Hôm qua khi đang dạo trên mạng Facebook, thì một anh bạn PM hỏi tôi rằng “Anh có thấy Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không?”, khi ấy tôi cũng hỏi lại hoàn toàn theo phản xạ “Có gì không anh?“.  Khi ấy người bạn mới cho biết hình như anh ta đã bị Thủ tướng cho out  khỏi danh sách bạn bè, câu cuối anh bạn còn nói vui “Để tôi thông báo  tin tìm Thủ tướng”. Sau đó ngồi tôi mới  nghĩ lại, trong số mấy trăm bạn bè của mình trên mạng xã hội Facebook  mình có 2 ông bạn làm Thủ tướng, một là ông Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng  Việt nam và người thứ 2 là ông Abhisit Vejjajiva – Thủ tướng của Vương  quốc Thái lan. 
Nghe oai chưa, để hôm nào có dịp về quê chơi tôi sẽ kể  chuyện này cho mấy ông bà ở quê nghe chắc họ mừng cho tôi là con cháu  của họ quen những hai ông làm to tới chức Thủ tướng. Vì họ có biết mạng  xã hội Facebook, Muntiply… là cái gì đâu?
Nghĩ vế sự ra đời và phát triển của  Facebook cũng hay, đúng là thế giới phẳng đã giúp cho sự liên kết giũa  các cá nhân thật dễ dàng, bất kể ngừoi đó là ai, ở đâu hay đảm trách  công việc chức vụ gì? Mọi ranh giới đều bị xóa bỏ, khi anh muốn kết bạn  với tôi hay tôi muốn kết bạn với ai cũng chỉ thông qua các cú click con  chuột và trong một thời gian ngắn thì sự liên kết sẽ được kết nối tùy  theo chủ quan của bên được mời.
Tôi còn nhớ với ông Thủ tướng Thái lan  Abhisit Vejjajiva thì tôi là người chủ động kết bạn với ông ta, khi ấy  hình như là giữa năm 2010 lúc mà phong trào biểu tình của phe Áo đỏ đang  dâng cao ở thủ đô Bang kok vì. Tôi vốn là người hâm mộ ông Abhisit –  Chủ tịch đảng Dân chủ Thái lan, tôi lo lắng cho sự nghiệp chính trị của  ông ta đang ở thế ngàn cân treo sơi tóc giữa ra đi và ở lại trong chức  vụ Thủ tướng là 50/50. Vì tôi hiểu tâm lý của người Thái lan, trong hoàn  cảnh như vậy họ cần sự ủng hộ về mặt tinh thần để củng cố lòng tin. Còn  với ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì tôi là người đựoc mời kết bạn từ  phía Thủ tướng, khi ấy tôi không nghĩ người có nick name Thủ tướng  Nguyễn Tấn Dũng với các thông tin cụ thể: “Nguyễn Tấn Dũng – Đang là Thủ  Tướng Chính Phủ tại chính phủ việt nam. Sống tại Ha Noi, Vietnam. Đến  từ Ap Binh Yen, Cà Mau, Vietnam. Sinh ngày 17 tháng 11 1949″ là người  thật, việc thật. Mà khi ấy tôi nghĩ rằng đó chỉ là một anh bạn tinh  nghịch nào đó dùng cái tên và chức danh của Thủ tướng mà thôi. Mà nguyên  tắc của tôi là thêm bạn sẽ bớt thù, có thêm một người bạn trên mạng xã  hội cũng là thêm một bạn đọc cho mình chả mất mát gì vì thế tôi chấp  nhận kết bạn với ông Thủ tướng.
