“Đầu  tiên chúng mở  tung xe máy lục soát, tiếp đến tách hai chị em vào hai  phòng, tước điện  thoại. Chị Tú cũng bị lột hết y phục để chúng sờ mó cơ  thể, tìm tài liệu (USB) và quay phim.    Nhục nhã khôn cùng! Em Châu  cũng bị 3 nữ CA lột áo quần hung bạo như    vậy. Không thấy gì hết,  chúng lấy máy hình chụp ảnh em, rồi tiếp tục    chửi bới, đe dọa, cấm  đến thăm Cha Lý, nếu không thì liệu hồn…“
Chị em chúng tôi tố cáo Công an VN vi phạm nhân quyền có hệ thống
Căn cứ vào:
+ Các Công ước Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam đã tham gia,
+ Hiến pháp của CHXHCNVN mà Quốc hội đã ban hành, về:
- Các Nhân quyền về thân thể: không bị tra tấn hành hạ, không bị giam giữ độc đoán..
- Các Nhân quyền về an cư: tự do đi lại, bí mật thư tín….
- Các Nhân quyền về lạc nghiệp: có công ăn việc làm….
Chúng tôi gồm 5 phụ nữ:
- Nguyễn Bình Việt Tú, sinh năm 1976, nhân viên giặt ủi.
- Nguyễn Bình Việt Thi, sinh năm 1981, nhân viên văn phòng
- Nguyễn Bình Việt Kim, sinh năm 1989,
- Nguyễn Bình Việt Châu, sinh năm 1993, học sinh lớp 12
- Nguyễn Bình Thảo Ngân, sinh năm 2001 (con của Nguyễn Bình Việt Tú), học sinh lớp 4
Hiện đang cư ngụ tại 87 Điện Biên Phủ, phường Trường An, thành phố Huế.
Nguyễn Bình Việt Tú – Nguyễn Bình Việt Thi – Nguyễn Bình Việt Châu – Phan Thị Hiệp
Cha, Ông chúng tôi là: Nguyễn Bình Thành,   sinh  năm 1955, tù nhân lương tâm, đã bị nhà CQCSVN bắt từ ngày   30-3-2007 và  hiện giam tại trại giam Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai vì tội gọi   là “tuyên  truyền chống nhà nước” với mức án 5 năm tù. Mẹ, Bà chúng  tôi  là: Hồ Thị  Bưởi, sinh năm 1956 đã qua đời ngày 23-12-2009 vì bệnh   nặng.
Chúng tôi tố cáo những sự việc sau đây:
Vào   lúc 15g30’ ngày 18-1-2011: Công an (CA) phường  Trường An gửi giấy mời   tôi (Nguyễn Bình Việt Thi) đến tại đồn để “làm  việc” với lý do: thông   báo tình hình liên quan đến Bố đẻ ở trại giam  Xuân Lộc, Đồng Nai. Vì   nghĩ là việc có liên quan đến Ba mình, tôi đã tới  đó trước giờ mời 15   phút và được ông CA khu vực dẫn vào một phòng ở  tầng 2. Tại đây tôi   thấy có 4 CA: 3 nam và một nữ: ông CA khu vực, Trung  tá Nguyễn Ngọc   Công trưởng CA phường, bà …Thanh Trà và ông …Quân CA  thành phố.
Vào việc mới biết đó là trò lừa của Cộng sản. 
CA  trước tiên nói phỉnh vài câu rằng Ba tôi sẽ được ra tù sớm, để rồi   chủ  yếu điều tra tôi về việc làm của Linh mục Nguyễn Văn Lý, người mà   thời  gian vừa qua, do bệnh nặng, đã được chị em chúng tôi thường  xuyên  đến  thăm viếng và giúp giặt rửa, dọn dẹp (Cha đang ở Nhà Chung,  Tòa  Tổng  Giám mục Huế, 69 Phan Đình Phùng – Huế). Họ bắt tôi khai đã  làm gì  cho  Cha, rồi còn đe dọa, chụp mũ, cấm tôi không được về thăm  Cha nữa.
Vì   không liên quan đến nội dung như đã ghi trong giấy  mời, tôi đứng dậy   bỏ về. Vừa xuống tầng 1, tôi đã bị họ chặn lại, đưa  vào một phòng làm   việc nhỏ. Lúc đó, rất đông CA mặc thường phục đang  đứng ngoài sân liền   đi vào phòng, vây lấy tôi để uy hiếp tinh thần một  cô gái đơn độc. Khi   nghe tôi gọi Lm Lý là Ngài thì một CA đã to tiếng  quát nạt. Tôi tiếp   tục bỏ về thì bị ông ta chặn lại, đẩy vào phòng, chỉ  tay vào mặt, bắt   phải “làm việc”. Sau một hồi hạch hỏi, ghi ghi chép  chép, họ bắt tôi  ký  vào biên bản, tôi nhất định không ký. Đến 18g30´ họ  mới chịu thả  tôi  về.
