Tham Tán Đại Sứ Nguyễn Xuân Việt đã hăm dọa cô Vũ Phương Anh, một nữ lao động tại Việt Nam làm việc tại Jordan.
Không thể tưởng tượng được những người gọi là đại diện cho đất nước VN lại giở trò côn đồ,lưu manh,khủng bố, hăm dọa đòi bằm nát một cô gái yếu đuối ngoài 20 tuổi.
Những cán bộ cao cấp nào nữa đang đứng đằng sau NXV này? Trung Tướng Bộ Công An Vũ Hải Triều và Trưởng Ban Tuyên Giáo Tô Huy Rứa, kiêm Ủy Viên Trung Ương Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản VN có liên hệ gì trong mắc xích này, vẫn còn là một dấu hỏi lớn.
Vì lý do những cuộn băng video này cộng với những bài viết được tung lên những mạng YahooGroups, Social.Culture.Vietnamese, và các báo điện tử, nên trong suốt 2-3 tuần qua, tình báo gián điệp VC quyết truy tầm cho bằng được chỗ ở của cô Vũ Phương Anh. Không biết có phải vì lý do những người bạn bên Việt Nam của cô đã nhận được 100 đô từ một người có nick Hominh3 gởi cho Trần Trường (người bị đồng bào ta biểu tình 53 ngày đêm tại Nam Cali), và chính TT đa mang đến 100 đô cho 2 người bạn của VPA. Sau đó thì nơi ở của Phương Anh đã bị lộ, cùng số điện thoại (theo cô Phương Anh kể, công an Hà Nội đã áp đảo bạn của PA để có số phone của cô ta), kể cả cái nick trên Paltalk. Một người đàn ông tự nhận là Nguyễn Xuân Việt đã gọi điện thoại cho cô ta hăm dọa đủ điều và buộc cô ta phải ra trình diện vào đúng 9PM ngày 17 tháng 4 năm 2009. Nếu không giữ đúng lời, chúng sẽ giết luôn cả mẹ cô ta ở Việt Nam, vì biết cô ta rất có hiếu. Chúng cũng tìm được nick trong Paltalk của cô và cũng hăm dọa tương tự. Linh liền Post lên các diễn đàn ngay thời điểm đó, tức vào khoảng 8PM giờ địa phương chỗ ở của VPA, để cứu cô ta và mẹ cô ta. Vì Linh nghĩ rằng đưa tin ra trước 9PM, thì chắc chắn chúng không dám đụng đến sinh mạng của cô ta và mẹ cô ta.
Khi nghe xong lời hăm dọa, cô VPA ra khỏi phòng thì thấy ngay 5 nam 1 nữ phía dưới, cô biết ngay là bọn xấu, đóng cửa lên diễn đàn kêu cứu. Sau này cô được biết không phải chỉ có 6 tên, mà tổng cộng 20 tên cộng với 10 tên công an sở tại tìm bắt cô. Nơi cô ở có 180 hộ, và chúng đã xin được lệnh của tòa án để vào khám xét toàn bộ 180 hộ, với lý do là tìm bắt một người Việt Nam mang tội phạm bán nước. Điều kiện được đặt ra: Nếu an ninh VN không tìm ra được Phương Anh, họ sẽ trả cho mỗi hộ một số tiền 100 đô. Vị chi, họ đã ăn cướp tiền dân 18.000 đô để tìm bắt cho được một cô gái trẻ như cô:
- Cháu chưa đày 28 tuổi, và cũng chưa học hết cấp 1,
thế mà chúng gọi cháu “bán nước” ư?
Cháu bán nước trà đá thì có.
Nghe VPA kể lại rằng an ninh VN còn lục cả toillet, phòng quần áo, bất cứ chỗ nào họ có nghi ngờ, nhưng thật may mắn, VPA được che chở bởi nhóm bảo về ở đó trốn ra trước mặt một số công an đang vui chơi trong 1 quán bia ôm gần đó. Nhục nhã thấy cho lũ luôn tự vỗ ngực mình là đầy tớ của dân này.
Cô Vũ Phương Anh, tại một nhà thương ở Jordan.
Vũ Phương Anh, một cô gái trẻ khoảng 26-28, được Hà Nội và các tổ chức môi giới đưa sang Jordan làm việc tại hãng W & D Apparel. Theo những bản hợp đồng mà cô ấy đã ký tên, nhưng không được phép có bản sao, mỗi ngày làm việc 8 tiếng với lương bổng $220 trở lên. Cho đến khi qua Jordan làm việc, họ bị đẩy vào những chỗ ở rất tồi tệ, ăn uống thiếu thốn, làm việc 16 đến 18 tiếng mỗi ngày. Thế là trên 200 công nhân đã cùng nhau đứng dậy đình công vào ngày 19 tháng 2 năm 2008, năm ngoái. Đây cũng là một đêm kinh hoàng của các chị em phụ nữ Việt Nam làm việc tại Jordan. Vì cảnh sát Jordan đã được điều động tới, có luôn sự tham dự của một số người làm việc trong sứ quán Hà Nội như:
1) Trương Xuân Thanh, Phó Cục Lãnh Sự, thuộc Bộ Ngoại Giao.
