"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Montag, 10. Januar 2011

XIN HÃY LẤY “TẠ ƠN” THAY CHO “NGUYỀN RỦA”

Lê  Thành Nhân   

BOM ĐẠN TỪ KẺ THÙ VÀ BOM ĐẠN TỪ PHÍA CỦA CHÍNH CHÚNG TA

Nếu ai có cơ hội đọc các bài viết trên Mạng của người Việt (mà đa số là người Việt Quốc gia tỵ nạn CS) trong những ngày cuối tháng 10, đầu tháng 11 vừa qua đều không khỏi vô cùng đau đớn, xót xa:  Riêng tôi, tôi cảm thấy những ngày ấy còn đen tối, đớn đau và xót xa hơn cả cái sáng 30 tháng 4 năm 1975 khi tôi đứng trước Dinh Độc Lập chứng kiến cảnh quân CS Bắc Việt tiến vào chiếm thủ đô Saigon. Ngày 30 tháng 4 năm 1975, Quân Dân Miền Nam bị tấn công bởi kẻ thù với các chiến xa và hỏa tiển của TC và Liên xô.  Hôm nay người QG ở hải ngoại phải hứng trên đầu những trận mưa bom từ những người tự nhận là “Quốc gia”.  


Mỗi ngày có hàng ngàn bài viết trên các diễn đàn Việt ngữ chửi bới thâm tệ các cấp lãnh đạo của các chế-độ Miền Nam, từ thời Chánh-phủ Quốc gia (1948) đến đệ nhứt và đệ nhị Cộng hòa. …Vị quốc-trưởng nào, vị lãnh đạo quân sự, hành chánh nào cũng có tỳ vết, lỗi lầm để những cây viết ấy moi ra để chửi.………. Từ Quốc-trưởng Bảo Đại, đến các Tổng Thống Ngô Đình Diệm, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, PTT Nguyễn Cao Kỳ, PTT Trần Văn Hương (và là Tổng thống hợp pháp cuối cùng của VNCH), các Tướng Trần Thiện Khiêm, Dương Văn Minh, Lê Minh Đảo,  v. v. … Chửi bới cấp lãnh đạo quốc gia không đả, họ quay sang chửi bới lẫn nhau.  Rồi nhóm nầy chửi nhóm kia, đáng buồn nhứt là tôn giáo mà cũng chia phe, chia phái ra để chửi nhau thì không còn gì để nói.  Lịch sử VN chưa bao giờ phải trải qua một thời kỳ bi đát đến như vậy!  Đó là lý do tại sao chúng ta thua CS ngày 30 tháng 4 năm 1975.  Đó là lý do tại sao hơn 35 năm rồi, người QG ở hải ngoại không làm được điều gì để có hy vọng xóa bỏ được chế độ CS tại quê nhà.  Chúng ta phải can đảm nhìn nhận sự thật phủ phàn nầy.

Tôi cảm thấy đau đớn, xót xa không phải vì tôi là một tổng thống, thủ-tướng hay tướng lãnh hay là họ hàng, thân thuộc của những vị đó.  Tôi chỉ là một công dân như bao nhiêu công dân khác của VNCH.  Tôi cảm thấy tủi nhục bởi vì vinh dự của Quốc gia tôi bị xúc phạm, quốc thể của nước tôi bị chà đạp.   Lẽ nào một Đất Nước tự hào có hơn 4 ngàn năm văn hiến mà gần cả trăm năm nay lại không sản sinh ra được một nhà lãnh đạo quốc gia, một vị tổng thống nào mà “không bị  chửi bới” hết!  Ví dụ, tôi vừa mới thấy một bài viết ca ngợi Cụ Trần Văn Hương thì ngày sau đã có hai ba người viết xuyên tạc, bôi lọ Cụ một cách vô lý, không chắc là từ người CS.  Trong khi đó thì tại sao nước Mỹ có một lịch-sử chỉ mới hơn 200 năm mà đã có được biết bao tổng thống mà toàn dân Mỹ biết ơn và kính trọng? Không phải vì nước Mỹ có nhiều bậc lãnh đạo đáng kính, nhưng là vì người dân Mỹ biết kính trọng những bậc lãnh đạo của họ. Đó chính mới là cái mấu chốt của căn bệnh của người Việt Quốc-gia trong quá khứ và hiện tại.  Ví dụ như ai cũng biết Tổng thống Clinton đâu phải là một con người toàn vẹn, thế mà người dân Mỹ vẫn dành cho ông ta sự kính trọng của một vị tổng-thống.  Người dân Mỹ đâu có lên internet lôi ra chửi bới thậm tệ như người Việt Nam chửi bới các tổng thống, tướng lãnh, lãnh tụ của mình.  Những dân tộc văn minh trên thế giới như Anh, Mỹ, Pháp, Nhựt, Đức, v.v… đều có được một trình độ dân trí cao, KHÔNG hề thất lễ, chửi bới, mạt sát các vị lãnh đạo quốc gia của nước họ. Bởi, người dân có trình độ nhận thức cao ắt phải hiểu là khi mình nhục mạ các cấp lãnh đạo quốc gia của mình tức là tự phỉ nhổ chính mình chứ đâu phải là điều vinh dự đáng tự hào.  Dân tộc càng văn minh họ càng biết ơn, kính trọng vua, quan (nếu còn chế-độ quân chủ như Anh, Nhựt, v.v..), các cấp lãnh đạo, trí thức, tướng lãnh của nước họ.

