VRNs (19.11.2011) – Sài Gòn - Ông bà xưa thường nói bần cùng sinh đạo tặc,
đấy là chỉ những người quá khó khăn, khốn khó, nghèo đói, thiếu ăn,
thiếu mặc, thiếu cả lòng liêm sỉ và danh dự, vì sự sinh tồn mà phải bất
đắc dĩ đi ăn cắp, ăn trộm, lấy của người khác để nuôi thân.
Thế nhưng. Ngày nay, một xã hội văn minh
với nhà lầu cao ngất ngưỡng, không còn sống dưới cái thời ăn lông ở lổ,
không còn tục quyền chịu lụy bất kỳ một đế quốc ngoại bang nào, có một
nhà nước XHCN hẳn hoi, vậy mà nạn cướp bóc vẫn tràn lan trên đất nước
Việt Nam, không phải dân cướp mà chính là Nhà cầm quyền sở tại cướp của dân lành, Nhà nước pháp quyền Viện Nam cướp đất đai và các cơ sở tôn giáo của DCCT và của biết bao dân lành khắp từ Bắc vào Nam.
Theo tin mới nhất của nhiều trang mạng
thì tối ngày 16.11.2011, đầu ngày 17.11.2011, có hàng trăm công an, an
ninh, dân phòng chìm nổi mặc sắc phục và thường phục, bảo kê cho 04 xe
bồn, các xe chở vật liệu xây dựng, sắt thép được xe cẩu cẩu bồn và VLXD
qua hàng rào để đưa vào trong BV Đống Đa để thi công công trình bất hợp
pháp trong đêm tối.
Việc xây dựng thông thường được động thổ
và cúng kiến vào buổi sáng để lấy hên, việc chuyển vật liệu xây dựng
(VLXD) cũng thường được vận chuyển vào ban ngày sau lễ khởi
công. Đàng này, nhà nước chưa khởi công động thổ đã vội vàng đưa VLXD
đến để định đánh úp, đánh nhanh rút lẹ trong đêm, sáng ra mọi cái coi
như đã rồi, xong chuyện, chìm xuồng chăng?
Đúng ra có đường có lối thì cứ thế mà
xông vào BV, mắc gì dùng xe cẩu, hay là các xe này quá trọng tải, quá
khổ không thể đi vào trong cổng BV Đống Đa mà phải leo rào vượt tường
chi cho nhọc?
Một nhà nước pháp quyền tại sao lại có
hành động ám muội ? Nếu là công trình phục vụ vì công ích cho nhân dân,
làm vì dân, là đất đai thuộc quyền của nhà nước thì việc gì phải làm
cách lén lút trong đêm hôm khuya khoắt như là hành vi của bọn côn đồ,
trộm cướp.
Việc này làm tôi nhớ lại việc xây công
viên tốc hành của nhà nước CSVN cách đây vài năm cũng cho công an, an
ninh, côn đồ chìm nổi bảo kê vòng ngoài để thợ xây dựng làm công viên
tốc hành trong một đêm trên đất đã cướp của Toà Khâm Sứ Hà Nội, có lẽ là
công viên đạt kỷ lục cấp quốc tế về tốc độ thi công mà ai cũng biết.
Một nhà nước pháp quyền tại sao lại đi
cướp tài sản của nhân dân và tự mình vi pháp luật pháp cách trắng trợn
tới mức đáng phỉ báng đến vậy ? Nhà nước CSVN ‘cướp ngày không đủ
tranh thủ cướp đêm’ là câu đích xác trong thời buổi nhiễu nhương này,
lại càng trung thực hơn với những gì xảy ra tại Thái Hà và các cơ sở tôn
giáo trên toàn lãnh thổ Việt Nam, trong đó có giáo phận Vinh.
Việc Giáo xứ Thái Hà lâu nay đã và đang
đấu tranh với UBND Quận Đống Đa bằng bao nhiêu đơn từ, trong suốt 20
năm, yêu cầu trả lại Bệnh Viện Đống Đa – trước đây là cơ sở tôn giáo của
tu viện DCCT. Đây là việc làm chính đáng không riêng của Giáo xứ Thái
Hà – DCCT, mà còn là nguyện vọng chính đáng của hơn 20.000 giáo dân
thường lui tới Thái Hà – Hà Nội.
Được nghe kể lại rằng ngày trước nhà
nước đã nhiều phen ép buộc cha Giuse Vũ Ngọc Bích “cho mượn” đất tu viện
nhưng ngài nhất định không đồng ý vì đây là đất tôn giáo dùng để thờ
phượng, phục vụ cộng đoàn, nhất là ngài chỉ có vai trò cai quản chứ
không phải là chủ của cơ sở. Nhà cầm quyền CSVN đã đợi lúc cha Bích đi
vắng mà dọn đồ người ta ra khỏi tu viện, ung dung chiếm tu viện rồi biến
thành BV Đống Đa ngày nay. Đây là hành động của bọn côn đồ cướp của
giữa ban ngày.
