Bài báo là công sức ‘động não’ của cả
tập thể ‘nhóm phóng viên’, theo đó việc khiếu kiện tranh chấp đòi lại
bệnh viện Đống Đa của Thái Hà không phải do bức xúc về nhu cầu tôn giáo,
mà nhằm giúp “những thế lực thù địch bên ngoài chỉ chờ cơ hội để
gây ra một sự cố nào đó, rồi lấy cớ vu khống, tạo cơ hội cho những hành
động can thiệp, lật đổ?” và họ gọi đó là “lộ rõ tim đen”!
Kiểu lập luận ‘diễn biến hòa bình’ chẳng
lạ gì đối với nhiều người, vì tờ HNM vốn đã quá nhiều tai tiếng về cách
đưa tin gian dối, là nơi những ‘chú vẹt’ phóng viên đang ngày ngày lập
đi lập lại không biết mệt mỏi giáo điều ‘nhìn đâu cũng thấy kẻ thù’ của
chủ nghĩa cộng sản đã bị nhân loại quẳng vào sọt rác hơn 20 năm qua!
Còn gì để lộ?
Sau hơn nửa thế kỷ phải chung sống với
quá nhiều tai ương do nhà cầm quyền CSVN gây ra. Giờ đây, giữa nhóm
thiểu số vẫn xưng mình là đại diện cho ‘nhà nước nhân dân’ và đại đa số
người dân còn lại đều đã quá rõ về ruột gan nhau. Đi đến bất cứ đâu, sự
nằm lòng câu nói “đừng tin những gì cộng sản nói…“ trong dân chúng cho thấy phần nào thực tế này.
Tuy nhiên lời khẳng định về sự chán ghét
nhà cầm quyền của bài viết này không dựa vào câu nói bất hủ của ông cố
tổng thống Thiệu nêu trên nhưng còn hơn thế, đó là từ chính miệng ông
cựu chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết “bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát!” mà
khi mới thoạt nghe lần đầu cứ ngỡ ông ta nói đùa. Thế nhưng sự thật
không phải vậy. Đây là lời nghiêm túc của ông ta trong buổi sinh hoạt
cuối tháng 8.2007 với các giới chức Quân ủy trung ương tại Hà nội.
Sau đó ngày 18.9.2007 khi nói chuyện với
Binh chủng Phòng không ông Triết vẫn nhắc lại ý này khi thuyết phục
quân đội đừng nghe người ta “nói ngã nói nghiêng” mà chao đảo đòi bỏ điều 4 Hiến pháp.
Nhắc lại điều này để chúng ta
thấy rằng giới lãnh đạo đảng CSVN hiện đã biết rất rõ đại đa số dân
chúng VN ngày nay không còn muốn đảng CSVN tiếp tục cai trị họ nữa.
Lời ‘tự thú’ này có nghĩa nếu một cuộc
thăm dò hay trưng cầu ý dân về quyền lãnh đạo đất nước được tổ chức một
cách công khai minh bạch vào lúc này, đảng CSVN biết chắc họ sẽ bị loại
khỏi cuộc chơi ngay từ vòng đầu.
Nhưng không phải đợi cho đến khi ông
Triết nói ra thì đảng CSVN mới biết họ đang bị dân chúng oán ghét. Mà đã
từ rất lâu, vì sợ bị dân chúng nổi lên lật đổ nên đã phải tìm cách
phòng vệ.
Bản thân từng đi “cướp chính quyền” nên
đảng CSVN hiểu rất rõ, không có biện pháp ngăn chận ‘nguy cơ’ để tuột
mất quyền cai trị hữu hiệu cho bằng họ được quyền thẳng tay bắt bớ bỏ tù
bất cứ ai manh nha chống đối.
Chính vì vậy mà các điều 4, điều 79, 88
v.v…. cùng không biết bao luật phi lý khác như nghị định 23/QH/2003 về
quản lý đất đai theo thời gian đã lần lượt ra đời để đối phó với dân
chúng.
