“…khi có những ý  kiến ngịch nhĩ thì lập tức đảng cho cán viết dùng mọi thứ ngôn ngữ, dù  xấu xa, bần tiện cách mấy để bôi nhọ những người nói ngay, nói thẳng…”
Thời gian 47 ngày lấy ý kiến cán bộ, đảng viên và nhân dân cho 3 văn kiện dự thảo: Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011); Dự thảo Chiến lược phát triển kinh tế – xã hội 2011-2020 và Báo cáo Chính trị để trình ra trước Đại hội đảng XI vào tháng 1/2011 đã kết thúc hôm 31/10/2010.
Hãy đọc báo cáo của Nguyễn Thế Kỷ, Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương nói về kết quả thực hiện:
“Qua báo chí, Ban  Tuyên giáo Trung ương đã tập hợp được 690 lượt ý  kiến, trong đó có ý  kiến của nhiều đồng chí nguyên là lãnh đạo cao cấp  của Đảng, Nhà nước,  chuyên gia thuộc các lĩnh vực; trí thức trong nước  và một số trí thức  Việt kiều, các tầng lớp nhân dân. Các cơ quan Đảng,  Nhà nước, trong đó  có Ban Tuyên giáo Trung ương cũng nhận được 243 thư  và 11 bản tổng hợp ý  kiến góp ý của các tổ chức và nhân dân gửi về”.
Lạ thật, cả  nước có 87 triệu dân, trong  số này có trên 3 triệu đảng viên mà tại sao  chỉ có tổng số 1,198 lượt ý  kiến, thư và bản tổng hợp ý kiến đóng góp  cho 3 văn kiện quan trọng  này?
Nhưng những người góp ý đã nói gì thì Nguyễn Thế Kỷ cho biết:
“Hầu  hết ý kiến tập  trung góp ý làm rõ thêm một số quan điểm, những ưu điểm,  thành tựu,  những hạn chế, khuyết điểm của Đảng, của đất nước; góp ý bổ  sung, sửa  đổi một số từ, cụm từ, một số đoạn trong dự thảo các văn kiện  trình Đại  hội XI của Đảng. Cũng có ý kiến góp ý về vấn đề của địa  phương, đơn  vị, những bức xúc của cá nhân không liên quan tới dự thảo  các văn kiện  trình Đại hội XI của Đảng. Đa số ý kiến góp ý cơ bản nhất  trí với dự  thảo các văn kiện trình Đại hội XI của Đảng; cho rằng các dự  thảo văn  kiện nhìn chung được chuẩn bị công phu, bố cục hợp lý, nội dung  toàn  diện, xác định rõ quan điểm, đường lối, chủ trương, chính sách,  mục  tiêu, chỉ tiêu lớn, các đột phá chiến lược của Đảng và Nhà nước.  Những  quan điểm, định hướng, mục tiêu, chỉ tiêu kinh tế – xã hội trong  các dự  thảo văn kiện trình Đại hội XI của Đảng đã có sự gắn kết, thống  nhất  với nhau. Việc lấy ý kiến của các tổ chức, cán bộ, đảng viên và  nhân  dân vào dự thảo các văn kiện Đại hội lần thứ XI của Đảng là một  bước  tiến về dân chủ của Đảng. Thời hạn lấy ý kiến kéo dài hơn dự kiến,  điều  này thể hiện Đảng tin tưởng, cầu thị, lắng nghe và tiếp thu ý chí,   nguyện vọng của nhân dân”.
Như vậy là qúa tốt rồi còn gì  nữa? Sự  đồng thuận, nhất trí với đảng là chìa khóa giúp đảng thành công  và tồn  tại, có phải thế không?
Và những khuyết điểm của đảng là gì, do ai gây ra? Người cầm đầu hay đảng viên, giữ chức vụ gì, phục vụ ở cơ quan nào trong đảng và nhà nước, hay đó là những hạn chế và khuyết điểm của cả hệ thống cai trị?
Thế còn những “hạn chế và khuyết điểm” của đất nước thì sao? Đất nước làm gì mà phạm lỗi lầm? Chỉ có đảng, nhà nước (Chính phủ), Quốc hội, các Tổ chức của đảng, kể cả Quân đội, lực lượng công an-cảnh sát và những lãnh đạo của các cơ chế này đã phạm những lỗi lầm nghiêm trọng làm cho dân khốn đốn, đất nước chậm tiến, lạc hậu từ bao nhiêu năm nay thôi chứ
Lên án và chửi
Ngoài những người gửi góp ý thằng cho đảng còn có những bài viết của nhiều trí thức, cựu đảng viên tự ý bày tỏ quan điểm của họ phát tán trên một số báo mạng (internet) tòan cầu vì họ biết có gửi cho đảng cũng bị vứt vào sọt rác do nội dung không phù hợp với ý đảng muốn.
