"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Samstag, 1. Januar 2011

Nhìn lại năm cũ mà … kinh !

Tô Hải – Khai ki-bót đầu năm 11 thế kỷ XXI Tớ xin thú thật là: tìm mãi không ra cái chữ nào có thể diễn tả cảm giác của tớ trước tình hình “vô cùng tươi đẹp và đầy hứa hẹn của tương lai đất nước” được tô vẽ trên cả một bộ máy khổng lồ báo, đài của Đảng mấy hôm nay…. ngoài chữ “KINH”!

Nó bao gồm cả “kinh sợ”, ”kinh ngạc”, ”thất kinh”, “kinh khiếp”, ”kinh khủng” “kinh hoàng”, ”kinh dị”, và….”kinh tởm”!

Vâng! Đúng là như vậy! Cái gì cũng tăng trưởng! Cái gì cũng tiến lên! Cái gì cũng ổn định! Cái gì cũng thành công rực rỡ! 11 tỷ USD Gi-đi-Pi, 6,7% tăng trưởng, (chẳng biết lấy ở đâu ra? -T/s Ng. Quang A đã từng tuyên bố như thế)…”Cả thế giới tư bản đang chen nhau kiếm chỗ đầu tư vào Việt Nam”….Thậm chí, Vinashin, từ chỗ là một “cái xì-căng-đan kinh tế-chính trị chưa từng có, nợ nần cả 60 tỷ USD, bỗng phút chốc trở thành một “ngành đóng tầu” đang “ăn nên làm ra”, thừa sức trả nợ và có lãi và đùng một cái, trở thành “top ten” trong các “sự kiện đáng ghi nhận của năm 2010”! Từ chỗ “tội đồ”, nay nó đang có công lớn, thì việc chi phải “kiểm điểm nghiêm túc” để ảnh hưởng bước tiến lên của nó như lời hứa trước Quốc Hội và toàn dân của thủ tướng kia chứ!

Vậy là, cái năm “lẻ mười đặc biệt” đầy ắp những nghịch lý của đường lối kinh tế thị trường tư bản với cái đuôi “kiên định xã hội chủ nghĩa”, cái năm mà “kinh tế nhà nước là chủ đạo” đã lộ rõ là một cái “sân sau” cho sự “phân chia của cải” của một nhóm lợi ích đã bị tô hô phơi bày ra trước các kinh tế gia hàng đầu của thế giới và trong nước, làm dấy lên những vụ phản biện tập thể, lên án, kiến nghị có ký tên đàng hoàng của những người mà không ai có thể xếp vào loại “thế lực thù địch”….đều bị những % tăng trưởng, những tỉ này, tỉ nọ USD, những…53,67 con tàu “sắp bán ra và mang lãi về cho Vinashin” bất diệt …….của bộ máy truyền thông khổng lồ và độc quyền ăn nói của Đảng khẳng định:Tất cả mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hoá xã hội, an ninh quốc phòng ,….nước ta, dưới sự lãnh đạo thần thánh của Đảng ta, tập trung dân chủ ở 15 người, đều …đi đúng hướng trên cả tuyệt vời !…Nghĩa là: CỨ THẾ THẲNG TIẾN MÀ ĐI, KHÔNG ĐẾM XỈA GÌ ĐẾN BẤT KỂ THẰNG NÀO, CON NÀO LÊN TIẾNG PHẢN BIỆN! vì: PHẢN BIỆN LÀ….PHẢN ĐỘNG! Kinh thật!

Không từ kinh ngạc đến “thất kinh”, đến “kinh tởm” sao được trước những gì đã xảy ra (chỉ trong năm 2010 thôi) đối với một con người đang cố sống làm NGỪƠI như tớ….

Để khỏi trùng lắp với nhiều ý kiến đã “đi trước đón đầu” nhanh hơn tớ. Tớ chỉ xin ghi lại những gì mà cả cuộc đời 84 năm (tây) và 30 ngày nữa sẽ là 85 năm (ta) tớ chưa từng chứng kiến. Chẳng nên gọi nó là “top tiếc” gì vì, với tớ, nó cần được mọi người ghi mãi trong lòng là: Ở Việt Nam những năm đầu của thế kỷ XXI, đã có những chuyện lạ kỳ, vô lý, vô tình, vô luật pháp đến thế này đây:

