Những người Ai Cập trẻ tuổi phát động cuộc biểu tình từ  ngày 25/1  qua các trang mạng xã hội. Chính quyền lập tức ngăn chặn  nhưng vô hiệu  và sau 18 ngày người dân nổi dậy, Tổng thống Mubarak buộc  phải “nhổ  neo”. Chỉ ít ngày sau vụ nổi dậy của người dân dẫn đến sự  sụp đổ của Tổng  thống Tunisia Zine al-Abidine Ben Ali, các cuộc biểu  tình tương tự cũng  nổ ra tại nước láng giềng Ai Cập. Khởi đầu cho hoạt  động này là sự  phối hợp giữa các nhóm đối lập khác nhau thông qua các  trang mạng xã  hội.
|  | 
| Wael Ghonim, một trong những người đóng vai trò phát động biểu tình lật đổ Mubarak. Ảnh: AFP | 
Người được nhắc đến với vai trò khuấy động cuộc nổi  dậy của người Ai  Cập là Wael Ghonim, một nhân viên 30 tuổi của hãng  Google và đang được  coi như “người hùng”. Ghonim từng là quản trị của  trang chống nạn tra  tấn trên Facebook. Khi trả lời phỏng vấn CNN, Ghonim nhấn mạnh: “Đây là một cuộc cách mạng Internet và tôi sẽ gọi đó là cuộc cách mạng 2.0″.
Mọi chuyện bắt đầu khi Walid Rachid, 27 tuổi, một nhà  hoạt động trên  Internet viết mail cho Ghonim, khi đó đang hoạt động nặc  danh, để đề  nghị hỗ trợ cho kế hoạch biểu tình vào ngày 25/1. Bộ đôi này  liên lạc  với nhau qua hệ thống chat của Google, hình thức mà Ghonim tin  là an  toàn nhất, và cùng nhau lập ra liên minh giữa các nhóm thanh niên  khác  nhau.
Họ qua mặt các nhân viên an ninh của chính quyền bằng  cách nói một  cách khá lộ trên mạng rằng sẽ gặp nhau tại một thánh đường,  nhưng trên  thực tế cuộc gặp này diễn ra tại một khu vực nghèo ở Cairo.  Nhà hoạt  động mang hai dòng máu Ai Cập và Ireland là Sally Moore, 32  tuổi, cho  biết thêm các nhà hoạt động đã chia làm hai nhóm hành động.
Một nhóm tập hợp lực lượng trong các quán cà phê, nhóm  còn lại đi hô  khẩu hiệu xung quanh các toà nhà và kêu gọi mọi người ra  đường để biểu  tình phản đối đói nghèo. “Nhóm của chúng tôi bắt đầu hành  động khi tập  trung được 50 người. Nhưng khi chúng tôi ra đường thì con  số đi cùng  đã lên tới hàng nghìn”, Sally Moore nói với The New York Times về ngày biểu tình đầu tiên hôm 25/1.
Từ nhóm thanh niên đầu tiên, những ngày biểu tình tiếp  theo đã thu  hút hàng nghìn người kéo tới quảng trường trung tâm Tahrir ở  Cairo để  đòi Tổng thống Hosni Mubarak từ chức. Nhiều người trong số này  xuống  đường do các lời kêu gọi đưa trên trang xã hội Twitter, trong khi  những  người khác rủ nhau đi biểu tình bằng tin nhắn điện thoại.
Phát hiện ra vai trò của Internet trong các cuộc biểu  tình, chính  quyền Mubarak phản ứng tức thì. Ngày 28/1, tổng thống ra  lệnh chặn các  mạng xã hội và cuối cùng là yêu cầu cả 4 nhà cung cấp  Internet của Ai  Cập chấm dứt dịch vụ để phân tán sức mạnh người biểu  tình. Trong khi  đó, nhà cung cấp dịch vụ di động chính tại Ai Cập là  Vodafone cũng cho  biết họ bị buộc phải chặn sóng.
Nhưng hành động kiểm duyệt của chính quyền Mubarak lập  tức cho thấy  hoàn toàn không có hiệu quả. Ngày Ai Cập không có Internet  28/1 cũng  được gọi là “Ngày nổi giận” khi hàng triệu người xuống đường.  Biện pháp  của chính quyền không thể ngăn được việc người biểu tình liên  lạc với  nhau để tập hợp lực lượng.
Chính quyền Mubarak cũng không thể “che mắt” được thế giới về những gì đang diễn ra tại Ai Cập. Kênh truyền hình vệ tinh Al-Jazeera  vẫn phát đi tin tức trực tiếp về cuộc biểu tình suốt cả ngày, với sự   cập nhật của mạng lưới phóng viên khắp Ai Cập qua hệ thống điện thoại cố   định.
Sự kiện ngày 28/1 cũng cho thấy, cuộc biểu tình ở Ai  Cập có thể khởi  đầu từ Internet nhưng sau vài ngày đã không còn phụ  thuộc vào môi  trường này nữa. Bằng chứng là dù cả Internet lẫn mạng di  động đều bị  chặn, người biểu tình vẫn xuống đường với số lượng còn đông  hơn nhiều  so với trước.
Năm ngày sau, do sức ép của cộng đồng quốc tế, chính  quyền Mubarak  buộc phải khôi phục các dịch vụ viễn thông và các nhà hoạt  động tiếp  tục quay lại môi trường trực tuyến để tập hợp lực lượng. Tuy  nhiên, đến  thời điểm đó, làn sóng biểu tình đã phát triển rất nhanh và  lan rộng  khắp Ai Cập. Do vậy vai trò quyết định của Internet trong việc  kêu gọi  mọi người xuống đường không còn nữa.
|  | |
| Người Ai Cập ăn mừng khi Mubarak từ chức và “quyền lực nhân dân” được khẳng định. Ảnh: AP | 
Trên thực tế, cuộc nổi dậy nổ ra ngày 25/1 là sự tập  hợp của nhiều  nhóm hoạt động từng xuống đường suốt 10 năm qua tại Ai  Cập. Họ thuộc  các thành phần xã hội và chính trị khác nhau, từ công  nhân, các  blogger, các nhà hoạt động đòi dân chủ cho đến những thẩm phán  cấp cao  và thành viên của tổ chức Anh em Hồi giáo, phong trào Hồi giáo  có quy  mô khu vực.
Đây là lần đầu tiên tất cả các nhóm hoạt động này cùng  nhau đi biểu  tình và cũng là lần đầu tiên họ nhận được sự ủng hộ của  hàng triệu  người dân không phải là thành viên trong nhóm của họ. Vai trò  của  Internet thể hiện ở chỗ các nhóm đối lập đã tập hợp lực lượng và  phối  hợp với nhau thông qua các mạng xã hội và điện thoại di động.
Lần gần đây nhất Ai Cập chứng kiến cuộc tuần hành có  quy mô tương tự  là vào những năm 1940. Khi đó những hiệu sách mang quan  điểm cấp tiến,  các tờ báo bí mật và những cuộc họp của các nghiệp đoàn  bị cấm hoạt  động đóng vai trò tập hợp lực lượng. Còn ngày nay, với thế  hệ công dân  số thì vai trò này đã thuộc về Internet và mạng điện thoại  di động.
Đình Nguyễn
Nguồn: daohieu.wordpress.com 
 