Vì vậy, Nguyễn Văn Hải đã vạch lá tìm sâu để lôi ra những ấn ý (chưa chắc đã có thật) của người viết để lên án trong báo Quân đội Nhân dân ngày 17/10/2010.
Nguyễn Văn Hải viết:
“Việc tổ chức lấy ý  kiến của toàn dân  đóng góp vào các dự thảo văn kiện trình Đại hội XI  của Đảng là nhằm phát  huy trí tuệ của toàn dân tộc xây dựng đường lối  phát triển của đất  nước, tạo dựng nhịp cầu nối liền giữa Đảng với dân,  làm cho ý Đảng hòa  quyện vào lòng dân, để từ đó dân thêm tin yêu Đảng  và Đảng càng gắn bó  máu thịt với dân – một trong những yếu tố quyết  định đến sự tồn tại,  vững mạnh của Đảng”.
Nhưng ý nghĩa của “ý đảng lòng dân”  có thật không, hay đảng đã tự  tay nhét đầy giẻ rách vào mồm người dân  cho dân đừng nói để cho đảng  làm theo ý đảng rồi bảo nhân dân đã đồng  tình với mình như đã chứng minh  trong lịch sử của đảng này?
Hãy đọc tiếp ý của Nguyễn Văn Hải:
“Tuy nhiên, bên cạnh   những ý kiến tâm huyết, trí tuệ, vẫn có không ít những ý kiến chống  lại  chủ trương, đường lối của Đảng, đi ngược xu thế phát triển của dân  tộc  Việt Nam.
Thứ nhất, một số ý kiến được trình bày theo kiểu nước đôi. Người viết  tỏ  ra có cái nhìn khách quan, nhưng thực chất là “lập lờ đánh lận con   đen”, đánh tráo khái niệm khoa học, làm biến dạng bản chất vấn đề.  Người  viết đã “khôn ngoan” phân tích, mổ xẻ vấn đề, mới thoạt nghe có  vẻ xuôi  tai, nhưng nếu người đọc không có bản lĩnh chính trị vững vàng  thì tư  tưởng rất dễ bị chao đảo, ngả nghiêng bởi những bài viết đầy ẩn  ý.Thứ hai, một số ý kiến đưa ra khá nhiều quan niệm, quan điểm, mô hình, chính sách, tư duy phát triển của nước ngoài để “lái” nước ta theo mô hình tư bản chủ nghĩa. Việc học hỏi, tham khảo ý kiến, kinh nghiệm phát triển của các nước trên thế giới, nhất là những nước trong khu vực và những nước có điều kiện, hoàn cảnh giống nước ta là điều rất đáng làm và trên thực tế cũng được Đảng, Nhà nước, nhân dân ta thực hiện từ lâu. Nhưng tuyệt đối hóa những chính sách, mô hình đó rồi đòi hỏi ta bắt chước nguyên si tư duy cứng nhắc, thiếu biện chứng, hay nói chính xác hơn là “học đòi” một cách rập khuôn, máy móc.
Thứ ba, một số ý kiến cho rằng, Việt Nam muốn phát triển và không bị “lạc loài” với thế giới, thì nên quan tâm thực hiện chế độ đa nguyên đa đảng, “tam quyền phân lập” như các nước tư bản phát triển… Những ý kiến này thực chất là lợi dụng đóng góp ý kiến để truyền bá những nội dung xa lạ, lệch lạc, làm biến dạng bản chất cách mạng của Đảng”.
Trong thời gian trước và sau ngày phổ  biến các văn kiện dự thảo của Đại  hội XI, có nhiều ý kiến trong nước  chất vấn đảng 3 vấn đề then chốt:
2. Tại sao lại có tư tưởng “lộn sòng” làm kinh tế thị trường mà còn đeo cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”?
3. Muốn đất nước phát triển thì phải có nền kinh tế tự do và phải chấm dứt chủ trương lấy kinh tế nhà nước làm đầu tàu, vì các tổng công ty của nhà nước là các ổ tham nhũng, lãng phí, lỗ nhiều hơn lời và nợ nần chống chất như đã chứng minh trong vụ Tập đoàn Công nghiệp Tàu thuỷ Việt Nam (Vinashin) bị sụp đổ với khoản nợ từ 86,000 đến 120,000 tỷ đồng.