Gọi là bạn bè trên mạng ảo, nó khác với  bạn bè ở đời thường đó là mình sẽ bị nhận những tin tức hay các suy nghĩ  mà họ (bạn bè) quan tâm bất kể là mình muôn hay không muốn. ông Thủ  tướng Thái lan còn đỡ, chắc vì lý do công việc nên lâu lâu tôi mới thấy  ông ta xuất hiện trên Facebook và thấy ông ta hay bàn về chuyện bóng đá  của giải ngoại hạng Anh, mà đội ông ta hâm mộ là đội bóng của thành phố  Newcastle, nơi thời tuổi trẻ ông Abhisit đã sống và học tập. Đặc điểm  của ông Abhisit là hay tham gia trả lời những câu hỏi liên quan đến các  vấn đề mà nhiều người quan tân, bất kể là lĩnh vực gì, dù là chính tri,  kinh tế, xã hội hay thể thao văn hóa và luôn giữ vững quan điểm và  khuyến khích sự minh bạch trong mọi vấn đề để ai cũng có thể kiểm tra,  kiểm soát Điều đó khác hẳn với ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, đó là trên  Facebook hàng ngày ông Dũng rất chịu khó chia sẻ tin túc từ báo chí  trong nước với số lượng khá lớn và đặc biệt là hầu như không thấy Thủ  tướng lên tiếng cùng bạn bè của mình. Điều đó cũng đã khiến tôi sinh  nghi vì công việc thì quỹ thời gian hạn hẹp của một vị Thủ tướng không  cho phép ông ta làm những chuyện không cần thiết đó. Tôi phỏng đoán có  lẽ trang đó là của Thủ tướng Nguyễn Tân Dũng thật, nhưng ông ta giao cho  một cá nhân nào đó đảm trách với mục đích để PR cho cá nhân mình cũng  hợp thời và theo kịp trào lưu sử dụng mạng xã hội Facebook. Và một điều  tôi thắc mắc là không biết Thủ tướng làm thế nào để vào trang mạng  Facebook đang bị chặn ở Việt nam, không lẽ ông ta cũng phải trèo tường  lửa giống nhân dân bọn tôi?
Được biết hai ông bạn Thủ tướng của tôi  cũng có hoàn cảnh xuất thân và tiến thân khác nhau một trời một vực. Một  người xuất thân từ một dòng họ có tên tuổi ở Thái lan, đã sinh năm 1964  tại thành phố Newcastle, Anh, học sinh trường Eton, được sống từ nhỏ  trong một môi trường xã hội dân chủ ở nước Anh cho tới khi tốt nghiệp  ngành Chính trị học, triết và kinh tế học (PPE) ở Đại học Oxford là một  trong những viện đại học danh tiếng nhất thế giới. Sau đó trở về nước  giảng dạy ở Học viện Quân sự Hoàng gia Chulachomklao, lấy bằng thạc sĩ ở  Anh, quay về Thái dạy kinh tế học ở Đại học Thammasat, học về luật ở  Đại học Ramkhamhaeng.Năm 1992, gia nhập Đảng Dân Chủ, chính đảng lâu đời  nhất Thái Lan. Năm 2001, Abhisit Vejjajiva chạy đua làm lãnh đạo Đảng  Dân Chủ nhưng thất bại. Năm 2005, ông được bầu làm người đứng đầu Đảng  Dân chủ. Ngày 15 tháng 12 năm 2008, ông được bầu làm thủ tướng thứ 27  của Thái Lan với số phiếu 235 phiếu trong khi đối thủ của ông, Pracha  Promnok thuộc đảng Puea Paendin được 198 phiếu và ông cũng là thủ tướng  trẻ tuổi nhất trong lịch sử nước này. Đựoc biết, ngay sau khi ông  Abhisit được bầu làm thủ tướng, khoảng hơn 200 người đã biểu tình đã tập  trung chặn cổng Quốc hội để phản đối ông. Đây là những người ủng hộ cựu  thủ tướng Thaksin Shinawatra, lực lượng tuyên bố sẽ tiếp tục biểu tình  trong thời gian tới để phản đối chính phủ do đảng Dân chủ cầm quyền
Còn ngược lại, so với ông Abhisit Thủ  tướng Thái lan thì người bạn Thủ tướng thứ 2 của tôi là ông Nguyễn Tấn  Dũng sinh năm 1949, việc xuất thân và tiến thân cũng khác nhau đặc biệt  là về trình độ học vấn và ý thức chính trị. Ông Dũng ít có thời gian để  đi học vì gia nhập Quân đội từ năm 12 tuổi vào đúng ngày sinh nhật thứ  12 của mình (17 tháng 11 năm 1961), thiếu niên Nguyễn Tấn Dũng tham gia  Quân đội Nhân dân Việt Nam, làm công tác văn thư, liên lạc, cứu thương, y  tá, y sĩ. Rồi được sự quan tâm đặc biệt chỉ trong vòng 30 năm  (1975-2006) từ một thượng úy ông Dũng đã trải qua nhiều trọng trách của  nhà nước, như Thứ trưởng Bộ nội vụ, UVTƯ Đảng CSVN, UV Bộ Chính trị,  Thống đốc NHNN, Phó Thủ tướng rồi Thủ tướng Chính phủ mà không hề có một  sự thi đua cạnh tranh của bất kỳ đối thủ nào cả. Cũng có lẽ vì lý do  này mà ông Thủ tướng Dũng đã thiếu ý thức dân chủ và có nhiều biểu hiện  độc tài, coi thường quần chúng nhân dân trong công tác lãnh đạo, thể  hiện qua các chỉ thị, nghị định hay các văn bản dưới luật đa phần là vi  hiến.
