"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Mittwoch, 23. Februar 2011

Râu Khổng Tử cắm cằm Các-Mác

Phong Trần 

Một trong các nhân vật nổi tiếng của tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung là Nhạc Bất Quần, một tay ngụy quân tử siêu đẳng.

Nhưng xét về mặt xảo trá và thâm hiểm thì các lãnh tụ Cộng Sản Trung Hoa ngày nay so với Nhạc Bất Quần “lại là phần hơn”. Khi Lưu Hiểu Ba được giải Nobel Hòa Bình thì Bắc Kinh bị chạm nọc, vì vòng hoa danh dự trao cho Lưu Hiểu Ba cũng là bản án dành cho cái chính thể đã đàn áp nhà vô địch dân chủ này một cách đê hèn và độc ác.


Chửi rủa, dọa nạt không xong, Bắc Kinh bèn sai giáo sư đại học Đàm Trường Lưu (tiến sĩ thứ thiệt, chứ không phải tiến sĩ giấy kiểu tiến sĩ Mác-Lê do trường Đảng Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam nặn ra đâu) hộc tốc dựng ra một cái giải rất hề, giải “Hòa Bình Khổng Tử” để chọi lại giải Hòa Bình Nobel của Thụy Điển. Đặt ra cái giải cải lương Hồ Quảng rồi thì phải kiếm người trao giải chứ. Trao cho ông “chống đế quốc tới cùng” Fidel Castro hay ông Hugo Chavez nửa điên nửa dại thì sợ Hoa Thịnh Đốn nó giận, trao cho lãnh tụ hung hăng con bọ xít Kim Chính Nhật thì giải “Hòa Bình Khổng Tử” phải đổi tên thành giải “Chiến Tranh Khổng Tử”. Trao cho mấy thần tử “An Nam” như Lê Khả Phiêu hay Nông Đức Mạnh thì sợ mang tiếng tư túi con cháu trong nhà. Tính tới tính lui bèn bấm bụng dúi cái giải ế ẩm này cho ông già Liên Chấn (nguyên Phó Tổng Thống Đài Loan), lập trường chính trị nửa nạc nửa mỡ. Tội cho ông Liên Chấn, mãi đến khi Bắc Kinh công bố mới giật mình hay rằng mình bị quấn cái giải yếm này vào cổ.


Liên Chấn mặt mũi nào mà đi nhận cái giải kỳ cục như vậy. Bắc Kinh bèn chơi trò ba que, sai một cô bé hỷ mũi chưa sạch lên sân khấu nhận giải thay cho cụ già từng là Phó Tổng Thống một nước. Viên chủ tịch cái gọi là Ủy Ban Giải Hòa Bình Không Tử rất giỏi trò đểu, ấn định ngày trao giải Khổng Tử trước ngày trao giải Nobel đúng một ngày để chơi gác. Nhưng có ma nào để mắt tới cái trò hề rẻ tiền này đâu. Ấy vậy mà khi được một anh nhà báo rỗi hơi phỏng vấn thì họ Đàm phóng đại ngôn, nào là dân Trung Hoa có trên một tỷ ba người, đất rộng người đông nên giải Khổng Tử phải có giá trị hơn giải Nobel của một nước chưa bằng một tỉnh nhỏ của Trung Quốc. Lý luận kiểu lấy thịt đè người đấy. Nói như thế thì hễ người Hoa đặt ra giải gì thì giải đó phải hơn tất cả các giải khác của thế giới. Các giải thưởng lừng danh của thế giới như giải Oscar, giải Fields, Pulitzer, Chopin, Goncourt… dần dần sẽ bị xóa sổ vì Trung Quốc sẽ cho ra đời các giải mới.


Tại sao lũ con cháu lại lôi cụ Khổng Tử ra làm trò hề? Nhiều học giả Trung Hoa còn phẫn uất nói rằng
“chúng nó hiếp dâm Khổng Tử”.