2) Trần Việt Tú, Phó Tổng Lãnh Sự tại Tòa Đại Sứ Ai Cập.
3) Ông Trang, đại diện Bộ Lao Động.
4) Ông Tạo, đại diện Bộ Lao Động.
5) Ông Trịnh Quang Trung, giám đốc công ty da giày.
6) Bà La Thanh Khương, giám đốc môi giới, xuất khẩu lao động.
7) Phan Ông Việt, giám đốc công ty
8) Ông Phương, trợ lý giám đốc cho ông Việt.
8 tên này chẳng khác như những con chó săn hùa theo bọn cảnh sát Jordan, họ dùng hơi cay, dùi cui đánh đập các chị em đang đình công, kể cả việc nắm tóc các nữ công nhân như ông Phương đã nắm tóc cô Trần Thị Ánh. Rất may mắn, tin tức này lọt đến tai tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc của BPSOS (Boat People SOS, Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển). TS Thắng gọi ngay cho Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ và được giới thiệu với tổ chức International Organization for Migration. IOM là một tổ chức liên quốc gia, lo về di dân, có trang nhà tại
đã lên tiếng với chính quyền Jordan, và chính quyền Jordan cử người của Bộ Lao Động đến giám sát và giải quyết sự việc. Nhờ sự lên tiếng này, một số chị em đang bị thương tích vì cảnh sát đánh đập, được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Trong số chị em công nhân bị đánh đập và nằm nhà thương có cô Vũ Phương Anh, và cũng là người đã giao toàn bộ cuộn băng video đàn áp biểu tình thô bạo của cảnh sát Jordan cho TS Nguyễn Đình Thắng. Thế là TS Thắng đưa lên mạng Youtube.com với 2 cuộn, với sự đàn áp kinh hoàng.
Nhân Ngày Lễ Mẹ, trong phòng 250 người, Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ của http://paltalk.com/, có một cô gái mang nick TrangGiayTrang đã cầm mic (microphone) lên chia sẻ cái cảm giác nỗi buồn mới mất mẹ trong thời gian gần đây. Với giọng run, với tiếng sụt sùi, cô TGT nhắc lại bàn tay trìu mến của mẹ hiền nắm chặt tay cô khi cô phải trải qua những giờ phút sanh tử trong bệnh viện. Phải chi còn có mẹ, cô sẽ dẫn mẹ đi đến bất cứ nơi nào mẹ thích trong Ngày Lễ Mẹ này như bao nhiêu năm qua, nhưng giờ đây, tất cả đã trở thành dĩ vãng.Với niềm mơ ước đơn giản kiếm được 300 đô một tháng để sửa lại mái nhà dột cho mẹ qua chánh sách Xóa Đói Giảm Nghèo của Nhà nước CHXHCNVN, nhưng ước mơ bình dị nhỏ bé đó đã không thực hiện được còn làm chia cắt tình mẫu tử.PA chỉ mong muốn mình làm gì có thể giúp được người dân ở các tỉnh Thái Bình, Nam Định, Bắc Giang và các tỉnh được Đảng và NN đưa sang Malaysia nhìn ra được bộ mặt của quan chức đảng viên lập ra các công ty Ma xuất khẩu lao động, khiến người dân phải bán nhà, bán đất cầm cố ngân hàng và rơi vào vết xe đổ của PA.Cô Vũ Phương Anh, không chỉ đấu tranh cho cá nhân mà cho tập thể 176 nữ dân oan Jordan đang ở trong nước. 176 dân oan này khi về nước họ đã bị đối xử rất tàn bạo. Có một người bị chết, có nhiều người vẫn còn bị thương, có nhiều người bị công an hăm dọa nếu họ cứ tiếp tục thưa kiện, khiếu nại, có nhiều người bị dàn cảnh đụng xe,… Đa số các dân oan này hiện trong tình trạng dở sống dở chết vì bị mắc nợ 2000-4000 đô mà họ không cách nào trả nỗi.
Lời của VPA: “Cháu hy sinh bản thân cháu, hy sinh bản thân mẹ. Hai mẹ con cháu sẽ hy sinh. Làm thế nào để làm một cái bằng chứng sống để cho cái bọn quan chức ở Việt Nam nó trắng mắt ra.” qủa là một phát súng thần công, sẵn sàng tuyên chiến một mất một còn với bạo quyền Hà Nội.