Ngày
nay, dân tộc Việt Nam đứng trước hiểm họa xâm lược của Trung cộng mà ai
cũng thấy và cũng biết. Đài tiếng nói RFA đã có loạt bài“ Trung quốc
khống chế Việt Nam trên lĩnh vực kinh tế, chính trị, văn hóa” và Đại
Nghĩa cũng đã có bài viết Trung quốc khống chế Việt Nam về lĩnh vực
quốc phòng và lãnh đạo để độc gỉa thấy được
nguy cơ vong quốc là một cái họa thực tế. Không biết vô tình hay cố ý
đài truyền hình Việt Nam VTV1 đã đem ngôi sao cờ nước VN cộng sản sát
nhập vào cờ của Trung cộng rồi, tương lai Việt nam sẽ là chư hầu của
Trung cộng không còn xa.
I. Những hệ luỵ của đảng CSVN:
Giáo sư tiến sĩ Đào Công Tiến, nguyên Hiệu trưởng trường Đại học Kinh tế Tp Sài Gòn, nhân khi nhận được huy hiệu 50 tuổi đảng hồi tháng 5-2011 ông viết thư gởi đảng, gởi dân tỏ nổi lòng của một đảng viên như sau:
“Trong nhiều trường hợp, đảng đã
phạm sai lầm và khuyết điểm, thậm chí có những sai lầm, khuyết điểm
nghiêm trọng có thể đơn cử như: (1) Sai lầm trong Cải cách ruộng đất ở miền Bắc sau 1954; (2) Triệt phá kinh tế tư bản tư nhân ở miền Bắc sau 1954 và ở miền Nam sau 1975;(3) Xóa bỏ kinh tế hộ nông dân bằng việc hợp tác hóa và tập thể hóa; (4) Kỳ thị kinh tế tư nhân và cấm đảng viên làm kinh tế tư nhân;(5) Thái quá trong cách phân định và phân biệt đối xử giữa các thành phần giai cấp trong xã hội – nêu khẩu hiệu“ trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ” trong Xô Viết Nghệ Tĩnh: ngược đãi nhân sĩ, trí thức yêu nước trong vụ án“ Nhân văn- Giai phẩm”
và chống xét lại hiện đại; (6) Chọn đổi mới, nhưng một bộ phận không
nhỏ, cả trong giới lãnh đạo của đảng thiếu thái độ dứt khoát ủng hộ đổi
mới, cản trở đổi mới toàn diện và mạnh mẽ vì sợ,
“đổi mới được kinh tế nhưng mất tư
tưởng, được bộ phận nhưng mất tổng thể, được trước mắt nhưng mất lâu
dài, được kết quả hiển nhiên nhưng xa rời mục đích và những nguyên tắc
cơ bản, được của cải nhưng hỏng quan hệ sản xuất và con người”; (7) Chậm
nhận biết sự tất yếu mang tính quy luật của phát triển bền vững, nền
kinh tế càng tăng trưởng thì lâm nguy đối với văn hóa, xã hội và môi
trường càng lớn, càng gay gắt”. (Bauxite Việt nam online ngày 28-9-2011)
Theo như tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang khi trả lời Mạc Việt Hồng của Đàn Chim Việt thì nội tình của đảng CSVN chia làm hai phe rõ rệt…
“Ngày nay“ phe bảo thủ” biểu hiện bởi đường lối đối nội kiên trì CNXH, đường lối đối ngoại thần phục Trung quốc; “phe cấp tiến”
biểu hiện bởi đường lối đối nội đổi mới triệt để, đường lối đối ngoại
hướng theo thế giới tiên tiến. Nếu đảng CSVN vận hành theo xu thế“ phe
cấp tiến” thì còn có thể giữ quyền lãnh đạo. Nếu để cho“ phe bảo thủ”
tiếp tục khống chế thì dứt khoát họ sẽ trở thành tội đồ của dân tộc và
sẽ bị trừng trị”. (Đàn Chim Việt online ngày 8-1-2011)
Đứng trước thực trạng xã hội Việt Nam bị trì trệ như ngày hôm nay ông Đỗ Hoài Nam, chủ tịch Viện Khoa học Xã hội Việt Nam tha thiết…