- Vụ đàn chó bẹc-giê của ông Thành, chủ đồn điền cà-phê ở Ban Mê Thuột, xé xác một người phụ nữ nghèo đi mót những hạt cà phê rơi rụng sau khi thu hoạch!
- Vụ các Ban Thanh Tra của Đảng và nhà Nước phanh phui đủ tên tuổi, chức vị của hàng loạt tỉnh uỷ, thị uỷ, huyện uỷ, xã uỷ…đã ngang nhiên cướp đất, cướp nhà, cướp cả mồ mả tổ tiên của dân lành, biến “sở hữu toàn dân” thành sở hữu của riêng mình, đã bị….”phủi bụi”, giơ cao đãnh khẽ ra sao? Điển hình là vụ cả một “Ban Quan Huyện (uỷ)” Phước Long, Bình Phước chia nhau 210 ha đất bằng giấy tờ hợp pháp của chính quyền do các “quan uỷ” chỉ đạọ!
- Vụ cả nước bị lừa vì những bằng giả, tiến sỹ giả, thậm chí cả tú tài, cử nhân giả (nhờ sự kèn cựa, tố cáo nhau mà lộ ra chỉ một huyện đã có tới 60 ông quan dùng bằng tú tài giả) cộng thêm những điều “nói không với…sự thật”, ”hứa hão giữa học đường” làm rung động cả đến nền tảng của một nền giáo dục…làm còi cọc não trạng của con người, làm nản lòng những nhà sư phạm có tâm huyết nhất.

- Vụ ”dịch giây chuyền” bạo lực: đánh, giết, đâm, chém, cắt cổ, chặt tay, cắt khúc …. cả cha, mẹ, người yêu, bạn bè …rồi vứt trôi sông, vùi dưới ruộng ……. kéo theo cả một phong tráo bạo hành có xử dụng….”kỹ thuật số” ghi lại rồi phát trên mạng các cảnh đánh đấm, đâm chém của một lớp học trò muốn tự khẳng định mình chẳng thua gi các bậc anh chị ngoài xã hội!
- Và gần đây nhất là vụ 10 quan chức Hà Giang (trong đó có phó chủ tịch Nguyễn Trường Tô (-hô) bắt nữ học sinh “nộp mạng” qua tên ma-cô-hiệu trưởng Sầm Đức Xương, được “miễn truy tố” vì “không đủ chứng” cứ sau gần cả năm trời “thu xếp” gọi là “điều tra”. Những chứng cứ do hai cháu Thuý và Hằng cùng các cháu khác khai ra từ địa điểm, nơi phải “dâng mình” cho các bác, các chú …. khi đi vào những nơi ấy, bên trái là cái gì, bên phải là cái gì, số mô-bai đ/c X, đ/c Y, đ/c Z là bao nhiêu……Tất cả lại là chứng cứ để buộc tội các… cháu vào tội môi giới và bán dâm chứ các bác các chú chỉ vi phạm đạo đức cán bộ mà thôi! Chuyện tầy trời nhưng cuối cùng luật Hà Giang đã biến thành chuyện con muỗi! Thật kinh khủng!

- Vụ………….mà thôi!

Chỉ cần mấy chuyện tớ chưa từng thấy từ khi mở mắt chào đời đến nay, đã xảy ra trong một cái năm 2010 này (và đã “được phép” đăng công khai trên báo Đảng) thôi thì tớ đã thấy những kẻ dám vỗ ngực là “tình hình kinh tế xã hội ngày càng ổn định” quả là đã liệt hết giây thần kinh….xấu hổ, khiến tớ không thể không buông hai chữ “Kinh tởm”!

Tuy nhiên, năm 2010 cũng là năm đã giúp tớ phấn đấu cố sống thêm ngày nào hay ngày ấy để mong nhìn thấy có một sự thay đổi về cơ bản giống như một số nước trước đây từ thờ Mác, thờ Lê (còn hơn thờ bố thờ mẹ mình trong nhà) nay nhờ vứt chúng vào sọt rác, mà đã thoát được cảnh trại lính, được hưởng mùi tự do…mà tớ có dịp may chứng kiến tận mắt…và càng nung nấu những ước vọng đẹp sẽ đến với các con, các cháu….