Những điều luật ‘quái gở’ này chắc chắn
sau này sẽ còn được lịch sử nhắc đến nhiều cùng với quốc hội ‘bù nhìn’,
vì đã giúp cho đảng CSVN thêm vây thêm cánh, gây ra bao thống khổ cho
người dân
Nhưng cho dù có giỏi che giấu cỡ nào thì
sự thật vẫn luôn là sự thật và thực tế là khoảng chục năm trở lại đây,
nhờ thông tin trung thực từ mạng internet dân chúng VN đã ngày càng nhận
rõ ý đồ lợi dụng hiến pháp của CSVN để hạn chế nhiều quyền căn bản của
người dân, và đã có rất nhiều tiếng nói đòi hủy bỏ chúng ngay từ trong
nội bộ đảng này.
Chính vì lẽ đó mà ông Triết đã chẳng cần úp mở khi nói thẳng “bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát!” dẫu sao qua đó cho thấy ông ta rất am hiểu tình thế: cái
gọi là ‘chính quyền nhân dân’ hiện chẳng còn được nhân dân ưa, và ngược
lại, chính quyền cũng vậy, sẵn sàng thẳng tay với người dân.
Cho nên chẳng phải vô cớ khi thời gian
gần đây dân lành bị chính quyền bắt bớ giam cầm vô cớ ngang nhiên đánh
chết trong đồn ngày một nhìều, nhưng đồng thời, hiện tượng công an lực
lượng bảo vệ chủ chốt của chế độ cũng bị dân chúng hành hung ngày một
tăng.
Đã không còn ưa nhau nữa chuyện ghét bỏ là đương nhiên. Vấn đề là cách thể hiện cái ‘sự ghét’ của mỗi bên ra sao?
Trong vụ Thái Hà nói riêng và với cộng
đồng Công giáo nói chung. Trong khi nhà cầm quyền biết sai nhưng vẫn
chẳng chịu sửa, ‘mượn’ tài sản Giáo hội nhiều nơi nhưng chẳng chịu trả
khiến Thái Hà phải đi đòi, khiến vì lo lắng bị ‘lật đổ’ mà nhà cầm quyền
phải nhẫn tâm đi làm những chuyện hết sức mất nhân tính, như cho ngươì
xông lên bàn thánh, hành hung tu sĩ giáo dân v.v…, thì kỳ diệu thay,
trong các thánh lễ của ‘nạn nhân’ Thái Hà cùng nhiều nhà thờ khác vẫn
vang lên những lời cầu nguyện “xin cho các nhà lãnh đạo VN được sáng
suốt…” mà chẳng phải xin cho chế độ này nhanh sụp đổ!
Thái độ bình thản này của các cha DCCT
và giáo dân Thái Hà so với nỗi sợ hãi ‘bị lật đổ’ cùng những hành vi tồi
tệ của nhà cầm quyền khi Đời – Đạo chẳng còn ưa nhau, như vậy rõ ràng
là khác nhau một trời một vực!
Nhìn vào riêng cách cư xử này thôi cũng
đã đủ nhận ra đằng sau lá đơn và việc khiếu nại của Thái Hà hôm 2.12
chẳng có gì hơn là mong đi tìm cho bằng được Công Lý và Sự Thật.
Ngược lại, chính cái ý nghĩ ‘tự sát’ của
ông Triết khi thấy ‘gót chân Achille’ Điều 4 của đảng đã bị phát hiện,
những hành động hốt hoảng thi công giữa đêm khuya của chính quyền Hà Nội
trong vụ bệnh viện Đống Đa, việc chận đánh bắt bớ tu sĩ giáo dân dọc
đường v.v… mới đúng là thái độ của kẻ đang sống trong sự sợ hãi khi nhận
ra việc làm xấu xa mình đang bị “lộ rõ tim đen”.
Saigon, 05.12. 2011
Alf. Hoàng Gia Bảo