Tôi thích và hâm mộ ông Abhisit  Vejjajiva vì ông ta luôn tôn trọng và coi trọng quần chúng nhân dân,  những người đã góp lá phiếu của mình cho sự thành đạt trong con đường  chính trị, nhưng quan trọng hơn là ý thức tôn trọng sự minh bạch trong  mọi vấn đề. Với ông Abhisit luôn luôn coi trọng và đề cao sự kiểm tra,  kiểm soát của các cơ quan liên quan trong công việc điều hành của chính  phủ. Một việc làm mà tôi có ấn tượng nhất của các Thủ tướng nước Thái,  không chỉ thời của Thủ tướng Abhisit mà có từ các vị Thủ tướng tiền  nhiệm của ông ta đó là chương trình truyền hình kéo dài 90 phút mỗi sáng  chủ nhật trên kênh của Đài truyền hình quốc gia mang tên “Thủ tướng với  nhân dân”. Chương trình đó dành cho Thủ tướng báo cáo các vấn đề có  tính thời sự hoặc những công việc mà chính quyền sẽ tiến hành trong thời  gian tới về chính trị, kinh tế, xã hội v.v… và đồng thời để đối thoại  với dân chúng. Trong chương trình đó, người dân có thể gọi điện, hay SMS  để dặt các câu hỏi liên quan mà mình quan tâm cho Thủ tướng. Cũng là dễ  hiểu mọi câu hỏi của dân chúng đều được tiếp nhận và trả lời công khai  trong buổi truyền hình của chủ nhật kế tiếp, Thủ tướng muốn lấy lòng cử  tri thì đây là những cơ hội bằng vàng của họ, những nguyên thủ của dân,  do dân bầu và làm việc vì nhân dân.
Qua mạng internet cũng được biết rằng  Thủ tướng Dũng cũng rất muốn PR bản thân mình với công chúng, thì tại  sao Thủ tướng Dũng không học họ cách làm này, khi mà Đài truyền hình  Việt nam nằm trong tay ông sao ông không biết sử dụng mà tuyên truyền  cho cá nhân ông và đảng của ông? Việc làm như vậy sẽ giúp ông gần với  dân chúng hơn, qua đó dân tin hay không tin vào cá nhân ông hay chính  quyền của ông cũng thông qua lời hứa và việc làm cụ thể. Sẽ không có  kiểu hứa hươu, hứa vượn nhận trách nhiệm rồi sẽ báo cáo cụ thể như vụ  Vinashin mà ông từng hứa trước Quốc hội cho xong rồi để từ ngày ấy cho  đén nay. Cách làm này là con dao hai lưỡi, sẽ có tác dụng tích cực với  các vị Thủ tướng cần sự ủng hộ của nhân dân và ngược lại nó sẽ có tác  dụng tiêu cực với những kẻ cầm quyền đi lên không bằng ý chí đông đảo  của dân chúng qua lá phiếu bầu cử.
Trong những ngày này, khi mà các nguyên  thủ của các quốc gia độc tài trong đó có Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và  các đồng chí của ông ta ở Việt nam đang choáng váng với kết cục chính  trị bi thảm với các nhà độc tài ở Tunisia, Ai cập và các quốc gia khác ở  Trung Đông phải hứng chịu. thì giải pháp này có lẽ là một lối thoát  tích cực cho cá nhân ông Thủ tướng và đảng CSVN của các ông.
Người Việt nam mình có tính bao dung và  độ lượng, không bỏ bạn trong lúc hoạn nạn, tôi không dám phạn thượng  bằng một bức thư ngỏ như người khác, cũng hy vọng bằng bài viết này khi  phổ biến trên mạng có cả mạng xã hội Facebook thì hai ông bạn Thủ tướng  của tôi sẽ được biết và được đọc. Chắc không ít thì nhiều nó cũng giúp  cho ông Thủ tướng Việt nam rút ra vài điều bổ ích cho chính mình.
Bạn bè dù là trên mạng ảo thì tôi cũng chỉ biết giúp nhau như thế thôi. Thưa ông bạn Thủ tướng của tôi.
Sài gòn, ngày nắng đẹp 16/02/2011
© Kami
© 2011 Radio Free Asia
 

