Quán có 150 chỗ ngồi lúc nào cũng kín và đa số là khách là người Việt Nam. Ông chủ quán cho ký giả báo mạng Tin Nhanh biết, thực khách Hà Nội chọn món phở giá 37.5 Mỹ kim một tô ngày càng đông và hai loại phở rẻ tiền nhất vẫn là “món chiêu bài” giúp quán ông mỗi lúc một phát đạt.
Theo ông, bí quyết thu hút khách của quán phở không chỉ dựa vào sự quảng bá thịt bò nhập cảng từ Úc, Mỹ, Nhật mà còn là cách chuẩn bị món ăn.
Chủ tiệm còn cho rằng giới tư bản đỏ ở Hà Nội ngày càng chú ý đến vệ sinh thực phẩm và sẵn sàng chi tiền để được dùng món ăn chế biến từ thực phẩm “sạch.”
Báo Tin Nhanh cho biết thêm, một trong những thực khách thường xuyên đến quán phở “hạng sang” ở đường Láng Hạ là một ông giám đốc công ty địa ốc tên Th. Nói rằng: “Chúng tôi không bao giờ đến những quán cóc lề đường, cả những tiệm ăn nhỏ. Tôi đến quán phở này không phải để được tiếng chơi sang, mà vì phở ngon và không pha trộn các loại phụ gia độc hại.”
Mỗi tuần khoảng 2 lần, cả gia đình 8 người đến quán phở, chi phí bữa ăn sáng lên đến 300 Mỹ kim, ông Th. vẫn cho “khoản chi đó là vừa phải và xứng đáng để đổi lấy sự an toàn cho sức khỏe của con người.”
Cũng tại quán này, ông Th. “thưởng thức” một ly cà phê không dưới 10 Mỹ kim, và ông chấp nhận vì tin rằng ly cà phê không chứa hóa chất.
Trong khi đó tại Sài Gòn vài năm trở lại đây xuất hiện ngày càng nhiều quán ăn sang trọng không kém quán phở ở Láng Hạ.
Một đại gia cho báo Người Việt biết, một số nhà hàng lẩu nấm kiểu Nhật tại trung tâm Sài Gòn hiện nay là nơi lui tới “thời thượng” của giới tư bản đỏ trong nước. Tại một nhà hàng ở đường Tú Xương, quận 3, một lẩu nấm giản dị dành cho 2 người ăn có giá không dưới 100 Mỹ kim.
Và cuối cùng, giai cấp công nhân Việt Nam khi đọc được tin này sẽ bàng hoàng hay không thể tin vào tai mình khi một tháng lương của họ chỉ mua được 2 tô phở ở Láng Hạ, Hà Nội mà thôi.
MỸ HẠNH
SAU ĐÂY LÀ HÌNH ẢNH NHỮNG NGƯỜI SẮP ĐƯỢC ĂN “PHỞ HÀ NỘI”