Từ ngày 9-2-2011, CA bắt đầu đặt chốt, rình rập, theo dõi và bám đuôi tất    cả chị em chúng tôi cả ngày lẫn đêm. Họ quyết tìm hiểu chị em chúng   tôi  đi đâu, làm việc gì, thậm chí còn kết hợp với CA địa phương nơi   chúng  tôi lao động để quấy nhiễu chúng tôi.
Ngày   16-2-2011, CA tụ tập trước nhà chúng tôi nhiều hơn;  và khoảng 20g một   thanh niên trẻ đứng sát bờ rào chùa Thiên Minh (cạnh  nhà chúng tôi),   dùng sào định lấy trộm vật gì đó của nhà thì bị chị em  chúng tôi phát   hiện. Chúng tôi la lên, chạy sang chùa để chụp hình thì  thanh niên này   bỏ chạy. Chúng tôi đuổi theo hắn trước mặt bao CA đang  rình nhà nhưng   họ vẫn tỉnh bơ bất động. Chúng tôi sau đó điện thoại đến  đồn CA  phường,  báo cáo sự việc, họ bảo chúng tôi cứ tiếp tục theo dõi.  Thế  nhưng  thanh niên này lại xuất hiện, rình rập, rồi ném đá lên mái tôn   nhà  chúng tôi trước mắt nhiều CA khác đang canh gác tại đó. Đồng bọn cả   mà!  Hắn còn chửi bới, hăm dọa sẽ lấy trộm đồ, rồi càng về khuya thì   càng ném đá lên mái tôn liên tục, quấy phá đến  gần 3g  sáng mới  chịu thôi. Đến hơn 4g, chị tôi Nguyễn Bình Việt Tú  thức dậy,  lái xe máy  đi dự lễ do Cha Lý làm lúc 5g sáng mỗi ngày tại  Nhà Chung,  thì bị 2 CA  không cần đội mũ bảo hiểm chạy bám theo.
Khoảng   15g ngày 17-2-2011, sau khi giúp Cha Lý như  thường lệ về chuyện cơm   nước, quét dọn, giặt giũ, thì trên trên đường  đến nơi làm việc (là ủi   quần áo), chị Tú tôi bị một nhóm 10 CA (hàng  ngày canh gác, theo dõi   những ai đến thăm Cha Lý) đuổi theo. Chúng ra  lệnh cho chị dừng xe lại.   Chị không dừng liền bị chúng ép sát làm chị  ngã xuống đường. Thế là   chúng nhấc bổng chị lên xe của chúng, kẹp giữa 2  nam CA. Một tên khác   leo lên xe chị. Tất cả cùng áp tải về đồn CA  phường Vĩnh Ninh (đường   Đống Đa). Đầu tiên chúng tháo tung chiếc xe máy  của chị để lục soát,   sau đó tước điện thoại di động của chị để ghi mọi số điện thoại và thông tin chứa bên trong.    Chưa hết, hai CA nam giữ chặt 2 tay chị trong tư thế đứng để 1 CA nữ    kéo quần kéo áo, sờ mó lục soát đến cả chỗ kín, trước mặt gần 20 CA  nam   mà một tên quay phim liên tục. Tay CA này nhìn rất quen mặt. Xong  rồi   chúng chửi bới, đe dọa, cấm không được đến thăm nom, dự lễ của Cha  Lý,   bất tuân sẽ bị giam tù. Cuối cùng chúng bắt chị Tú ký biên bản,  chị   không ký. Khoảng 17g30´ chị được thả về, sau lưng có CA đi theo.
Hôm   sau, 18-02-2011, tôi và chị Tú được chủ gọi điện báo  thôi việc. Thì ra   CA đã đến văn phòng, nơi tôi làm việc, và tiệm giặt  ủi, nơi chị Tú làm   việc, để áp lực đuổi việc chúng tôi. Cộng sản muốn cắt đường sống, bao vây kinh tế chúng tôi, y như đối với mọi nhà dân chủ khắp cả nước.
