Kami
Nghĩ con người và xã hội Việt nam mình   thời nay có cái đặc điểm rất lạ, khi cái gì gọi là mật, tối mật hay   tuyệt mật … thì lại là cái mà ai ai cũng biết nhờ tin đồn, gọi là tin   đồn nhưng đảm bảo độ chính xác tới 99.99%. Nhớ thời trước đổi mới   (1986), hồi mà đảng ta còn kiên định với CNXH, khi ta còn lấy cái Chủ   nghĩa Mác -Lênin làm nền tảng tư tưởng một cách nghiêm túc thì cứ vài ba   năm là nhà nước lại đổi tiền, dùng tiền mới.
Còn nhớ ngày ấy còn bé, nhưng mỗi kỳ nhà   nước chưa công bố lệnh đổi tiền thì cái tin tối mật ấy vốn chỉ được   biết trong nội bộ và chỉ thông báo cho một số lãnh đạo cao cấp biết,  vậy  mà thiên hạ ngoài đường thì ai cũng biết trước cả một ngày,  dân  hồi ấy nói vui rằng như thể cả nước là Ủy viên Bộ Chính trị. Hồi đó   ngày trước đổi tiền thì ở ngã ba ngã tư hay chợ Trời vui như tết, dân   tình bọn nghèo nghèo vớ được cái gì cũng mang ra bán lấy tiền, bởi hôm   đó cái gì cũng bán được và lại được giá. Mấy ông bà nhà giàu do làm nghề   gian thương làm tiền mang ra mua hết, bất kể cái gì mà còn tạm dùng   được là họ mua vét, mua như ăn cướp. Họ bảo rằng hôm nay 10 đồng mua   được cái áo, không mua để mai 10 đồng đổi thành 1 đồng tiền mới, cái áo   này đổi tiền xong không rẻ hơn 4 đồng tiền mới, vậy là lãi tới 3 đồng.
Đúng là tụi con buôn nó tính nhanh như   điện, kiểu gì nó cũng nghĩ cách để có lãi, người ta bảo mạnh vì gao, bạo   vì tiền kể cũng đúng, với một quốc gia điều đó càng luôn luôn đúng.  Vậy  sao mà đảng ta không để tụi con buôn nó lãnh đạo hay ít ra cho nó  phụ  trách cố vấn Kinh tế có hơn là để cái ông nhà thơ xứ Huế Phó Thủ  tướng  năm ấy không chứ? Nghĩ đi nghĩ lại nước Nam mình nó mạt cũng vì  như thế,  bao nhiêu năm rồi khi mà các nước láng giềng hay trong khu vực  họ thành  Hổ, thành Rồng hết, chỉ với thời gian vẻn vẹn 14 năm như Đài  loan, 20  năm như Nam Hàn, 23 năm như Trung quốc v.v… Còn xứ mình thì  đổi mới 25  năm rồi, dưới sự lãnh đạo tài tình của đảng mà sao mới chỉ  là loại Hổ  thọt, Rồng “nhào” mà không xong.
