân. Ông Nam sinh  năm 1955, quá 01 tuổi đối với những người Trung ương Đảng đợt đầu.. Mặt  khác, Bùi Văn Nam cũng đang ra sức chạy vào vị trí Bộ trưởng, Chủ nhiệm  Văn phòng chính phủ thay ông Nguyễn Xuân Phúc. Do uy tín kém, trình độ  vừa phải lại thừa một tuổi nên Bùi Văn Nam lo không trúng vào Ban Chấp  hành Trung ương khóa XI. Vì vậy, Bùi Văn Nam đang quyết tâm có bằng được  học vị giáo sư, tiến sỹ, kể cả là “giáo sư giả” để lấy điểm.
Tuy nhiên, Bùi Văn Nam không thể hiểu được rằng, trong thời đại công  nghệ thông tin hiện nay, những thông tin về việc ông Nam đang tự kiếm  cho mình cái danh xưng hão “giáo sư giả” của một môn khoa học không tồn  tại là khoa học tình báo đã và đang lan truyền rộng rãi trong dư luận  lãnh đạo cao cấp. Những ứng xử đầy chất cơ hội, đặc trưng của chủ nghĩa  cơ hội của ông Nam đã bị vạch rõ, lột trần.Chính ông tự đào mồ chôn sự  nghiệp của ông. Nếu không, chúng tôi những người yêu nước, cán bộ công  an thực thụ cũng sẽ quyết tâm vạch trần đưa ông ra ánh sáng của công  lý./.
Lê Minh Viên – Tổng cục V – Bộ Công an
————
 
Chuyện của tướng Bùi Nam và Phạm Minh Chính
 
Mùa thu, năm Canh dần, thành Thăng Long xảy ra chuyện động trời. Có  hai vị tướng ở Bộ Hình tên Nam, họ Bùi và tên Chính, họ Phạm sau khi  thấy dân ở trấn Bình Dương lập tượng “Nobel toán học”, giáo sư Ngô Bảo  Châu liền quyết định cũng là giáo sư, hy vọng sẽ được hiển thánh lập  tượng cho dù chưa bao giờ dám bước chân vào thi Đình, không bảng nhãn,  cũng là trạng nguyên.
Viện cớ Tôn Vũ ở bên Tàu nói trong Binh pháp Tôn Tử rằng gián điệp là  quan trọng, Nam, Chính tuyên bố lập ra khoa học tình báo cho dù mấy  ngàn năm Đại Việt ta và cả nhân loại chưa từng có khoa học như thế.  Tướng Nam, Chính ra lệnh thuộc cấp, triệu hồi mấy vị quan văn, chưa đọc  thuộc kinh thư, thống nhất phán rằng, tướng Nam, Chính tuy ít học, chưa  thi Đình, những cũng đã đọc kinh thư, thuộc lòng kinh tam tạng, xứng  đáng đặc cách giáo sư, làm quan đại thần.
Phó tể tướng Nguyễn Thiện Nhân, phụ trách bộ Lễ biết chuyện thất  kinh, nói rằng sao làm giáo sư dễ vậy, ngang kẻ thất phu, ngồi đọc kinh  tam tạng sao. Nhưng thấy rằng bộ Hình rất mạnh; sợ tướng Nam, tướng  Chính cử người đi điều tra việc tham nhũng việc xuất bản kinh thư, chạy  điểm trong kỳ thi Hương… báo cáo lên vua Nông Đức Mạnh và tể  tướng Nguyễn Tấn Dũng thì chức phó tể tướng khó bề giữ được. Phó tể  tướng Nguyễn Thiện Nhân đành ngậm hột thị, cho qua.
Sỹ phu Đại Việt bàn tán xôn xao lắm. Từ trấn Gia Định đến thành Thăng  Long đâu đâu cũng bàn chuyện này. Nhiều sỹ phu nói rằng, cần phải tấu  trình lên vua Nông Đức Mạnh cách chức tướng Nam, tướng Chính, đuổi về  quê để học lại kinh thư, học lê dân về đạo đức làm người, như quan tư  nghiệp Quốc tử giám Chu Văn An tấu trình chém 7 tên nịnh thần đời nhà  Trần. Nhiều sỹ phu lại can rằng, chưa nên, chưa nên bởi cái mã chẳng làm  nên con người, hay để chuyện tướng Nam, tướng Chính đặc cách giáo sư  làm trò vui cho sỹ phu ta. Nếu không có thì sỹ phu ta chẳng buồn lắm ru.
Lời bình của sử gia Lê Chưa Hưu: Đại Việt ta có lúc suy, lúc thịnh,  nhưng đời nào cũng coi trọng người thầy; tôn vinh sỹ phu. Cớ sao hai kẻ  thất phu ở Bộ Hình cậy quyền, cậy thế tự phong cho mình làm giáo sư, làm  thầy. Mệnh quan triều đình mà như thế thì làm sao an dân.  Ai cũng như  Nam, Chính thì triều đại nhà Hồ ta suy vong mất. Cần phải diệt trừ tận  gốc, lột áo, đầy ra biên ải để suy ngẫm đạo của sỹ phu, đạo của làm  người./.
Lê Minh Viên – Tổng cục V – Bộ Công an
 