CA   vẫn tiếp tục theo dõi nhà tôi, ngày càng công khai  táo tợn. Phần tôi,   vì thấy trong nhà chỉ có 4 chị em và một cháu gái ở  với nhau rồi từng   bị mất trộm xe, nên chiều ngày 18-02-2011, tôi quyết  định sẽ chụp hình   mọi ai qua lại nhòm ngó theo dõi nhà mình. Đầu tiên  tôi chụp một nữ CA   tóc dài ngang lưng, người ôm ốm, đeo kính cận, mấy  ngày qua cứ đi đi   lại lại trước nhà, thì liền bị nữ CA này xông đánh. Ả  còn kêu thêm mấy   CA nam đến phụ lực để đánh và cướp máy ảnh. Tôi liền la  lớn: “Công an   đánh dân bà con ơi!” nhưng chúng vẫn tiếp tục đẩy tôi lăn  lê giữa  đường  ngay trước nhà. Cháu tôi thấy vậy liền chạy ra đường hét  to. CA vẫn cứ đấm đá và quyết cướp máy ảnh của tôi cho bằng được.    Nhưng vì thấy dân chúng bu lại đông nên bọn cướp ngày không dám làm    càn. Còn tôi thì nói to: “Công bằng, Công lý, Đạo đức ở đâu? Vì sao CA    ăn lương trên thuế của Dân mà lại đi đánh Dân? Rình rập nhà Dân mà  toàn   là con gái, con trẻ? Vì sao bám theo để lùa Dân vô đồn, xúc phạm  danh  dự  và xâm phạm thân thể của Dân trái pháp luật? Việt Nam đang mất  đất,  mất  biển, mất đảo, sao không ra biên giới canh giữ và lấy lại  đất, biển  cho  Đất nước mà lại ở đây rình rập hãm hại Dân? Trời ơi là  trời!”. Sau  đó  bọn họ đã kéo về căn nhà bên cạnh, đặt trạm theo dõi  công khai, lấy  máy  ảnh quay chụp hình tôi.
Đến   18g30´ tôi điện thoại cho chị Tú và em Nguyễn Bình  Việt Châu (nữ sinh   lớp 12) đang đến thăm Cha Lý, báo tin chuyện ở nhà.  Chị và em tôi lập   tức đi về thì bị một nhóm CA khoảng hơn 10 tên đuổi theo bắt lại, dùng vũ lực thô bạo xốc lên xe,    ép mỗi người giữa 2 CA nam như lần trước. Áo em Châu bị hở lưng hở   bụng  cũng không kéo xuống được vì tay đã bị giữ chặt. Lần này chúng   định đưa  về đồn CA phường Vĩnh Ninh gần đó nhưng rồi bàn nhau đem về   đồn Phú  Nhuận (đường Nguyễn Huệ). Cũng tương tự lần trước, đầu tiên   chúng mở  tung xe máy lục soát, tiếp đến tách hai chị em vào hai phòng,   tước điện  thoại. Chị Tú cũng bị lột hết y phục để chúng sờ mó cơ thể, tìm tài liệu (USB) và quay phim.    Nhục nhã khôn cùng! Em Châu cũng bị 3 nữ CA lột áo quần hung bạo như    vậy. Không thấy gì hết, chúng lấy máy hình chụp ảnh em, rồi tiếp tục    chửi bới, đe dọa, cấm đến thăm Cha Lý, nếu không thì liệu hồn…. Đến    21g50´ 2 chị em mới được thả về, có CA đi theo.
Ngày 19-2-2011 em Châu đi học thì thấy 2 CA bám đuôi vào trường. Không biết bọn vô nhân tính này có định áp lực đuổi học em    chăng? Chị Tú lại tiếp tục về thăm Cha Lý, giúp Cha dọn dẹp. Lúc đi  về   lại bị CA chặn giữa đường lục soát. Không thấy gì hết, chúng lại  thả  đi.