 
 Lãnh đạo tại Đại hội XI cũng sẽ lấy từ những gương mặt quen thuộc? (Theo BBC)
Thử nhìn kinh tế hôm nay thì thấy, nó   phọt phẹt, khi mà lạm phát thì hai con số, vàng và đô la thì nhảy múa   vọt lên mãi không chịu nghỉ, đồng tiền Việt nam mất giá xuống dốc không   phanh, thị trường chứng khoán thì ở mức đáy của đáy, dự trữ ngoại tệ   nghe còn thảm hại hơn hình như đang ở mức 1 tháng nhập khẩu. Lại còn nợ   các tổ chức tín dụng quốc tế không có tiền trả phải khất nợ, chỉ số tín   nhiệm đối với công trái chính phủ và tín dụng giảm một bậc v.v… Cứ như   thế xem ra để ông Y tá lãnh đạo Kinh tế cũng bí bét kém gì thời ông  nhà  thơ thủa trước đâu. Chỉ có khác bây giờ có muốn đổi tiền thì cũng  không  làm được, bây giờ chỉ thậm thụt phát hành thêm đồng bạc với khối  lượng  lớn để bù chi ngân sách luôn thâm thủng. Nhiều người không hiểu  cứ thấy  nhiều nhà cao tầng, nhiều cầu cống dường xá mới. v.v… thì tưởng  đất nước  đang đi lên, có biết đâu rằng đó toàn là sản phẩm của đầu tư  nước ngoài  hay tiền đi vay nước ngoài, chứ  những cái ta chắt chiu,  dành dụm trong  25 năm đổi mới của đất nước đến hôm nay trong kho thì đã  sạch bách hết  rồi, giờ chỉ còn nợ và nợ. Đó cũng chính là lý do vì sao  đầu bài  phải  nhắc đến chuyện cũ, chuyện đổi tiền cách đây hơn 20 năm  để mỗi người có ý  thức chuẩn bị sẵn cho mình một phương án đối phó.  Việc sẽ có đổi tiền  chắc sẽ không có, nhưng sẽ có những khó khăn trầm  trọng với nền Kinh tế  Việt nam trong năm tới là điều chắc chắn sẽ diễn  ra.
Ở trên đã nói về cái chuyện tin mật,   tuyệt mật hay tối mật… xưa là như thế, nay thì cũng rứa, thời buổi này   nghe chừng càng tiện, bây giờ không cần lê la ngoài quán nước hay vỉa hè   như ngày xưa để nghe lỏm, mà tin tức tối mật, tuyệt mật hay gì gì nó  cứ  tự ập tới mỗi khi ta ngồi truy cập trên mạng internet. Mật với tối  mật  cái nỗi gì mà Đại hội đảng CSVN toàn quốc lần thứ XI chưa họp, ít  ra con  30 ngày nữa, kể cả mấy ngày trước khi mà Hội nghị Trung ương 14  chưa  họp, chưa bàn về nhân sự cấp cao của tứ trụ với các chức danh Tổng  Bí  thư, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc hội và Chủ tịch nước thì ngoài đường,  trên  vỉa hè dân đã nói (khẳng định) ông nào, ngồi ghế gì, hôm nay xem  ra rõ  còn hơn dự kiến của Ban Tổ chức Trung ương.
Dân Việt nam mình tài thật, Đại hội đảng   chưa họp, các đại biểu chưa bỏ phiếu mà trong nhà ngoài ngõ đã tường   tận hết ai làm chức gì? Trước thì cứ tưởng Đại hội đảng thì phải gương   mẫu hơn, làm ăn nó đàng hoàng tử tế, có tí dân chủ hơn, ít ra cũng có   bầu bán đàng hoàng hơn. Vậy mà nó cũng nhảm y như chuyện nhân dân đi bầu   cử Đại biểu Quốc hội, cái ngày hội của nhân dân 5 năm một lần, một bên   thì đảng cử dân bầu, còn một bên thì đảng cử đảng tự bầu. Đã vậy thì   không hiểu đảng ta tiến hành cái đại hội toàn quốc làm cái gì cho mất   thì giờ, tốn kém tiền thuế của nhân dân?
Nói như vậy cũng vì hôm nay (17/12/2010)   không chỉ ở Việt nam mà toàn thế giới họ biết đã rõ mười mươi về cơ  cấu  nhân sự cụ thể lãnh đạo cao cấp khóa tới của đảng và chính quyền  Việt  nam. Theo Dow Jones, BBC, VOA, RFI, Asahi… đã công bố cụ thể rằng  ông  Nguyễn Phú Trọng sẽ làm Tổng Bí Thư, ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ làm Thủ   tướng, ông Trương Tấn Sang sẽ làm Chủ tịch nước và ông Phạm Quang Nghị   sẽ làm Chủ tịch Quốc hội. Tuy họ nói là sẽ nhưng cái sẽ ấy chắc chắn  tới  100%, vì chính các Ủy viên Trung ương của đảng ta lại là người cấp  tin  cho các hãng thông tấn nước ngoài sai sao được.