Năm 2010, cũng là năm đánh dấu cao trào đấu tranh của “giới trí thức, khoa bảng thứ thiệt”, những người đã vì những sự thật xấu xa, bẩn thỉu đang xảy ra quanh họ mà lên tiếng, đơn lẻ hoặc tập thể, phản biện, bác bỏ, thậm chí lên án những gì, những ai, đang dẫn dân tộc Việt Nam đến con đường tự huỷ diệt, mất nước!… Chỉ riêng trong năm 2010 này, số ra mặt công khai, nói thẳng, nói thật, nói hết………. ngày càng đông, càng có nhiều tên tuổi đã từng qua những chức vụ quan trọng từ Bộ Chính Trị đến Trung Ương, Bộ Trưởng, Phó Thủ Tướng,….đồng lòng….mở miệng!

Con số “ra công khai” đã hơn hẳn số đảng viên Cộng Sản lúc Đảng này bắt đầu tự nhận trách nhiệm lãnh đạo nhân dân đánh đuổi những kẻ tàn ác “cướp thóc lúa, cướp đời sống dân mình, nào nhà tù, nào trại giam, biết bao nhiêu nhục hình” (-“Diệt phát-xít” -Ng. đình Thi)!

Tớ cứ tưởng rằng dựa vào lực lượng hùng hậu và có uy tín này, dựa vào đa số quần chúng chẳng sơ múi gì ở những “con gà Gi-đi-pi ảo”, dựa vào sự bất lực trong việc bưng bít thông tin và sự ủng hộ của quốc tế có thể gây sức ép lên một thiểu số đặc quyền, đặc lợi, buộc họ phải thay đổi đường lối cai trị đất nước một cách cơ bản, minh bạch, tư bản ra tư bản, cắt hẳn cái đuôi xã hội chủ nghĩa để cùng nhau tiến lên một xã hội thật công bằng, thật văn minh thật dân chủ…mà chẳng cần phải ai lật đổ ai, chẳng cần “họng súng nào mới đẻ ra được chính quyền” mới….Chỉ mong sao có những con người nhìn ra lẽ phải mà trở thành một Góobachốp, một Eltsine Việt Nam…

Vậy mà, không một ý kiến nào của họ cũng như của tớ được trả lời, được giải đáp thậm chí “chẹn họng” ngay bằng chỉ thị 112HD, cấm đăng tải các ý kiến phản biện, xây dựng của họ trên tất cả mọi phương tiện truyền thông…….để cuối cùng bị coi là” những ý kiến có “động cơ xấu, cần kiên quyết bác bỏ”….
Tuyên bố của Hội Nghị TW lần thứ 14, khoá X và bài diễn văn bế mạc của ông Nông đức Mạnh là một “phát súng lệnh” mở màn cho cuộc phản công “quyết tâm chống lại những ai muốn làm khác ta, thậm chí nghĩ khác ta”! Chỉ còn thiếu một câu của một ông Tướng võ biền nào đó: Tất cả đều do Đảng ta lãnh đạo, Đảng ta không thể sai, ai chống lại Đảng đều là bọn phản động! Trường học có thiếu chứ nhà tù thì không thiếu! (y như khi cấm Ai-đi-Ét phản biện công khai đưa đến vụ “bức tử”của Viện này, một ông tướng công an đã tuyên bố: ”Bọn chúng họp ở 56 Nguyễn Du làm gì? Phản biện gì? Phản động thì có!”)
Kinh chưa!
Năm 2010 vừa qua,với tớ kết thúc một cách thật kinh khủng, kinh hoàng và…kinh tởm!

Ngoái nhìn lại thấy cái Xấu vẫn thắng cái Tốt, cái Ác vần đè bẹp cái Thiện…

Nhà cao tầng không dành cho người nghèo vẫn tiếp tục mọc lên, sân golf vẫn mở rộng…Máy bay, ô-tô-loại siêu xịn, du thuyền vẫn được các đại gia vô tư com-măng mua về….Các nhà máy do ngoại quốc đầu tư sẽ còn tiếp tục kiếm lời khi giá đất, giá nhân công kể cả giá điện ở nước này còn rẻ mạt (khi trả bằng tiền VNĐ)….Tất cả là những bộ áo quần sang trọng khoác lên những tấm thân ốm yếu bệnh tật, ung thư di căn khắp nơi….Tuơng lai đất nước này sẽ ra sao? Sẽ đi đâu? về đâu? nếu toàn dân tiếp tục bị giắt mũi trên con đường… không đi đến đâu hết!

Kinh khủng?

Nguồn : Blog Tô Hải