Chúa  Nhật ngày 20-2-2011, lúc  15g tôi có hẹn đi chơi với  chị Phan Thị Hiệp,  em gái Cha Phan Văn Lợi.  Khi hai chị em chúng tôi  vừa chở nhau ra  khỏi nhà Cha Lợi, thì có 6  thanh niên bám theo ngay. Lúc  chúng tôi từ  một quầy vải tại chợ Bến Ngự  đi ra thì họ (lúc này đã tăng  lên  ập  tới, xưng là CA, mời 2 chị em về  đồn. Bị chúng tôi hỏi giấy tờ  đâu,  giấy mời đâu thì 2 người lấy thẻ CA  ra nhưng không dám để chúng tôi   thấy tên tuổi. Những CA còn lại kéo xe  và người 2 chị em chúng tôi cách   thô bạo. Trong đó có một tên mập lùn  rất côn đồ từng hùng hổ với chị   Hiệp trong vụ “vu khống buôn lậu” ngày  02-08-2010 tại bến xe An Cựu  (đã  đưa lên mạng). Hai chị em cự lại:  “Chúng tôi không vượt đèn đỏ,  không  chở 3, không vi phạm gì, tại sao  lại bắt?”. Mặc, 8 tên cứ xông  vào, bẻ  quặt tay chúng tôi lui sau, bồng  vứt lên 2 xe máy, ép giữa 2  CA nam. Bị  tên ngồi sau kẹp người, ấn huyệt  nơi ót, tôi hét to giữa  chợ: “CA bắt  người trái luật! CA ức hiếp phụ  nữ! CA hành hung dân bớ  bà con!”. Nhưng  tôi càng hét, chúng càng chạy  nhanh, vượt cả đèn đỏ,  đưa 2 chị em đến  đồn CA Phú Nhuận. Như trường  hợp chị Tú và em Châu,  hai chúng tôi cũng  bị tách ra hai phòng. Hai nữ  CA đè ngửa tôi và giữ  chặt để một nữ CA  khác tóc ngắn, đeo kính cận,  nói giọng Bắc, tước  điện thoại. Sau đó 3 ả  dựng tôi dậy, lột áo để lục  soát trong người.  Bị đau tay chân, tôi đứng  không vững thì liền bị  chúng đè nằm sấp  xuống đất, bẻ quặt tay về phía  sau. Dù vậy tôi cũng la  lên, đòi lệnh  khám xét. Mặc, bọn CA nữ cứ hành  động, ả tóc ngắn kéo  ngược tóc tôi  lên, bấm huyệt, đánh lén đằng sau ót,  trong khi bọn CA  nam quay phim.  Lục soát hết cơ thể không thấy gì,  chúng kéo tôi ngồi  lên ghế. Quá  đau, tôi lại ngã xuống sàn. Bọn chúng  tiếp tục quay phim,  chụp hình,  chửi bới, đe dọa, cấm tôi không được đến  thăm Cha Lý.
Phần   chị Hiệp thì vì lớn tuổi (50t), lại không la hét  như tôi, nên chúng có   phần nhẹ tay hơn. Sau khi chị bị hỏi vài câu: hôm  nay đi đâu, làm gì,   thì bỗng nhiên có điện thoại người thân gọi tới. Thế  là 4 CA nam xông vào, bẻ quặt hai tay chị rồi giật lấy điện thoại.    Lỗ mãng nhất là tên côn đồ lùn mập. Chị Hiệp chất vấn tay có vẻ là  sếp   nhóm: “Tôi có tội gì mà bắt vào đây? Lỗi chi mà bị tước điện  thoại?”.   Anh ta không trả lời, chỉ bỏ đi ra, rồi sai một cậu CA nhỏ  vào ngồi  canh  chị. Chị liền cho nó một bài học: “Em là công an thì  phải làm việc  cho  có lương tâm, có nguyên tắc, có luật lệ. Công an  luôn tự hào là  bạn dân,  vì sao lại uy hiếp người ta? Ăn mặc như thanh  niên, vô cớ bắt  hai phụ  nữ độc thân, chân yếu tay mềm đang ở giữa  đường là vì lý do gì?  Luật  pháp của CA như vậy hả? Không thấy nhục cho  ngành sao? Chị đề  nghị với  em hãy ra biên giới mà cứu nguy đất nước.  Đất nước sắp rơi vào  tay Trung  Cộng rồi. Làm công an mà đường hoàng  thì dân mới trọng. Em  có biết dân  nộp thuế để nuôi công an không? Em  làm không đúng thì mắc  tội với dân!  Rồi khi cha mẹ em qua đời, thiên  hạ không để yên đâu mà sẽ  đào lên bới  xuống! Em phải suy nghĩ lại!”  Tên CA nhí trả lời: “Em  không cần chị dạy  dỗ”. Chị Hiệp bèn búa thêm:  “Có phải công an đang sợ  dân nổi dậy như bên  Tunisia và Ai Cập không?  Nếu mình làm tốt, ích nước  lợi nhà thì sợ chi  ai?”. Nói xong, chị bảo  với nó: “Ai làm việc với  chị thì mời vô! Chị  không phải là tội phạm mà  bắt đợi chờ. Chị không có  giờ để ngồi đây mà  chờ quyết định này quyết  định nọ. Chị còn biết bao  công việc ở nhà! Có  phải muốn hành dân  không thì nói!”. Lát sau thì hai  CA nữ đi vào hỏi chị  Hiệp: “Chị có  đem theo chi trong người không?” –  “Có tiền đây!” – “Chị  có USB  không?” – “Không! Cần soát người à? Ta cởi  truồng ra đây cho mà  ngó!”  Lúc đó chị Hiệp đang đứng trước ảnh ông Hồ.  “Chị nói chi mà nặng  nề  rứa?…” Dù vậy sau đó hai ả cũng sờ soạng người  chị để lục soát, nhưng   chẳng thấy gì, nên thộn mặt ra. Cuối cùng,  chúng chỉ lưu lại mọi số và   tin nhắn trong điện thoại của chị.
