Việt Nam ta ngày nay có một môn phái mà đại đồ đệ tên là Quốc Doanh, biệt hiệu Anh Cả Đỏ (người ưa nói lái, gọi là đả cỏ), nghe cứ như dân giang hồ anh chị thuở xa xưa. Anh Cả Đỏ luyện những quả đấm được đặt tên rất ấn tượng, như kinh tế mũi nhọn, quả đấm thép, v.v.
Nhân dịp đầu năm, người viết tản mạn về một vài thế võ, cú đấm thượng thặng, nặng kí sau đây của Anh cả đỏ. Nếu ai học võ, đều biết có những thế đánh bằng tay gọi là quyền, hay dùng chân gọi là cước. Nôm na gọi là những cú đấm, cú đá hay chạy nhảy.
Quả đấm thép: Đó là môn lừng lẫy của Vinashin. Vì dùng toàn sắt, thép, que hàn để đóng tàu thủy nên được mang danh ấy. Chỉ trong vòng 5 năm luyện tập, cú đấm thép này đã đấm nát 4,4 tỉ đô la, hay 86.000 tỉ đồng Việt Nam! Có người nói nhiều hơn, nhưng thôi, cứ lấy 90.000 tỉ cho nó chẵn. Quả là cú đấm khủng khiếp. Không những làm bạt vía người dân trong nước, mà còn làm kinh hoảng cả thế giới khiến mấy anh Credit Suisse, và các ngân hàng ngoại quốc đều phải sợ… mất cả chì lẫn chài, vì không trả được nợ. Và quan chức lãnh đạo Vinashỉn trả lời “cù nhầy” rằng: nếu để Vinashỉn phá sản, thì Credit Suisse cũng chẳng được gì vì quả đấm thép không có thế chấp. Tuy nhiên Anh cả đỏ vẫn chưa thỏa mãn, anh còn tái cấu trúc, rèn luyện thêm. Chưa biết kết quả ra sao.
Để hình dung quả đấm thép cao siêu cỡ nào, ta giả thử có một xấp giấy bạc hoàn toàn là tiền $1 (một đồng Việt Nam) với độ dày là 0,1mm mỗi tờ. Như vậy, mười triệu đồng, tức là 10.000.000 tờ (10 lũy thừa 7), xấp tiền sẽ cao 1 km. Vậy ta xếp 90.000 tỉ (90.000 x 10 lũy thừa 9) chồng khít lên nhau, thì xấp giấy bạc đó có chiều cao tới 9.000.000 km (chín triệu cây số). Nếu khoảng cách giữa quả đất và mặt trăng là 300.000 km, thì xấp tiền này cao 30 lần khoảng cách ấy! Khiếp chưa?
Cú đấm than, còn gọi là KTV: Chuyên môn lùa than từ mỏ lên đem bán rẻ cái thứ đen ngòm này sang nước lạ. Cú đấm này cũng khá “nặng”. Mấy năm trước, nghe đâu đã đấm bay (lậu) vài chục triệu tấn qua biên giới phía bắc, và làm bốc hơi sơ sơ 80 (?) tỉ đồng. Quả đấm than cũng làm cho những mỏ than ở Quảng Ninh, Đông Triều, Hòn Gai, Cẩm Phả bị cạn kiệt. Sắp tới Anh cả đỏ sẽ phải nhập khẩu than (với giá đắt hơn), hoặc moi tiếp mỏ than ở đồng bằng sông Hồng để luyện quả đấm điện EVN. Đằng nào thì nhân dân ta cũng sẽ hồ hởi phấn khởi, hoặc phải chi thêm tiền cho giá điện hoặc dọn nhà đi nơi khác cho việc khai thác thủy điện.
Quả đấm điện EVN: mấy năm qua Anh cả đỏ luyện cú đấm này vẫn chưa tiến bộ, công lực còn yếu. Cứ đến mùa hè, anh lại nghỉ (cúp điện) và các khu công nghiệp khác cũng phải nghỉ theo, trong khi bà con nóng toát mồ hôi. Nhiệt điện không đủ, anh ta hợp tác với các địa phương phát huy thủy điện, với hàng ngàn tổ máy từ Nam ra Bắc trên các dòng sông. Thế nhưng mỗi lần xây một nhà máy thủy điện, thì hàng trăm hộ dân thượng nguồn phải đi chỗ khác, để anh giải phóng mặt bằng làm hồ chứa nước. Và hàng ngàn hộ ở hạ lưu chịu cảnh thiếu nước sinh hoạt, tưới tiêu vào mùa khô. Nhưng đến mùa lũ thì hồ lại xả nước, lũ chồng lũ, “giải phóng” hàng ngàn nhà cửa ruộng vườn, gia súc, đường sá, cầu cống… và cả trăm người dân cũng đi chầu Hà Bá. Có thêm vài mega watt điện mà tổn hại như vậy có xứng đáng không? Cú đấm này cũng nói rằng đang nợ 24.000 tỉ đồng do kinh doanh lỗ. Theo kiểu tính trên, cọc tiền này cao cỡ 8 lần khoảng cách từ địa cầu tới mặt trăng.