TẠI SAO NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA CHỬI BỚI CÁC CẤP LÃNH ĐẠO QUỐC GIA CỦA MÌNH?

Các nguyên nhân chính của tình trạng đó là:

- Tuyên truyền của CS trước, và nhứt là sau 1975.  NQ36 của BCT/ĐCSVN tại hải ngoại hiện nay.
- Sự thảm bại của Miền Nam năm 1975 và chánh sách tẩy não, đấu tranh giai cấp của CS.
- Yếu tố lịch-sử và sự lạm dụng “Tự do”.

Như mọi người đều biết: vũ khí được người CS sử dụng nhiều nhứt là bịa đặt, bôi lọ cá nhân các cấp lãnh đạo của phía Quốc gia từ trước 1945.  Hơn 65 năm nay họ vẫn đầu độc người dân bằng cách đó.  Ngày nay họ còn “xuất khẩu” chiến tranh tuyên truyền đó ra hải ngoại trong khuôn khổ của NQ36.  Người dân Việt Nam không phải ai cũng có đủ sáng suốt và trình độ để không bị ảnh hưởng bởi các luận điệu tuyên truyền của CS.

Sự thảm bại năm 1975 của chế độ Miền Nam trước cuộc xâm lược của CS Miền Bắc với sự viện trợ quân sự vô giới hạn của Liên xô và TC đã triệt hạ danh dự và uy tín của hàng ngũ lãnh đạo của phía Quốc gia trong mọi lãnh vực: chính trị, quân sự, hành chánh, v.v...  Thêm vào đó kẻ tạm gọi là “chiến thắng” đã bắt mấy trăm ngàn quân-dân-cán-chính VNCH giam vào các trại tập trung (concentration camps) kiểu Staline để tẩy não và tuyền truyền hàng chục năm.  Kẻ chién bại không có quyền viết lịch sử!  Tại sao nước Nhựt, nước Đức, … cũng bại trận mà người dân họ đâu có đem vua họ, tướng lãnh họ ra để mạt sát?  Chính nhờ vậy mà từ những nước chiến bại các nước đó đã trở lại vị thế của những cường quốc mà thế giới phải kính nễ. Các dân tộc đó có những “giá trị” mà chúng ta phải học hỏi. Chúng ta cần thay đổi “hệ thống giá trị’ (system of values) hiện hữu của chúng ta hoặc là chúng ta sẽ bị lịch sử đào thải

Ngoài các trại tập trung, trong xã hội thì người CS tiến hành “đấu tranh giai cấp”: con tố cha, vợ tố chồng,  công nhân tố chủ nhân, trò tố thầy, lính tố tướng lãnh, người công dân chửi bới  thủ tướng, tổng thống mình, anh chăn trâu chửi người trí-thức….Họ lật ngược “thang giá trị” (échelle des valeurs) của xã hội văn minh và theo thang giá trị Marxist với câu nói tiêu biểu nhứt của Mao Trạch Đông: “Trí thức không bằng cục phân”.  Người CS xây dựng xã-hội của họ trên hận thù giai cấp và sự dốt nát.  Một số người Việt đã vô tình mang theo các tư tưởng đó ra nước ngoài mà không biết và đang sử dụng thoãi mái!  Những cây viết hiện nay chửi bới thậm tệ nhứt chế độ VNCH là từ nước ngoài chứ không phải từ trong nước.  Điều trớ trêu là người trong nước (kể cả người Miền Bắc trước đây) lại quý trọng tất cả những gì của VNCH cũ!

