Vỡ tuồng "Đời Cô Lựu" cứ diễn tới, diễn lui hoài mà thấy chán! Không có sự đột phá, không có một tư duy đổi mới nào trong đại hội đảng lần này để có được một sự cải tổ chính trị mạnh mẽ nhằm đưa đất nước tiến lên một xã hội dân chủ, văn minh và phát triển. Tất cả mọi quyền lực vẫn đều thuộc về đảng và đảng vẫn là "thiên tài" để lãnh đạo đất nước! Tóm lại, con cháu bác Hồ thì tiếp tục làm vua, còn con cháu dân đen thì làm cu li mệt nghỉ!
Tại sao chỉ có đảng cộng sản Việt Nam mới có thể lãnh đạo được đất nước? Điều này thật là khó hiểu bởi bao nhiêu triều đại vua chúa trước đã có đảng cộng sản bao giờ đâu mà họ cũng vẫn cai trị đất nước được tuy rằng đó là chỉ một chế độ phong kiến quân chủ. Lập luận này không có thể thuyết phục được lòng dân vì cái mà người dân cần là những thiên tài, những vĩ nhân dám hy sinh vì dân và vì nước chứ không phải vì đảng. Chán lắm các vị à! Tôi chẵng thấy có vị nào là "thiên tài" trong số các vị ngoài mấy cái đầu bạc già nua lúc nào cũng nghỉ đến đô la và quyền lực. Vì vậy, trông chờ vào một sự cải cách đổi mới cho hệ thống chính trị ở Việt Nam từ nơi các vị có khác gì bắc thang lên hỏi ông trời: "Tiền cho gái mượn có đòi được không?"
Đại hội đảng lần này lại làm tôi nhớ đến bài hát Một Cỏi Đi Về của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn "Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa thay..." Và chắc có lẽ sẽ nó không bao giờ tự thay đổi cả bởi quyền lực là đỉnh cao của danh vọng mà đảng cộng sản lại là đàn sói đói. Do đó, sự thay đổi về thể chế không thể nào xuất phát từ những ngươì lãnh đạo trong đảng cộng sản được, mà nó sẽ xuất phát từ những sự đấu tranh một cách quyết liệt và kiên cường của những nhà trí thức yêu nước, những đảng viên ly khai với chủ nghĩa cộng sản và tầng lớp lao động nghèo cùng với sự hổ trợ của kiều bào ở hải ngoại.
Rồi họ sẽ nói đại hội đảng lần này lại thành công một cách rực rỡ với những gương mặt lãnh đạo mới, nhưng điều đó không có nghĩa đó là sự thành công rực rỡ cho người dân Việt Nam. Họ sẽ chi ra hàng đống tiền để khui rượu tây, nâng ly, ăn uống mà chúc mừng lẫn nhau, nhưng tầng lớp lao động nghèo thì vẫn đang vật lộn với cuộc sống cho từng bữa cơm một.
Đến bao giờ người dân nghèo Việt Nam có được cuộc sống yên lành, cơm no áo ấm? Đến bao giờ người dân mới thật sự làm chủ đất nước của mình? Đến bao giờ thế hệ trẻ Việt Nam hiểu được rằng họ chính là giường cột của đất nước? Đến bao giờ mọi bất công trong xã hội đều tan biến mất và thay vào đó là công bằng và bác ái? Đến bao giờ mọi người dân nước tôi có được cái hãnh diện với thế giới để nói lớn rằng: "Tôi chính là người Việt Nam!"?
Tất cả những điều này sẽ không bao giờ tự xảy ra nếu đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục tồn tại là một đảng trị. Chúng ta tôn trọng những người theo lý tưởng cộng sản, nhưng chúng ta cương quyết không chấp nhận sự độc đảng cai trị của họ. Hãy cùng nhau đứng lên, vai sát vai đấu tranh và thách thức đảng cộng sản Việt Nam cùng tham gia một thể chế đa nguyên, đa đảng và bầu cử công bằng qua lá phiếu của người dân.
Họ sẽ không bao giờ dám chấp nhận lời thách thức này bởi chế độ của họ được xây dựng trên một nền tảng bất công và bạo lực. Chế độ độc tài cộng sản sẽ không tồn tại vĩnh viễn và vào một ngày không xa, nó sẽ tự sụp đổ, tự hũy diệt bởi tiến trình dân chủ của nhân loại.
Nông Đức Dân