Với các vị trí chủ chốt lãnh đạo đất   nước trong năm tới nếu đúng như các hãng thông tấn nước ngoài họ đưa tin   thì đó là chuyện bình mới và rượu vẫn cũ kiễu Nguyễn Y Vân làm bà con   mất công hồi hộp. Nhưng nếu chúng ta tỉnh táo thì với cá nhân tôi cái  đó  là điều quan trọng, thì tin trên là tin mừng đối với đất nước Việt  nam  chúng ta.
Vì sao lại mừng ư? Xin thưa vì với bộ   máy lãnh đạo đầy “năng lực” và “trí tuệ” này thì chắc chắn chỉ cần một   hay vài năm tới đây chứ không cần hết nhiệm kỳ 5 năm của khóa XI này,   với bức tranh kinh tế Việt nam quá u ám như ngày hôm nay mà ông Thủ   tướng muốn bỏ cũng không xong thì đảng CSVN chắc chắn sẽ đưa cả dân tộc   ta tới đích mà Bác Hồ đã lựa chọn cho cả dân tộc ta đang hướng tới, đó   là CNXH. Hoặc không bọn họ sẽ buộc phải chấp nhận một lần nữa quy phục,   nằm trong vòng tay bảo trợ của Trung quốc như Myanmar, Bắc Triều Tiên…   để bảo toàn sự tồn tại của đảng họ và điều đó là sự tuyên chiến với cả   một dân tộc vì người Việt nam chân chính không bao giờ chấp nhận.
Nếu bạn đọc ai chưa đoán ra cái đích   viết tắt CNXH ở bên trên là gì thì xin đừng mất công tra từ điển Chính   trị – Triết học cụm từ viết tắt này, nó là chữ cái đầu của cụm từ Cả   Nước Xuống Hố.
Muốn có một Việt nam mới, muốn Việt nam   trở thành Rồng, thành Hổ để sánh vai với các cường quốc năm châu khác   thì đất nước và dân tộc này phải chịu lột xác, nghĩa là phải chấp nhạn   theo đảng xuống hố trước đã, vì đã xuống hố thì tất cả sẽ mất hết và   đảng ta – đảng CSVN cũng chẳng còn cơ hội tồn tại. Khi ấy toàn thể dân   tộc Việt nam chúng ta sẽ bắt tay nhau cùng làm lại từ đầu để xây dựng   một nước Việt nam dân chủ, hùn cường và giàu mạnh.
Cứ nhìn sang Đông Âu, Liên xô hay gần ta   thì Nam Hàn, Đài Loan, Indonexia …thì thấy, ở các quốc gia đó khi  không  còn đảng cộng sản lãnh đạo, không còn độc tài đảng trị cầm quyền,  khi  mà có dân chủ, tự do và một chính quyền của dân bầu ra có đủ sáng  suốt  để áp dụng hay đi theo các quy luật kinh tế, các bài học của các  quốc  gia đi trước một cách thực sự. Nếu như vậy thì việc đưa một quốc  gia  nhanh chóng trở  thành những con Rồng con Hổ kinh tế không quá mất  thời  gian. Bài học Indonexia là ví dụ điển hình nhất, chỉ từ năm 2004  đến nay  khi mà chế độ độc tài Xuhacto bị đánh đổ buộc phải từ chức mới  chưa đầy  chục năm mà Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã phải ca ngợi  ‘Indonesia là cường quốc đang lên’ .
Tất cả đang chờ đất nước, dân tộc Việt   nam chúng ta ở phía trước không xa khi đảng cộng sản Việt nam đã cố tình   bỏ rơi cơ hội cải cách toàn diện và triệt để như nhiều người hy vọng,   họ vẫn ngoan cố bám chặt lấy cái Chủ nghĩa Mác-Lê nin lạc hậu, lỗi thời   bất chấp cái hậu quả gây ra cho nền Kinh tế như hôm nay mà chúng ta đã   thấy thì tất phải trả giá đắt.
Đêm đen sẽ sắp qua đi, bình minh đã sắp tới.
Ngày rét đậm, 17/12/2010
 