Người Pháp đã mang đến Việt nam nhiều “giá trị” quý báu về khoa học, văn học, nghệ thuật, khái niệm tự do, dân quyền, v.v. giúp Việt Nam phát triễn theo gương các nước Tây phương (thay vì vĩnh viễn lệ thuộc nước Tàu).  Nhưng hệ thống chánh trị của Pháp thua xa hệ thống chánh trị của người Anh mà người Mỹ thừa hưởng ngày nay.  Trong khi các cựu thuộc địa Anh như Ấn độ, Mã-Lai-Á, v.v….sau khi độc lập đều có được môt chế độ chính trị ổn định và phát triển tốt đẹp, thì tất cả các thuộc cũ của Pháp đều thất bại như Congo, Việt Nam,…Ngay cả mẩu quốc Pháp cũng bị khủng hoảng triền miên cả đến ngày hôm nay.  Nhờ phỏng theo phần nào Tổng thống chế của Hoa Kỳ với Hiến-pháp đệ V Cộng-hòa, nên nền chính-trị nước Pháp đã được phần nào ổn định hơn trước kia.  Người Anh nói vể người Pháp: ”Mỗi người Pháp là một nước Pháp”.  Sau 100 năm hấp thụ khái niệm “tự do” của Pháp cộng với 50 năm của cuộc chiến chia rẽ dân tộc, ngày nay không ai lấy làm lạ: ”Mỗi người Việt Nam ở hải ngoại ngày nay là một nước Việt Nam”. Đó là các nguyên nhân chính của tình trạng phân hóa cực độ của chúng ta hiện nay. 

Hôm nay, thuận cơ Trời, đáp lại tiếng gọi của lương tâm, người viết muốn lợi dụng cơ hội của mùa Lễ Tạ ơn có tính cách lịch sử năm nay để gởi đến mọi người Việt Quốc gia một thông điệp tích cực: “XIN HÃY TẠ ƠN THAY VÌ NGUYỀN RỦA”.

XIN HÃY “TẠ ƠN” THAY VÌ “NGUYỀN RỦA”

Sau khi đáp chiếc tàu MayFlower đến bến bờ Tự do trốn chạy nạn đàn áp, bách hại vì tín ngưỡng ở Anh quốc, vừa gặt hái xong mùa đầu tiên, những người di dân đầu tiên đã biết nghĩ trước nhứt đến việc “Tạ ơn”. Đó là một đặc điểm của cái “hệ-thống giá-trị” (system of values) mà tôi nói trên đây. Tôi sẽ trở lại vấn đề quan trọng nầy trong một dịp khác.

Hơn 3 triệu người Việt chúng ta trốn chạy nạn CS lẽ ra đã phải làm công việc “Tạ ơn” đó từ lâu thay vì phí không ít thì giờ và tâm trí để nguyền rủa quá khứ và chửi bới lẫn nhau.

Vậy trong tinh thần nêu trên của mùa Tạ ơn của người Mỹ năm nay tôi xin thành khẩn đề nghị với người Việt tỵ-nạn CS chúng ta như sau:

1. Xin hãy TẠ ƠN các bậc tiên đế, tiên hiền đã dựng nên nước Việt, giữ gìn và  mở mang bờ cõi nước Việt được rộng lớn như ngày nay, kể cả các vua, quan Triều Nguyễn như Vua Bảo Đại.

2. Xin hãy TẠ ƠN các vị Quốc-trưởng, Tổng thống, các cấp lãnh đạo Quốc gia thuộc các lãnh vực chánh trị, quân-sự, v.v… đã lèo lái con thuyền Quốc gia được tồn tại cho đến ngày 30-4-1975 qua Chánh-phủ Quốc-gia Việt Nam (1948-1954) và hai chế-độ VNCH (1954-1975).

3. Xin hãy TẠ ƠN các anh hùng tử-sĩ, thuộc Dân Quân Cán Chính các cấp của Miền Nam đã hi sinh để giữ được Miền Nam đến ngày 30-4-1975, nhứt là các cấp lãnh đạo quân sự, chính trị, hành chánh đã tuẩn tiết sau ngày Miền Nam thất thủ.