Tu viện DCCT bị chiếm đoạt cách đây 40
năm, một thời gian quá lâu để “nhà nước pháp quyền VN” trả lại tài sản
cho cơ sở tôn giáo và đã rộng thời gian để các “đồng chí lãnh đạo” chọn
nơi xây dựng bệnh viện, trường học, trạm xử lý nước thải, đất đai chia
chác,… cho đường hoàng đúng nơi, đúng chổ. Thử làm một phép tính nhỏ về
kinh tế để thấy tu viện DCCT bị đối xử bất công đến mức nào.
Với diện tích tu viện DCCT hiện nay đang
bị sử dụng làm bệnh viện Đống Đa, nếu phải đi thuê, một tháng ít nhất
50.000 đô la mỹ. Một năm sẽ là 600 ngàn, 10 năm sẽ là 6 triệu, và 40 năm
là 24 triệu đô la Mỹ, tương đương hơn 480 tỉ đồng Việt Nam. Đây là một
đóng góp không phải nhỏ, vì nó đủ xây hai bệnh viện đạt chuẩn quốc tế.
Vậy mà nhà nước Việt Nam chỉ tuyên truyền và cho rằng DCCT đòi lại cơ sở
là không ý thức việc đóng góp cho công ích.
Nhà nước đâu có nghèo nàn gì mà lại đi
cướp đất đai, cơ sở tôn giáo của người khác. Nhà nước NÓI đất đai là
thuộc sở hữu toàn dân chẳng qua là cách mị dân; thực tế có dân nào được
làm chủ đất đai của mình không, dân chẳng qua “được” sở hữu quyền sử
dụng đất có phân biệt, nghĩa là Dân thuộc loại sơ sở tôn giáo thì KHÔNG
được cấp giấy tờ chi cả.
Đất thực tế là nằm trong tay nhà nước,
kẻ vô sản sau khi cướp chính quyền giờ trở thành ông chủ của cả một dân
tộc. Giờ đây, với hằng hà sa số cơ man là đất đai, nhà nước có muốn làm
vài chục thậm chí vài trăm BV, trường học, công viên, hoặc trạm xử lý
nước thải mà chẳng được miễn rằng cứ làm trên quỹ đất của nhà nước, đừng
CƯỚP ĐẤT của người dân làm của công là hòa bình, dân chủ, cũng chẳng ai
rảnh rang dư hơi dư sức mà cứ đi nộp đơn chổ này, yêu cầu khiếu kiện
chỗ kia.
Cái gì tới cũng sẽ tới, tức nước vỡ bờ
là lẽ đương nhiên. Khoảng 8 giờ sáng, ngày 18.11.2011, có rất đông giáo
dân từ nhiều giáo xứ quanh Hà Nội đã cùng giáo dân, tu sĩ Thái Hà kéo
tới biểu tình trước trụ sở UBND thành phố Hà Nội, đòi nhà cầm quyền CSVN
trả lại đất đai đã ‘cướp giữa ban ngày’ cho người bị hại là DCCT. Đây
là yêu cầu chính đáng không riêng của giáo dân, tu sĩ Thái Hà mà là
nguyện vọng chung của nhiều tầng lớp nhân dân bên đạo cũng như bên
lương.
Lâu nay, người đi biểu tình vì bất cứ lý
do gì thì thể nào cũng bị nhà cầm quyền bách hại, bắt bớ, tống giam, hạ
ngục bằng các hành động côn đồ, trấn áp, đánh đạp, trùm bao bố,… Dù con
người bị tống giam, hạ ngục, tù đày, đánh đập dã man nhưng tinh thần họ
ngẩng cao không nao núng, không khuất phục, không cúi lòn trước ách
thống trị cường quyền, hung bạo của CSVN.
Lần nay, lượng tham gia biểu tình không
là vài chục người như những tháng mùa hè năm 2011 qua mà hàng trăm, rồi
sẽ hàng ngàn người cùng nêu cao ý chí đòi công lý, sự thật cho dân tộc.
Và có lẽ sau cuộc biểu tình này cũng không ít gia đình mất đi người thân
của mình vì CSVN bắt cóc, giết hại, tù đày không có lý do.
Cảm ơn giáo dân Thái Hà, cảm ơn tu sĩ
Thái Hà, cảm ơn DCCT đã cùng chung lưng đấu cật, đoàn kết đấu tranh vì
công lý cho non sông đại Việt. Qua sự kiện này mới thấy được sức mạnh
đoàn kết trong nhân dân như những ngọn sóng thần đổ ập dồn dập không chi
cản nổi. Cộng sản dù nay có chính quyền nhưng đi ngược quyền lợi, lợi
ích của nhân dân thì cũng tới lúc khánh kiệt, suy tàn là điều không thể
cản.
Quân Minh