Khổng Phu Tử thì dính dáng đếch gì đến chủ nghĩa Cộng Sản nhỉ? Chả lẽ các ông Các-Mác, Ăng-ghen đã dựa trên
Luận Ngữ mà viết ra Tư Bản Luận? Hay chế độ Cộng Sản là sự hồi phục của chế độ phong kiến? Các lãnh tụ Cộng Sản Trung Quốc đem Khổng Tử lên bàn thờ vì muốn chôm câu “Trung thần bất phụng nhị quân” của Khổng Khâu và đổi thành “Trung thần bất phụng nhị đảng” để chống diễn biến hòa bình. Ôi Khổng Tử mới là thần thánh của đảng Cộng Sản của thế kỳ 21! Cách Mạng Văn Hóa mới đây! Chủ nghĩa Mác hoang tưởng đã bị loài người chối bỏ và trở thành lịch sử nên sẽ được xếp vào viện bảo tàng. Không cần kiên trì theo chủ nghĩa Mác-Lê nữa. Đã có Khổng giáo dạy dân trung thành với Đảng. “Quân Sư Phụ” trở thành kinh nhật tụng của thần dân thời đại. Ngày nay không có vua nhưng có Đảng. Đảng thay cho vua ngồi trên đầu cha mẹ. Phải tròn chữ Hiếu với Đảng trước khi trả hiếu cho cha mẹ.

Đền miếu Khổng Tử mọc lên như nấm. Từ Tân Cương tới mũi Cà Mau, từ đảo Điếu Ngư tới Hoàng -Trường Sa, toàn dân, toàn quân, toàn Đảng thi đua học tập và thực hiện Khổng Giáo. Toàn Châu Á sẽ thanh bình thạnh trị như thời kỳ phong kiến oanh liệt của triều đại Tần Thủy Hoàng.


Thủ đô Hà Nội tuy mới có Khổng Miếu nhưng nước Tàu sẽ chi viện thêm vài trăm tỷ để xây Trung Tâm Văn Hóa Khổng Tử thật hoành tráng, có cả khu giải trí gồm khách sạn Năm Sao, sòng bài, nhà tắm hơi… thu hút hết du khách thập phương.


Chẳng còn ai bước chân đến khu Văn Miếu của ta nữa. Các lãnh đạo ta sẽ giàu thêm vài chục triệu Nhân Dân Tệ nhờ tiền “boa” cho dịch vụ “Phờ-Răng-Chai”(franchise) Miếu Khổng Tử.


Việt Nam sẽ được thiên triều phong cho vài nghìn tiến sĩ Khổng học thay thế các tiến sĩ triết học Mác-Lê lỗi thời. Dĩ nhiên những người đuợc cấp bằng đầu tiên phải là 13 ngài trong Bộ Chính Trị của đảng ta tức Thập Tam Yêu Đảng (
Ghi chú: Thập Tam Yêu còn gọi là Xập Xám Chướng, xin độc giả không chơi Mạt-Chược bỏ lỗi không giải thích các từ này đến nơi đến chốn, chỉ xin ngắn gọn: Xập Xám Chướng là 13 cây bài không giống ai, không xếp thành phu được, giống như một mớ tả pí lù vậy).

Đại hội đảng XI sắp tới sẽ cắt cái đuôi “Xã Hội Chủ Nghĩa” ra khỏi Kinh tế Thị trường để thay bằng cái đuôi “định hướng Khổng giáo”. Quan Thượng Thư Lề Phải Tôi Như Rứa lại hồ hởi ra lệnh cho các cơ quan truyền thông cả nước cất tiếng ca:

Đảng ta đổi mới chính trị thật tài tình, kết hợp nhuần nhuyễn chủ nghĩa Xã hội Khoa Học với Khổng Học “vạn thế vô địch”.
Các-Mác hay Khổng Tử, ai cười ai khóc? 
Phong Trần
(quán chủ Phong Trần quán)