“Nhìn thẳng vào sự thật để thấy một thực tế đau lòng hiện nay, tình trạng xa dân, vô cảm với dân, mất dân chủ với dân, hành dân, sách nhiễu dân
đang dần trở thành phổ biến. Thực trạng nầy đang làm một bộ phận nhân
dân giảm lòng tin vào đảng. Đây là điều không được phép xem thường vì mất lòng tin của dân là mất dân; mất dân là mất đảng, mất chế độ”. (VietNamNet online ngày 14-1-2011)
Đảng CSVN ngày nay đã không làm tròn
nhiệm vụ phát triển đất nước ngang tầm thế giới mà còn là một lực cản
nhân dân chống xâm lược. Ngày nay chẳng những họ không có ý chí chống
giặc xâm lăng mà họ còn đàn áp những người có lòng yêu nước chống giặc
xâm lăng. Họ rất xứng đáng đón nhận sự hình phạt như HCM đã nói:
“Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ”. (Bauxite Việt Nam online ngày 11-10-2011)
Theo ông Tống Văn Công, nguyên tổng biên tập báo Lao Động cho rằng“ Chế độ dân chủ không có đảng lãnh đạo, chỉ có đảng cầm quyền” như lời HCM đã nhấn mạnh trong di chúc “đảng ta là đảng cầm quyền” ấy thế mà ông Nguyễn Phú Trọng đã dám tuyên bố:
“Đảng cầm quyền thì hơi hẹp, phải nói đảng Lãnh đạo mới bao hết”. (Dân Luận online ngày 4-10-2011)
Cái mà đảng CSVN hiện nay bị các nhà cách mạng trí thức lão thành và các nhà trí thức trẻ cũng như mọi thành phần trong nhân dân Việt Nam phản đối đó là sự thần phục Trung cộng để mưu cầu bảo vệ sự lãnh đạo của đảng. Họ đã mạnh tay đàn áp những người yêu nước chống Trung cộng dù là đảng viên đồng chí với họ, họ cũng thẳng“ cẳng” đạp vào mặt. Đứng trước sự tồn vong của đất nước toàn dân đã đặt vấn đề với đảng CSVN là có xứng đáng để tiếp tục lãnh đạo đất nước trong khi Trung cộng đã khống chế mọi mặt và chỉ chờ ngày thôn tính hay không?
Hai đại tá Tạ Cao Sơn và Quách Hải Lượng trò chuyện với cựu trung tướng Đặng Quốc Bảo, em chú bác với cố tổng bí thư Trường Chinh nói về“ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện giữa Việt Nam và Trung quốc” như sau:
“Chúng ta phải có hẳn một chiến lược
liên minh. Trung quốc tham vô đáy, không khéo ta sẽ từng bước trở thành
bộ phận của Trung quốc. Vì nói phải ngã về Trung quốc để được yên là chủ nghĩa đầu hàng, chủ nghĩa thất bại. Ngã theo Trung quốc thực chất là bán nước. Việt Nam phải có sức sống dân tộc, không chịu làm nô lệ, Việt Nam phải có trí tuệ”. (Đàn Chim Việt online ngày 3-9-2009)
II. Giải pháp nào cho đảng CSVN?
1. Giải pháp: Đa đảng
Người đề xướng đa đảng đầu tiên là ủy viên bộ chính trị Trần Xuân Bách,
vì đề nghị này quá sớm trong khi mọi người chỉ biết có đảng ta là đảng
lãnh đạo nên ông Bách đã đón nhận số phận nghiệt ngã đến cuối đời. Ngày
nay chữ đa đảng được nhiều người nói tới hơn nhưng vẫn còn dị ứng. Trong
khi nguyên chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết la toán lên nếu bỏ Điều 4 HP 1992 có nghĩa là: đa đảng là tự sát thì tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đã lớn tiếng cổ vỏ cho giải pháp đa đảng hay là chết.
