Người vợ thức giấc lúc đêm khuya và không thấy ông chồng trên giường. Bà khoác vội áo choàng và xuống lầu tìm ông ta. Bà thấy ông đang ngồi ở bàn ăn với một ly cà phê nóng để trước mặt. Ông ta có vẻ đăm chiêu , chỉ nhìn chăm chăm vào bức tường. Bà thấy ông quẹt nước mắt và nhấp một ngụm cà phê.
Người chồng nhìn ly cà phê, trả lời:
"Hôm nay là ngày kỷ niệm 20 năm mình gặp nhau ".
Bà vợ không thể nào tin là ông chồng nhớ đến như vậy, bà cũng sụt sùi khóc theo.
Người chồng tiếp: "Em còn nhớ 20 năm trước khi mình bắt đầu hẹn hò? Lúc đó anh 18 và em chỉ mới 16," ông chồng nói một cách trịnh trọng.
Lại một lần nữa bà vợ lau nước mắt nghĩ rằng chồng bà thật chu đáo và nhạy cảm.
"Vâng, em nhớ chứ " bà trả lời.
"Vâng, em nhớ chứ " bà trả lời.
Người chồng ngập ngừng. Lời nói thật khó diễn tả:
"Em còn nhớ lúc ba em bắt quả tang tụi mình ngồi trong ghế sau của xe anh?"
"Vâng, em nhớ", người vợ đáp , nhẹ ngồi xuống ghế cạnh chồng.
Người chồng tiếp:
" Em có nhớ là ba em đã chĩa cây súng vào mặt anh và quát lên: ´Hoặc là mày phải lấy con gái tao, không thì tao cho mày vào tù 20 năm, mày muốn đằng nào?´"
"Em cũng nhớ như vậy", người vợ thỏ thẻ đáp.
"Em cũng nhớ như vậy", người vợ thỏ thẻ đáp.
Ông chồng gạt nước mắt nói:
Nếu hôm đó mà anh chấp nhận điều kiện thứ nhì thì hôm nay anh đã mãn án tù rồi, Hu hu!!!