4. Xin hãy TẠ ƠN những chiến sĩ Quốc gia đã đấu tranh để sống sót trong ngục tù CS hay để mưu đồ phục quốc trong các chiến khu.

5. Xin hãy TẠ ƠN những chiến-sĩ Quốc-gia, sau khi đến được bến bờ Tự do, vẫn tiếp tục giữ vững được ngọn lửa đấu tranh để chờ ngày quang phục quê hương.

6. Xin hãy ĐẶC BIỆT TẠ ƠN nước Mỹ đã cưu mang hơn hai triệu người tỵ nạn chúng ta và cho chúng ta cơ hội nuôi dưỡng một thế-hệ hậu duệ có khã năng thay thế chúng ta đánh đuổi ngoại xâm TC và xây dựng lại Đất Nước trong những năm tháng sắp đến.

7. Xin hãy ĐẶC BIỆT TẠ ƠN nước Mỹ đã, xuyên qua Ts. Henry Kissinger, trả lại danh-dự và công lý cho Quân Dân VNCH khi công khai nhìn nhận vào ngày 29 tháng 9 năm 2010 tại thủ-đô Hoa-Thạnh-Đốn là: chính nước Mỹ phải chịu trách nhiệm về của cuộc thảm bại tại Việt Nam năm 1975, chứ KHÔNG phải Việt Nam Cộng Hòa. (Xin mời xem bài “Đã đến lúc phải đòi lại Danh dự cho Quân Dân VNCH” trên trang mạng www.minhductandan.com)

8. Sau cùng, xin hãy ĐẶC BIỆT TẠ ƠN nước Mỹ đã công bố chánh sách ngoại giao và quân-sự mới nhằm bảo đảm an-ninh và  tự do cho khu vực Á châu-Thái Bình Dương trong đó có Việtnam, chống lại tham vọng bành trướng của TC.

Bởi vậy, tôi coi mùa Tạ Ơn năm nay mang tính cách lịch sử.  Người Việt chúng ta nên học từ các dân tộc tiên tiến cách đối xử công bằng với các cấp lãnh đạo Quốc gia của mình, dù trong vinh quang hay chiến bại.  Những vị hiện thích chửi bới các tổng thống, thủ tướng, tướng lãnh, v.v. của VNCH thì xin vui lòng tự đặt cho mình hai câu hỏi sau đây:

Nếu vị nào chửi bới TT. Diệm, TT. Thiệu, TTg Hương, ông Tướng nầy, ông Tá kia là bê bối nên mất Nước thì tại sao hồi đó Vị đó không ra làm thay mấy ông đó để Nước khỏi mất?
Hiện nay TC đang xâm lược Việt Nam, VC đang bán Nước cho Tàu, tại sao các vị đó không làm gì để cứu Nước?  (Đừng để sau nầy lại chửi bới ông nầy, bà kia đã để VC hại dân, TC cướp Nước).
Biết mà không nói là BẤT NHÂN;
Nói mà không biết là BẤT NGHĨA.

Trong hiện tình Đất Nước, những hành-động “nói mà không biết” không phải chỉ bất nghĩa mà nó còn cực kỳ tai hại đối với những chiến-sĩ Dân-Quân-Cán-Chính VNCH nào còn chút lòng với Đất Nước và  Dân tộc, muốn đóng góp vào công cuộc đánh đuổi ngoại xâm và giải thể chế-độ CS tại Việt Nam.

Xin nguyện hồn thiêng Sông Núi phù trợ cho mọi con dân Nước Việt luôn luôn vẫn còn can đảm để tiếp tục chiến-đấu quang phục Quê Hương, dù phải hứng chịu làn tên, mủi đạn từ những người tự nhận là “quốc gia” .

Hải ngoại, Mùa Tạ Ơn năm 2010
 
Lê  Thành Nhân   
Email: minhtandiendan@yahoo.com
(Tác-giả tên thật là Ts. Lê Thiện Ngọ, chuyên-viên kinh-tế, kỹ thuật thời đệ I và đệ II VNCH, bị CS bỏ tù 10 năm, định cư ở TBWA từ 1990, nguyên Chủ-tịch và đương kim Trưởng Ban Giám-sát của Cộng-Đồng Người Việt QG, TBWA, Chủ trương Trang Mạng www.minhductandan.com).