“Tôi khẳng định đa đảng là truyền thống của Việt Nam từ trước cho đến khi chủ tịch HCM chết và thậm chí đến 1988…
“Thành ra những người tham gia hay lập ra các đảng khác với đảng CSVN vẫn bị coi là bất hợp pháp. Nên mục tiêu đấu tranh của tôi, cái đầu tiên là buộc nhà cầm quyền Việt Nam phải thực hiện việc đa đảng”. (Dân Luận online ngày 7-11-2010)
Nhưng theo thiển nghĩ, nếu đa đảng mà còn
đảng CSVN lãnh đạo thì cũng như không vì trong quá trình lịch sử cho
chúng ta thấy ông Hồ Chí Minh đã từng áp dụng phương
sách đa đảng trong thời kỳ kháng chiến, ông kêu gọi“ nguỵ” đoàn kết để
chia nhau đội bom đội đạn (hột muối cắn hai) và khi thành công rồi thì
ông ta cho thanh lọc ra từng thành phần“ trí, phú địa hào” để đào tận
gốc, trốc tận rễ. Các đảng phái khác như đảng Dân Chủ và đảng Xã Hội có
nhau trong chiến tranh nhưng ngay khi cảm thấy thành công năm 1988 giải
tán hai đảng nầy (cục đường nuốt tuốt) còn lại một mình đảng CS trọn
quyền lãnh đạo đất nước. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã chua chát nhận định:
“Cho nên không lấy gì làm lạ rằng
trong thời gian kháng chiến, các nhà địa chủ, phú nông đóng góp rất
nhiều, nhưng đến khi thắng lợi thì bị đảng cộng sản thanh toán mất cả.
Cái gì gọi là lực lượng thứ ba trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cũng như
thế thôi. Khi đánh Mỹ thì đoàn kết để huy động, đến lúc thắng lợi rồi
thì chẳng thấy chính phủ lâm thời đâu, chả còn thấy lực lượng thứ ba nữa. Cái đoàn kết ấy là cái đoàn kết của những người duy lợi cực đoan, nó không đúng với bản chất của đoàn kết”. (Báo Người Việt ngày 30-9-2005)
2. Giải pháp: Đổi mới
Cách đây khoảng 2 năm, nhà văn Thiện Ý tức Tống Văn Công, nguyên
tổng biên tập báo Lao Động có viết một bài về“ Đổi mới Đảng để tránh
nguy cơ sụp đổ…” Theo ông Công thì giải pháp này cũng được thành công về
mặt kinh tế, xã hội, tuy nhiên về phần chính trị thì còn nhiều vướng
mắc. Ngày nay đảng CSVN không chỉ đối diện với bao nổi khó khăn về mặt
phát triển đất nước mà còn phải đối mặt với nguy cơ xâm lược của người
nguỵ đồng chí Bắc Kinh. Đảng CSVN đã đi ngược lại nguyên vọng của toàn
dân trong việc bảo vệ tổ quốc do đó mà người dân không còn tin đảng. Về
đổi mới ông Công viết:
“Chính đổi mới đã giúp đảng CSVN gượng dậy, mạnh lên, lấy lại niềm tin của nhân dân…
“Đảng CSVN cho rằng đảng đã khởi xướng và lãnh đạo sự nghiệp đổi mới, điều ấy không ngoa. Nhưng dùng hai chữ Đổi mới là thủ đoạn đánh tráo khái niệm, thực ra phải nói là“ trở lại như cũ trên con đường văn minh của nhân loại”.
Chính vì“ đổi mới” chứ không chịu“ trở lại như cũ” cho nên người lãnh
đạo đảng cộng sản luôn luôn ngập ngừng, cứ hai bước tiến lại một bước
lùi, chỉ vì sợ bị mất độc quyền lãnh đạo”. (Talawas online ngày 19-9-2009)
3. Giải pháp: Canh tân (Một cách đổi mới khác)
Luật sư Lê Quốc Quân,
một trí thức trẻ nặng lòng với quê hương với dân tộc đã nhận định được
những cái sai lầm của đảng CSVN nên ông đề nghị là“ đảng CS cần nên canh
tân” và phải canh tân một cách triệt để.