Quả đấm dầu khí (Petro): Đừng tưởng dầu khí là nhẹ, quả đấm dầu khí khá nặng đấy. Anh cả đỏ bắt đầu luyện từ chín năm trước, được chi cho công lực dự trù là 1,5 tỉ USD. Sau nhiều sự cố, điều chỉnh đến nay lên đến hơn 3 tỉ đô mới đi vào sản xuất. Công lực này không biết là do “nội lực” hay phải mượn “ngoại lực”? May mà Việt Nam có mỏ dầu khí ngoài Biển Đông, bơm lên bán cho nước ngoài để kiếm “lực”. Chả hiểu góp vào ngân quỹ nhà nước được bao nhiêu, mà Anh cả đỏ định phát hành trái phiếu thêm một tỉ đôla nữa để giúp quả đấm dầu khí cho mạnh bằng cú đấm thép Vinashin. Nhưng cũng không may bị anh hàng xóm Bành trướng với khẩu hiệu “Thập lục kim tự”, và “Tứ hảo” chiếm mất một số túi dầu khí gần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, làm cho tiêu hao công lực của quả đấm dầu khí.
Quả đấm nhôm, còn gọi là luyện alumina: Quả đấm này Anh cả đỏ mới bắt đầu tập luyện, mặc cho thiên hạ can ngăn vì không những không có lợi cho bản thân Anh cả đỏ, mà còn gây họa cho người dân. Tuy nhiên Anh cả đỏ tuyên bố đấy là chủ trương lớn của môn phái và nhà nước. Theo những người hiểu biết thì có mấy điều bất lợi khi luyện quả đấm nhôm:
1/. Thiên (phi) thời: Ta chưa đủ nhân lực, tài (chính) lực, mà phải nhờ anh Bành trướng, một anh tham lam vô độ, giúp với kỹ thuật lạc hậu thì sẽ bị thiệt hại về kinh tế.
2/. Địa (vô) lợi: Nơi luyện cú đấm nhôm ở Tây Nguyên, nơi có độ cao 700m so với mặt nước biển. Núi đồi trùng điệp là nơi quan trọng về quốc phòng, thế mà ta lại mời những khách “lạ” vào phá rừng, di dân để khai thác bauxite.
3/. Nhân (bất) hòa: Ngay sau khi chưởng môn nhân phán rằng đây là “chủ trương lớn” thì mọi người, từ các vị tướng cho tới trí thức, văn nghệ sĩ và nhân dân khắp nước đều phản đối dự án này. Nếu nói lái chữ chủ trương thành chưởng tru (chưởng = lòng bàn tay, tru = giết sạch). Mà lại là đại chưởng tru, thì đồng bào từ Nam Trung bộ cho tới đồng bằng sông Cửu Long khó sống nếu sự cố bùn đỏ xảy ra. Tây Nguyên cũng là yếu điểm về quốc phòng, mà lại mang người “lạ” vào xây dựng khai thác. Thế có lạ không?
Thật ra, hàng triệu người “lạ” đã được miễn visa, được tự do vào Việt Nam, được gọi là “đội quân thứ 5”. Một ngày nào đó, khi cơm chẳng lành canh không ngọt, lại được học bài học nữa có lẽ nhân dân ta hết đường vượt biên lần thứ hai. Dù cho có đường sắt cao tốc tới tận mũi Cà Mau, cũng chỉ còn cách lao xuống biển.
Đường sắt cao tốc: Đây không phải là cú đấm, mà Anh cả đỏ tập chạy nhanh (khinh công), với số vốn đầu tư 56 tỉ USD, có thể nhiều hơn. Thôi, gọi tròn 60 tỉ, và với tỷ giá hiện nay 1 USD = 20.000$ VN, vậy là ta phải chi ra 1.200.000 tỉ đồng (một triệu hai trăm ngàn tỉ đồng VN)! Nếu xếp liền khít số tiền đó, ta có một xấp tiền dài 120.000.000km (bằng 4/5 đường đi đến mặt trời). Còn nếu trải dài trên đường xích đạo, ta có gần 300 vòng, quanh trái đất! Quả là dân ta chơi sang thật.