Nhà nước coi những đòi hỏi này là phi lý, không phù hợp với đường lối và xu hướng phát triển của thời đại nên các tác giả bài viết góp ý với đảng đã bị lên án gắt gao như những dòng chữ sau đây của Nguyễn Văn Hải:
“Đối với những ý  kiến truyền bá những quan điểm sai trái,  chúng ta cần có thái độ lên  tiếng đấu tranh ngăn chặn, phê phán và phản  bác kịp thời. Đó cũng là  một lẽ thường tình đối với bất cứ một chính  đảng cầm quyền nào trên thế  giới. Bởi không ngăn chặn, bác bỏ các quan  điểm sai trái, các luận  điệu thù địch cũng đồng nghĩa với việc tạo “mảnh  đất màu mỡ” cho các  thành phần (lực lượng) cơ hội, xét lại và chống đối  phát sinh và phát  triển – một nguy cơ đe dọa trực tiếp đến sự tồn tại  của chính đảng cầm  quyền đó”.
Cũng trên báo Quân đội Nhân dân  ngày 24/10/2010, một người có học  vị Tiến sỹ là  Cao Đức Thái đã ra  công bênh vực cho chủ trương tiếp tục  kiên định Chủ nghĩa Mác-Lênin và  tư tưởng Hồ Chí Minh của đảng  được  quy định trong Cương lĩnh 1991.
“Ngày nay, Cương  lĩnh (bổ sung và  phát triển) của Đảng ta xác định chủ nghĩa Mác –  Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí  Minh là nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho  hành động của mình với  tinh thần mới, bao hàm các kết quả nghiên cứu lý  luận, tổng kết thực  tiễn CNXH hiện thực trên phạm vi thế giới, cũng  như từ sự nghiệp xây  dựng và bảo vệ Tổ quốc của chúng ta”.
Nghĩ rằng hồ hởi như thế chưa đủ nên Cao Đức Thái đã vẽ vời thêm:
“Ngoài  ra, Cương  lĩnh (bổ sung và phát triển) của Đảng còn xác định nhiều nội  dung thể  hiện tinh thần đổi mới, vận dụng và phát triển sáng tạo chủ  nghĩa Mác –  Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh vào bối cảnh thời đại và đất  nước, trên  các lĩnh vực khác như văn hóa, giáo dục đào tạo, khoa học –  công nghệ,  bảo vệ môi trường, chính sách dân tộc, tôn giáo, chức năng  của Mặt trận  Tổ quốc, các đoàn thể xã hội, chính sách đối ngoại và xây  dựng Đảng”.
Nhưng có trét phấn, tô son đến đâu thì  cái mặt thật đã bị nhân loại phế  thải của chủ nghĩa cộng sản vẫn rỗ  chằng rỗ chịt, không đẹp lên được nên  khi bị chỉ trích thì đám thợ viết  tuyên truyền của đảng CSVN đã  dẫy  lên như đỉa phải vôi như phản ứng  của Nguyễn Văn Hải:
“Cũng  như kinh  nghiệm của các thời kỳ lịch sử đã qua, bảo vệ Đảng trước hết  phải đấu  tranh với các thế lực thù địch xuyên tạc và bôi nhọ Đảng, đồng  thời  phải thấy được những giới hạn lịch sử, tiềm năng hữu hạn của các  quan  điểm lý luận, nhất là các chính sách cụ thể, để không ngừng phát  triển  học thuyết cách mạng đó, nâng cao năng lực và phẩm chất đạo đức  của cán  bộ, đảng viên. Chỉ như vậy chúng ta mới có thể giữ vững được vai  trò  lãnh đạo và cầm quyền của Đảng”.
Càng đỡ càng bị chống
Đinh Thị Thanh Tâm viết:
“Thời gian vừa qua,  dưới sự chỉ  đạo trực tiếp và toàn diện của Đảng, công tác đấu tranh  chống các quan  điểm sai trái đã đạt được những kết quả quan trọng.  Chúng ta đã từng  bước giành thế chủ động, vô hiệu hóa được nhiều kế  hoạch, chiến dịch,  luận điệu tuyên truyền của địch, góp phần giữ vững  nền tảng tư tưởng,  tạo được lòng tin của cán bộ, đảng viên và quần  chúng nhân dân.
Mặc dù vậy, cũng  phải khẳng định công tác đấu tranh chống các quan điểm  sai trái còn bộc  lộ nhiều khiếm khuyết: một bộ phận cán bộ, đảng viên,  quần chúng còn  mơ hồ, mất cảnh giác, thậm chí có người bất mãn, tiêm  nhiễm luận điệu  sai trái của địch quay lại chống phá Đảng, Nhà nước;  nhiều tình huống  xử lý còn bị động, lúng túng; các cơ quan ban ngành  chưa có sự phối hợp  thống nhất trong chương trình, hành động chống lại  các quan điểm, sai  trái”.