“Học thuyết Mác Lê Nin xây dựng CNXH từ lâu không còn tồn tại trong thực tế. Chủ nghĩa cộng sản thực sự đang chết dần vì những toan tính lợi ích riêng tư của từng đảng viên khi phấn đấu vào đảng…
“ Những đảng viên cộng sản hiện nay
đang tự vo tròn, co vòi lại. Họ không còn dám xả thân vì nghiệp lớn.
Nhiều đảng viên nay né tránh, lười biếng và phủ nhận chính mình…
“ Lý thuyết cộng sản mất đi tính quyến rũ. Nó trở nên trần trụi và lai căng…Bởi vậy, đảng cộng sản tự ý thức đổi mới là nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất. Đảng
phải thẳng thắng sám hối và canh tân từ trong sâu thẩm chứ không chỉ
thay đổi bề ngoài rồi lại tiếp tục nguỵ biện, chắp vá một cách thiếu cơ
sở.” (BBC online ngày 12-3-2010)
Đảng CSVN ngày nay đã không còn đủ uy tín
cũng như tinh thần chống giặc bảo vệ đất nước, họ vẫn ù lì bảo thủ nên
dù có canh tân, có đổi mới theo kiểu nhập nhằng thì bản chất cộng sản
vẫn là cộng sản, mà cộng sản thì ngày nay chỉ cần đô la hơn là cần bảo
vệ đất nước. Họ đã liệt kháng rồi.
Trong lần sau, luật sư Quân nhận định một cách xác thực hơn.
“ Nhưng hôm nay họ ràng buộc nhau và chỉ vì“ quyền và lợi”và khả năng tự thay đổi là rất khó. Quả thật, họ vẫn tiếp tục sống không chính danh và tự lừa dối mình, vẫn hô hào“ kiên định” đi lên XHCN mà thực tế chưa định hình được XHCN là gì, hình thù ra sao và khi nào thì đạt được…
“ Đảng cộng sản bây giờ không đủ dũng
cảm để thừa nhận mình sai lầm và từ bỏ toàn bộ quyền lực, trả lại cho
nhân dân quyền tự qyuết. Bằng chứng là vẫn cấm tự do báo chí, cấm cho
lập đảng tự do bầu cử…
"Đặc biệt nhiều người cộng sản cấp cao cũng biết lý thuyết sai nhưng chỉ dám mạnh miệng khi về hưu”. (BBC online ngày 10-1-2011)
Một điều hiếm thấy trong chế độ CS cha truyền con nối là ông Lê Kiến Thành, con trai của cố tổng bí thư đảng CSVN Lê Duẩn người không tham gia chính trị mà chỉ biết kinh doanh đã nhận định về đảng CSVN như sau:
“ Bộ chính trị, các thành viên hiểu rằng đảng,
hoặc sẽ phải tự chuyễn đổi hoặc sẽ bị chuyễn đổi bởi chính người dân.
Bên Liên xô đã mạnh mẽ hơn đảng CSVN nhưng chúng ta biết nó đã bị đào
thải”. (Nguồn Wikileaks ngày 3-9-2009 – Dân Luận online ngày 7-10-2011)
4. Giải pháp: Chia hai là nhân đôi
Luật sư Trần Lâm, một
nhà cách mạng lão thành vẫn còn trăn trở với vận mạng của dân tộc, ông
cũng đã nhận ra cái biến chất của đảng CSVN và nó đã gây ra tác hại mà
ngày nay nhân dân gánh chịu và ông muốn“ canh tân” nó bằng cách “ chia
hai là nhân đôi” qua sự trình bày của tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang.
“Trên cơ sở tình hình thực tiễn, để tiến lên, sau khi rà soát các hình thức chỉ còn đọng lại một ý tưởng tha thiết là phải tách đảng CSVN ra làm hai.