Đầu xuân tản mạn về vài “quả đấm” của Anh Cả Đỏ. Các bạn có biết thêm những cú đấm nào khác, xin nêu lên để mọi người cùng thưởng thức.
Kỷ niệm Đại Phá quân Thanh, 05 tháng giêng năm Tân Mão
N.T.
Quả đấm thép: Đó là môn lừng lẫy của Vinashin. Vì dùng toàn sắt, thép, que hàn để đóng tàu thủy nên được mang danh ấy. Chỉ trong vòng 5 năm luyện tập, cú đấm thép này đã đấm nát 4,4 tỉ đô la, hay 86.000 tỉ đồng Việt Nam! Có người nói nhiều hơn, nhưng thôi, cứ lấy 90.000 tỉ cho nó chẵn. Quả là cú đấm khủng khiếp. Không những làm bạt vía người dân trong nước, mà còn làm kinh hoảng cả thế giới khiến mấy anh Credit Suisse, và các ngân hàng ngoại quốc đều phải sợ… mất cả chì lẫn chài, vì không trả được nợ. Và quan chức lãnh đạo Vinashỉn trả lời “cù nhầy” rằng: nếu để Vinashỉn phá sản, thì Credit Suisse cũng chẳng được gì vì quả đấm thép không có thế chấp. Tuy nhiên Anh cả đỏ vẫn chưa thỏa mãn, anh còn tái cấu trúc, rèn luyện thêm. Chưa biết kết quả ra sao.
Để hình dung quả đấm thép cao siêu cỡ nào, ta giả thử có một xấp giấy bạc hoàn toàn là tiền $1 (một đồng Việt Nam) với độ dày là 0,1mm mỗi tờ. Như vậy, mười triệu đồng, tức là 10.000.000 tờ (10 lũy thừa 7), xấp tiền sẽ cao 1 km. Vậy ta xếp 90.000 tỉ (90.000 x 10 lũy thừa 9) chồng khít lên nhau, thì xấp giấy bạc đó có chiều cao tới 9.000.000 km (chín triệu cây số). Nếu khoảng cách giữa quả đất và mặt trăng là 300.000 km, thì xấp tiền này cao 30 lần khoảng cách ấy! Khiếp chưa?
Cú đấm than, còn gọi là KTV: Chuyên môn lùa than từ mỏ lên đem bán rẻ cái thứ đen ngòm này sang nước lạ. Cú đấm này cũng khá “nặng”. Mấy năm trước, nghe đâu đã đấm bay (lậu) vài chục triệu tấn qua biên giới phía bắc, và làm bốc hơi sơ sơ 80 (?) tỉ đồng. Quả đấm than cũng làm cho những mỏ than ở Quảng Ninh, Đông Triều, Hòn Gai, Cẩm Phả bị cạn kiệt. Sắp tới Anh cả đỏ sẽ phải nhập khẩu than (với giá đắt hơn), hoặc moi tiếp mỏ than ở đồng bằng sông Hồng để luyện quả đấm điện EVN. Đằng nào thì nhân dân ta cũng sẽ hồ hởi phấn khởi, hoặc phải chi thêm tiền cho giá điện hoặc dọn nhà đi nơi khác cho việc khai thác thủy điện.
Quả đấm điện EVN: mấy năm qua Anh cả đỏ luyện cú đấm này vẫn chưa tiến bộ, công lực còn yếu. Cứ đến mùa hè, anh lại nghỉ (cúp điện) và các khu công nghiệp khác cũng phải nghỉ theo, trong khi bà con nóng toát mồ hôi. Nhiệt điện không đủ, anh ta hợp tác với các địa phương phát huy thủy điện, với hàng ngàn tổ máy từ Nam ra Bắc trên các dòng sông. Thế nhưng mỗi lần xây một nhà máy thủy điện, thì hàng trăm hộ dân thượng nguồn phải đi chỗ khác, để anh giải phóng mặt bằng làm hồ chứa nước. Và hàng ngàn hộ ở hạ lưu chịu cảnh thiếu nước sinh hoạt, tưới tiêu vào mùa khô. Nhưng đến mùa lũ thì hồ lại xả nước, lũ chồng lũ, “giải phóng” hàng ngàn nhà cửa ruộng vườn, gia súc, đường sá, cầu cống… và cả trăm người dân cũng đi chầu Hà Bá. Có thêm vài mega watt điện mà tổn hại như vậy có xứng đáng không? Cú đấm này cũng nói rằng đang nợ 24.000 tỉ đồng do kinh doanh lỗ. Theo kiểu tính trên, cọc tiền này cao cỡ 8 lần khoảng cách từ địa cầu tới mặt trăng.
