"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Donnerstag, 24. Februar 2011

CỔ VĂN VIỆT NAM "HIỆN ĐẠI"...

Đây là bài “kiểm tra kiến thức văn học” cuối năm với đề tài: "Bằng kiến thức đã học và kinh nghiệm thực tế, em hãy phân tích hình tượng nhân vật Thúy Kiều và liên hệ với hoàn cảnh hiện đại". 

Bài kiểm tra của một em học sinh mang tựa đề “Kiều Phải Sống!” và có nguyên văn như sau:

"Nguyễn Du là một đại văn hào của đất nước, và tác phẩm Kiều là một kiệt tác bất hủ của văn học Việt Nam đã liên tục nhiều thế kỷ lọt vào top ten những tiểu thuyết được yêu thích nhất trong tuần của MTV. Chỉ tính riêng trong tháng mười một, nhân vật Kiều cũng như Sở Khanh đã được lên trang bìa và trang giữa của nhiều báo với số lượng hơn hẳn các diễn viên Hàn Quốc trong phim “Anh em nhà bác sỹ.” 

Hằng ngày hiện nay Kim Trọng, Mã Giám Sinh, Từ Hải và Thúy Vân... đều dành hết thời gian trả lời thư ái mộ của bạn đọc mà cũng không đủ. Riêng các áo in hình Vương ông và Hoạn thư trong dịp Noel vừa qua đã bán được với số lượng kỷ lục với giá rất nhiều dollars, có khuyến mãi cho người mua số lượng lớn.

Bản thân em rất quý mến Kiều vì cô ấy dễ thương, sinh ra trong một gia đình hoàn cảnh khó khăn, cuộc sống gặp nhiều éo le, trắc trở, nhưng Kiều vẫn phấn đấu vươn lên. Chỉ tiếc khi Kiều bán mình chuộc cha không chịu coi kỹ giá cả, đúng vào lúc thị trường nhiều biến động nên bị lừa đảo, tư thương ép giá quá trời.

Riêng về vấn đề Kiều nhảy xuống sông Tiền Giang tìm đường tự vẫn thì đó là một hành động nông nổi, thiếu suy nghĩ và cũng chứng tỏ thời kỳ này còn lạc hậu về kỹ thuật, không có nhiều phương án để chọn như chọn số điện thoại di động trong đợt giảm giá vừa qua. Với kinh nghiệm thực tế của em, vào lúc này nếu có xảy ra chuyện gì thì Kiều vẫn phải sống bởi các lý do chủ quan và khách quan như sau:

1- Nhảy xuống sông thì hiện nay nước ngập, lòng đường hoặc vỉa hè sau cơn mưa cũng có thể thành sông, nhưng độ sâu rất thất thường, Kiều mà không biết chỗ (mà làm gì có ai biết) nhảy bừa vào chỗ cạn thì có thể sứt trán hoặc trầy đầu gối chứ chết đuối là rất khó khăn.

2- Tất nhiên là Kiều có thể nhảy lầu. Nhưng hiện nay dưới các lầu đều có dây điện thoại hoặc dây phơi quần áo chằng chịt. Kiều gieo mình xuống mắc vào những sợi dây này sẽ bị phơi nắng, dẫn tới việc phải mua kem dưỡng da chứ không thể chết được. Đã có trường hợp nhảy lầu mười ngày sau mới tới đất.

3- Sau đó Kiều có thể chọn cách lao vào ô tô đang chạy. Cách này có lợi là có thể bẹp dí như bánh tráng trong thời hạn rất nhanh, không sợ bị cứu chữa ngoài ý muốn, và hình như Kiều đã áp dụng thí điểm ở một số ngã tư. Nhưng ôi chao, Kiều cứ thử chỗ nào thì chỗ ấy lại kẹt xe cả ngày trời.

4- Có cách tự vẫn hiện đại nhất là cho điện giật, nhưng Kiều bị lừa đảo đúng vào mùa khô, mực nước sông đều cạn kiệt ngoài dự đoán của Sở Điện lực nên Kiều cứ dùng dây điện châm vào người mấy lần mà điện vẫn bị cúp hoặc tệ hơn nữa, điện yếu khiến Kiều bị giật tê tê chứ toàn thân vẫn nguyên vẹn "rõ ràng trong ngọc trắng ngà".