Làm như thế thì có thể bề ngoài giữ được ổn định, bề trong thì âm thầm
cải tiến, có thể gạt bỏ dần những quan điểm sai lầm, những lề lối lạc
hậu và có thể phá tan được mối quan hệ nhân sự đồi bại của các liên minh
ma quỷ…
“ Tách ra là một biện pháp một chủ
trương táo bạo nhưng giữ được ổn định xã hội. Luật pháp giữ nguyên, bộ
máy giữ nguyên, mọi hoạt động vẫn bình thường, sự thay đổi sẽ từ từ theo
một chiến lược rõ ràng từ toàn trị sang đa nguyên đa đảng là một sự
tiệm tiến nâng cao dân trí làm gốc”.(Đối Thoại online ngày 10-6-2010)
Đã là cộng sản thì theo thiển nghĩ dù có
chia hai, chia ba đi nữa thì cũng là cộng sản. Không chừng họ tranh
giành lẫn nhau có thể làm tình hình ngày càng tệ hơn. Trước đây ông Hồ Chí Minh chỉ nói đảng cầm quyền, nhưng ngày nay tham lam hơn chính tân tổng bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng nói đảng phải lãnh đạo mới mạnh hơn. Quyền lực ngày càng thu tóm và toàn trị thì làm sao mà “âm thầm cải tiến được”.
5. Giải pháp: Giải tán đảng
Ông Nguyễn Văn An, nguyên chủ tịch Quốc hội trò chuyện trên TuanVietNam mà trang chính là VietNamNet nói dứt khoát như sau:
“Đảng đã trở thành lực lượng cản trở
sự phát triển của xã hội, đã trở thành lực cản của sự phát triển tự do
dân chủ của xã hội. Nói theo tinh thần của Marx thì cái gì cản trở sự
phát triển là thối nát, là phản động. Chính những người cộng sản chân
chính, liên minh với giai cấp công nhân với nông dân và nhân dân lao
động, chính đội ngũ trí thức cũng không muốn bảo vệ một đảng đã thoái hóa biến chất như vậy. Đó mới là nguyên nhân chính, chứ không phải do kẻ thù của CNXH phá hoại là chính. Chính
những người cộng sản chân chính cũng muốn giải tán đảng đã biến chất để
xây dựng đảng mới, để sửa lổi hệ thống, để làm lại từ đầu”.(Đàn Chim Việt online ngày 8-12-2010)
Ông Gorbachov, người cộng sản đầu tiên là tổng thống của nước Nga đã có nhận định về các đảng cộng sản như sau:
“ Các đảng cộng sản quá cũ không còn khả năng tự đổi mới, chỉ có xóa bỏ, giải thể, xây dựng tổ chức mới, dân chủ, đi với thời đại”. (Đàn Chim Việt online ngày 2-7-2010)
Cảm nghĩ của 1 đảng viên lão thành.
Cụ Nguyễn Hộ, suốt
cuộc đời hy sinh vì cách mạng, muốn thay cũ đổi mới, muốn có được sự
phát triển của dân tộc, nhưng rồi sau cùng chính cái đảng mà ông đã một
đời phụng sự đã đi ngược lại nguyện vọng của đảng viên, đã phản bội dân
tộc nên ông bất mãn và hoạt động chống đối, vì thế cho nên ông đã bị bắt
giam và trù dập cho đến khi chết.
“Không kể hàng ngàn năm, chỉ kể ngày nay thôi, chúng ta cũng hi sinh mà tới nay không có tự do.
Cho nên nói phản bội cũng không lo là nói nặng đâu. Cho nên trọng trách
thanh niên lớn lắm. Phải làm sao giác ngộ thanh niên hiểu điều đó. Nhục!
Đất nước như thế này là nhục! Làm công dân của Việt Nam, có lịch sử oai
hùng, đến ngày nay mà không có tự do, đó là nhục nhã! Nhục! Không thay
đổi điều này, không xứng đáng làm người!” (RFA online ngày 4-7-2009)
Đại Nghĩa – Sưu tầm