Hôm 1/11/2010, sáu nạn nhân là giáo dân Cồn Dầu đã gửi đơn kháng cáo lên Tòa án Nhân dân thành phố Đà Nẵng về bản án oan sai mà Tòa án Nhân dân quận Cẩm Lệ áp đặt cho họ.
Tuy nhiên, Tòa án Nhân dân thành phố Đà Nẵng đã không nhận đơn kháng cáo của hai nạn nhân đang bị án tù là ông Nguyễn Hữu Minh và bà Phan Thị Nhẫn mà không cho biết lý do, buộc thân thân nhân của họ phải gửi đơn qua đường bưu điện.
Thường thì khi phạm nhân đi xử sơ thẩm từ tòa án về trại giam, cán bộ trại giam sẽ hỏi phạm nhân có kháng án không. Nếu phạm nhân nói kháng án thì cán bộ trại giam sẽ ngay lập tức cung cấp giấy bút và tạo điều kiện, thời gian cho phạm nhân viết đơn kháng án. Cán bộ trại giam sẽ tiếp nhận đơn này và có trách nhiệm chuyển cho tòa án.
Trong vòng 15 ngày tại trại giam, bất cứ ngày nào phạm nhân sau khi suy nghĩ thấy cần kháng án, cán bộ trại giam đều giúp đỡ nhiệt tình. Đây cũng là trách nhiệm của cán bộ trại giam, vì phạm nhân trong trại giam không có điều kiện gửi đơn kháng án qua bưu điện.
Không có một quy định nào bắt buộc đơn kháng cáo phải gửi qua đường bưu điện, tòa án có thể tiếp nhận đơn trực tiếp từ người thân nạn nhân và thụ lý vụ án. Hành động buộc đơn kháng cáo phải vòng qua đường bưu điện là một hành động cố ý gây khó dễ cho các bị cáo. Nếu trong trường hợp bị thất lạc, tòa án sẽ nại lý do quá 15 ngày để không tiếp nhận xử phúc thẩm. Mà thất lạc trong trường hợp này là điều có thể xảy ra.
Kéo dài bằng nhiều cách như vậy, phải chăng tòa án muốn hạn chế thời gian làm thủ tục đăng ký bào chữa của luật sư.Khi đến ngày gần kề xử tòa án Đà Nẵng lại vin một lý do mơ hồ là văn phòng luật sư không đủ điều kiện, mà không nói rõ là điều kiện gì. Để cho luật sư không có thời gian đối phó với phiên tòa mà tòa án có thể xử bất kỳ ngày nào sau khi nhận đơn kháng án.
Rõ ràng tòa án Đà Nẵng đang cố tình dây dưa làm mất thời gian, nhằm mưu tính một phiên tòa một mình một ngựa của tòa án,quyết định một chiều mà không có tranh luận tại phiên tòa của những luật sư có kinh nghiệm. Đưa những người dân đen ra tòa mà không có luật sư như họ mong muốn thì không thể gọi là phiên tòa minh bạch.
Thiết nghĩ trong khi Đảng và nhà nước ta đang nỗ lực cải cách thủ tục hành chính, xây dựng nhà nước pháp quyền, đó là mong muốn của toàn đảng, toàn dân. Tòa án Đà Nẵng phải ý thức được tâm nguyện đó của đảng, của dân mà thực thi đúng trách nhiệm, lương tâm nghề cầm cân, nảy mực. Mọi sự trây ỳ, gây khó dễ đều đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân, của đảng, tự mình đặt địa phương mình ra ngoài ý thức của cả nước, bộc lộ tính cục bộ địa phương gây mất đoàn kết trong cả nước và tạo hình ảnh xấu về hệ thống pháp luật ưu việt của nhà nước Việt Nam CNXH.