5- Cuối cùng, Kiều áp dụng phương pháp phổ biến và rẻ tiền nhất là uống thuốc trừ sâu. Nhưng số Kiều quả là lận đận, nàng đã cẩn thận uống đến mười chai mà vẫn phây phây tăng trọng lượng. Về sau mới biết đó là loại thuốc trừ sâu dởm pha bằng nước đường.

Kết luận là trong bất kỳ hoàn cảnh nào em thấy Kiều cũng cần phải sống. Sống để nhìn thẳng vào sự thật, để lạc quan yêu đời và để xem cho hết các bộ phim nhiều tập rất hay đang được chiếu trên tivi. Kiều cũng cần bắt chước Củng Lợi, phải sống, phải sống và phải sống!"

BCT (sưu tầm)

---------------------------

Nhà Kiều ở phố ND
Con ông viên ngoại bị tù mấy năm

Thúy Kiều vốn học chẳng chăm
Chỉ chăm tụ tập lăng nhăng suốt ngày
Thúy Vân vốn cũng chẳng ngay
Giống như bà chị, một bày đàn em

Một thằng mặt mũi nhá nhem
Một thằng mù dở, một thằng thọt chân
Một thằng giả nghĩa giả nhân
Tên là Từ Hải, trung thần số 2

Một thằng trông khá đẹp trai
Trung thần số 1, là ngài Thúc Sinh
Cả băng tên gọi "Trung Tình"
Đưa xe, đánh võng, đọ "trình" bem nhau

Bên kia, ở phố hàng Rau
Có băng khét tiếng là "Rau Chân Gà"
Đứng đầu là mụ tú bà
Có thằng em ruột tên là Sở Khanh

Thằng chồng mặt cũng gian manh
Tên Hồ Tôn Hiến, nửa anh, nửa thằng
Một thằng móm nửa hàm răng
Họ là Con Ngựa, tên là Giám Sinh

Tình hình là rất tình hình
2 băng kèn cựa, chỉ rình lẫn nhau
Tranh giành khu đất đường tàu
Nơi có thùng rác toàn màu ve chai

Mọi hôm khu ấy "cưa" 2
Bỗng dưng hôm trước có 2 thằng vào
Thúy Vân có con "cào cào"
Để cạnh hố rác thế nào ..."bốc hơi"

Tiên xư cái kiếp ăn chơi
Khóa 3 lớp khóa mà quên rút chìa
Tại vì đang mải tăm tia
Cái thằng Kim Trọng bên kia chiến hào

"Tao chửi mả bố thằng nào
Rỗi hơi ăn cắp con cào cào kia
Lấy xe vứt lại cái chìa
Cộng thêm đôi lốp, chỉ lìa bộ khung"

Nói rồi nổi giận đùng đùng
Gọi theo cả nhóm đi lùng thằng kia
Mất 2,3 buổi tăm tia
Tìm ra thằng đấy bên kia Tú Bà

Kiểu này nhất quyết ko tha
Phải đập cho nó ra ma phen này
Nếu ko nó lại quen tay
Có con Cup "ghẻ" có ngày mất toi

Thế là sau 1 hồi còi
Thúy Kiều tìm nợ để đòi cho em
Lúc ấy trời khá nhá nhem
Quyết ko thể để đàn em coi thường

Tú Bà trước vẻ kiên cường
Điểm danh đệ tử, tìm đường rút lui
Chỉ khổ thằng Hiến nó xui
Bị ăn trọn quả dùi cui vào mồm

Từ Hải với giọng ồm ồm
"Tiến lên tóm lấy thằng mồm móm kia"
Giám Sinh thấy mình bị "tia"
Chạy đứt cả dép, chạy lia cả quần

Chỉ mong sao chạy thoát thân
Đứa nào đứa nấy bất tuân Tú Bà
Cũng may trong số đại ca
Có thằng đầu gấu chính là Sở Khanh

Cái thằng ôn đấy mới "tanh"
1 cành hôi nách, 1 cành thối chân
Cùng thằng Kim Trọng, đệ thân
Vừa đi bóc lịch 1 tuần về xong

Bõ công cái sự trông mong
Thúc Sinh ra cản, đừng hòng ra tay
"Thích thì chơi với anh mày,
Solo 1 1 chú mày nghĩ sao?"

Sở Khanh biết nó trình cao
"solo 1 1 thằng nào dám chơi"
Thế là vận sức lấy hơi
Nhảy ngay xuống cống để bơi về nhà

Thế là bên mụ Tú bà
Bị thua tan tác, thế là hết phim