Khoảng   17g thì chúng thả 2 chị em chúng tôi. Tôi chưa  thể đứng lên và điều   khiển tay chân ngay được nên phải nhờ chị Hiệp nắn  bóp, sau đó dìu ra   xe. Khó khăn lắm tôi mới chở chị về nhà chị, tiếp đến  ghé thăm Cha Lý   thông báo mọi chuyện, dọn dẹp giúp Ngài. Khi trở về  nhà, đến một đoạn   vắng đường Phan Chu Trinh lúc 18g30´, thì 6 CA (trong  đó có 1 nữ rất   quen mặt) trên 3 xe máy đã ép tôi vào lề đường bắt dừng  xe lại, rồi hai   tên leo lên, kẹp tôi vào giữa. Lần này họ áp tải tôi về  đồn CA Vĩnh   Ninh. Sau khi bị đưa vào phòng, tôi hỏi: giấy mời đâu, lệnh  bắt đâu,   lệnh khám xét đâu? các anh tên chi, chức vụ gì? sao dám bắt  giữ, xâm   phạm thân thể dân trái pháp luật, có hệ thống như vậy? Thế là  một CA lớn tuổi đã tát mạnh vào má tôi; một CA nam trẻ tuổi, hung hăng chỉ trỏ, quay phim, sỉ nhục tôi rằng: “Đánh bỏ mẹ nó đi! Lột hết quần áo nó ra!”    (Tên CA côn đồ này từng đến bắt Ba tôi tại nhà, từng chỉ vào mặt Ba    tôi, buộc lột áo trắng trên người để thay một áo màu trước khi ra tòa    ngày 30-3-2007). Thế là mấy CA nữ khác lột áo quần tôi để khám rất hung    hăng và thô bỉ. Không thấy gì, bọn chúng đe dọa: nếu muốn đi thăm Cha   Lý  phải xin phép chúng, chúng có toàn quyền bắt bớ, khám xét không  cần   giấy tờ gì cả. Đến 18g55´ mới thả tôi về.
Đến   nay CA vẫn tiếp tục và chắc chắn sẽ bất chấp pháp  luật, dùng mọi thủ   đoạn để hãm hại chúng tôi, vì chúng tôi quyết tiếp  tục đến thăm nom   giúp đỡ Cha Lý, thể hiện quyền Công dân đi lại tự do  của mình!!! Nếu   sau này chúng tôi có mệnh hệ gì thì đó hoàn toàn là do  công an CS gây   ra!
Kết luận:
Chúng tôi cực lực tố cáo và lên án trước toàn thể Đồng bào Việt Nam lẫn Quốc tế tội ác của công an thành phố Huế nói chung, công an phường Phú Nhuận và Vĩnh Ninh nói riêng:
- đã quấy rối cuộc sống: ngăn cản việc làm, chặn đường đi lại, rình rập theo dõi chúng tôi.
- đã xâm hại cơ thể: dùng vũ lực cưỡng bức vào đồn, đánh đập chúng tôi, cướp lấy điện thoại.
- đã nhục mạ nhân phẩm: chửi bới, thô bỉ lột trần chúng tôi để nhìn ngắm, quay phim, chụp ảnh.
- đã xâm phạm bí mật thư tín: ngang nhiên ghi lại mọi thông tin trong điện thoại chúng tôi.
Chị em gia đình tù nhân lương tâm Nguyễn Bình Thành, Huế, VN.
*
Phụ lục : Vài hình ảnh về “bạn dân”
Tự xưng là bạn dân, nhưng lại trở thành tay sai của những kẻ cầm quyền phản dân hại nước
 (Các công an canh gác nhà linh mục Phan Văn Lợi, hình chụp ngày 22-02-2011)
Lãnh lương từ tiền thuế nhân dân, nhưng chỉ biết đi rình rập dân lành, đánh bài nhậu nhẹt.
(Các công an đang đánh bài tại chốt gác gần nhà Lm Phan Văn Lợi, hình chụp ngày 22-02-2011
 