Quả đấm dầu khí (Petro): Đừng tưởng dầu khí là nhẹ, quả đấm dầu khí khá nặng đấy. Anh cả đỏ bắt đầu luyện từ chín năm trước, được chi cho công lực dự trù là 1,5 tỉ USD. Sau nhiều sự cố, điều chỉnh đến nay lên đến hơn 3 tỉ đô mới đi vào sản xuất. Công lực này không biết là do “nội lực” hay phải mượn “ngoại lực”? May mà Việt Nam có mỏ dầu khí ngoài Biển Đông, bơm lên bán cho nước ngoài để kiếm “lực”. Chả hiểu góp vào ngân quỹ nhà nước được bao nhiêu, mà Anh cả đỏ định phát hành trái phiếu thêm một tỉ đôla nữa để giúp quả đấm dầu khí cho mạnh bằng cú đấm thép Vinashin. Nhưng cũng không may bị anh hàng xóm Bành trướng với khẩu hiệu “Thập lục kim tự”, và “Tứ hảo” chiếm mất một số túi dầu khí gần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, làm cho tiêu hao công lực của quả đấm dầu khí.
Quả đấm nhôm, còn gọi là luyện alumina: Quả đấm này Anh cả đỏ mới bắt đầu tập luyện, mặc cho thiên hạ can ngăn vì không những không có lợi cho bản thân Anh cả đỏ, mà còn gây họa cho người dân. Tuy nhiên Anh cả đỏ tuyên bố đấy là chủ trương lớn của môn phái và nhà nước. Theo những người hiểu biết thì có mấy điều bất lợi khi luyện quả đấm nhôm:
1/. Thiên (phi) thời: Ta chưa đủ nhân lực, tài (chính) lực, mà phải nhờ anh Bành trướng, một anh tham lam vô độ, giúp với kỹ thuật lạc hậu thì sẽ bị thiệt hại về kinh tế.
2/. Địa (vô) lợi: Nơi luyện cú đấm nhôm ở Tây Nguyên, nơi có độ cao 700m so với mặt nước biển. Núi đồi trùng điệp là nơi quan trọng về quốc phòng, thế mà ta lại mời những khách “lạ” vào phá rừng, di dân để khai thác bauxite.
3/. Nhân (bất) hòa: Ngay sau khi chưởng môn nhân phán rằng đây là “chủ trương lớn” thì mọi người, từ các vị tướng cho tới trí thức, văn nghệ sĩ và nhân dân khắp nước đều phản đối dự án này. Nếu nói lái chữ chủ trương thành chưởng tru (chưởng = lòng bàn tay, tru = giết sạch). Mà lại là đại chưởng tru, thì đồng bào từ Nam Trung bộ cho tới đồng bằng sông Cửu Long khó sống nếu sự cố bùn đỏ xảy ra. Tây Nguyên cũng là yếu điểm về quốc phòng, mà lại mang người “lạ” vào xây dựng khai thác. Thế có lạ không?
Thật ra, hàng triệu người “lạ” đã được miễn visa, được tự do vào Việt Nam, được gọi là “đội quân thứ 5”. Một ngày nào đó, khi cơm chẳng lành canh không ngọt, lại được học bài học nữa có lẽ nhân dân ta hết đường vượt biên lần thứ hai. Dù cho có đường sắt cao tốc tới tận mũi Cà Mau, cũng chỉ còn cách lao xuống biển.
Đường sắt cao tốc: Đây không phải là cú đấm, mà Anh cả đỏ tập chạy nhanh (khinh công), với số vốn đầu tư 56 tỉ USD, có thể nhiều hơn. Thôi, gọi tròn 60 tỉ, và với tỷ giá hiện nay 1 USD = 20.000$ VN, vậy là ta phải chi ra 1.200.000 tỉ đồng (một triệu hai trăm ngàn tỉ đồng VN)! Nếu xếp liền khít số tiền đó, ta có một xấp tiền dài 120.000.000km (bằng 4/5 đường đi đến mặt trời). Còn nếu trải dài trên đường xích đạo, ta có gần 300 vòng, quanh trái đất! Quả là dân ta chơi sang thật.
Đầu xuân tản mạn về vài “quả đấm” của Anh Cả Đỏ. Các bạn có biết thêm những cú đấm nào khác, xin nêu lên để mọi người cùng thưởng thức.
Kỷ niệm Đại Phá quân Thanh, 05 tháng giêng năm Tân Mão
N.T.