Để đối phó với phong trào nhân dân và trí thức quay lưng lại với đảng, Đinh Thị Thanh Tâm đề nghị đảng cần:
“Nâng  cao nhận thức  của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân về âm mưu,  thủ đoạn của  các thế lực thù địch nhằm phá hoại nền tảng tư tưởng của  Đảng.
Nâng cao nhận thức  về âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch là một  trong những giải  pháp góp phần tạo “sức đề kháng”, khả năng “miễn dịch”  và sự cảnh giác  cao độ đối với kẻ thù. Hiện nay, âm mưu và thủ đoạn của  chúng hết sức  tinh vi, núp dưới những chiêu bài tưởng chừng “màu hồng”  nhưng thực  chất là hòng phá hoại nền tảng tư tưởng của Đảng. Mục đích  của chúng đã  quá rõ ràng, chúng ta không được chủ quan, mơ hồ, mất cảnh  giác, đồng  thời phải thấy rõ trách nhiệm của mỗi cán bộ, đảng viên trong  cuộc đấu  tranh này. Cấp ủy và thủ trưởng đứng đầu các cơ quan, đơn vị  phải luôn  xác định nhiệm vụ đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái là  nhiệm vụ  thường xuyên, quan trọng để bảo vệ nền tảng tư tưởng của  Đảng”.
Nhưng “các quan điểm sai trái” ở đâu ra, hay nằm ngay trong lòng mỗi đảng viên và mỗi người dân?
Điều này đã được Đinh Thị Thanh Tâm nhìn nhận:
Điều này đã được Đinh Thị Thanh Tâm nhìn nhận:
“Có thể nói,  hiện  nay trong một bộ phận cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân còn   những nhận thức hết sức mơ hồ, mất cảnh giác trước những thủ đoạn của kẻ   thù. Họ cho rằng, các quan điểm mà chúng đưa ra đang phản ánh đúng  hiện  tại của đất nước, có người còn ngây thơ rằng “họ đã nói hộ những  yếu  kém, khuyết điểm của chúng ta để ta có thể nhìn thấy mà sửa”. Đó là  sự  nhận thức hết sức chủ quan và mất cảnh giác. Đúng, chúng ta còn  nhiều  những hạn chế trong phát triển đất nước, vẫn còn những tham  nhũng, lãng  phí, vẫn còn những tệ nạn xã hội… nhưng Đảng cũng đã thẳng  thắn nhìn  vào sự thật và đang từng bước khắc phục những tồn tại để đưa  đất nước  phát triển vững mạnh. Còn âm mưu của các thế lực thì khác,  chúng tìm  cách xoáy sâu vào những yếu kém, khuyết điểm của ta để chứng  minh rằng  Đảng đang lãnh đạo sai đường, đang đưa đất nước đến bờ vực  thẳm và gieo  rắc vào tâm lý quần chúng nhân dân “màu đen”, sự hoài nghi  về sự lãnh  đạo của Đảng và về tương lai của đất nước”.
Nhưng không chỉ có những cá nhân bị  hoang mang, dao động trước sức tấn  công của “các thế lực thù địch” mà  còn có cả những tập thể, đơn vị như  Đinh Thị Thanh Tâm chứng minh:
“Hơn thế, có những  đơn vị còn  nhận thức một cách phiến diện, với thái độ thờ ơ và thiếu  trách nhiệm  rằng công việc đấu tranh chống các quan điểm sai trái chỉ  là công việc  của cấp trên, của những cơ quan chuyên trách, chứ không  phải của đơn vị  mình, do vậy mặc dù có nhận thức được những âm mưu và  thủ đoạn của kẻ  thù nhưng bàng quan và không tham chiếm. Tình trạng  trên do nhiều nguyên  nhân nhưng cơ sở triết học của vấn đề là ở chỗ:  lợi ích của việc tham  chiến trên lĩnh vực tư tưởng để bảo vệ Đảng chưa  trở thành nhu cầu tự  nhiên của nhiều công dân do tính tích cực chính  trị- xã hội chưa được  khơi dậy”.
Như vậy thì có phải đảng đang tiến gần  đến bờ vực thẳm rồi không, hay  lãnh đạo còn mơ ngủ nên chưa biết nước  lụt đã ngập đến mép giường?
Phạm Trần
 

